Nàng Là Vai Chính

Chương 82



Du Như Băng gãi gãi mặt, nói: "Không khó."

Hơn nữa năng lực làm việc của em cũng rất thông thạo -- em thích chị, thích vô cùng!

Nhưng cô ấy chỉ dám gào thét ngao ngao trong lòng, ngoài mặt không dám lộ ra một chút manh mối nào.

Tình chiến hữu cách mạng âm thầm thay đổi khiến cô ấy trở nên sợ sệt, từ hôm nay trở đi, cô ấy là Du · đến thời điểm mấu chốt bắt đầu lúng túng · Không Như Băng.

Đường Hàn Thu không nghi ngờ gì nữa gật đầu.

Thế mà hiện tại hai người phải vừa sắp xếp đường tình cảm một chút cho thích hợp, thông đồng với nhau, tránh để không bị lộ ra trước mặt hai lão nhà họ Đường, rồi sau đó cùng nhau xuống lầu đợi Đông Bá lái xe qua đón.

Bọn họ đang ngồi ở quán cà phê lầu một đợi Đông Bá, Du Như Băng nhìn chằm chằm cảnh tượng tuyết rơi ngoài cửa sổ mà không nói lời nào, ngoài mặt thì kiên định như một con chó già, nhưng thực ra trong lòng đang hoảng loạn rối tinh rối mù.

Thành thật mà nói, mặc dù diễn xuất khiến cô ấy phấn khích, nhưng trước mặt hai khán giả có trọng lượng lại có tầm quan trọng đặc biệt như vậy, cô ấy nói không căng thẳng trái lại chỉ là đang tự lừa mình dối người.

Hơn nữa lúc cô ấy căng thẳng đầu óc sẽ bắt đầu sản sinh ra những thứ linh tinh vớ vẩn. Hào môn máu chó ngược luyến gì đó tuy đến muộn, nhưng nhất định sẽ đến, lúc này trong đầu cô ấy toàn là tình tiết "cho cô ba trăm triệu, rồi khỏi con gái tôi ngay".

Nghĩ đến đó, cô ấy từ từ cảm thấy có chút đồng cảm như thể bản thân mình cũng bị.

Bởi vì cô ấy thực sự rất thích Đường Hàn Thu......

Cô ấy không tự chủ lại bắt đầu sốt ruột, vội vàng bóc một viên kẹo ăn, để mình lấy lại bình tĩnh.

Hương kẹo quen thuộc tràn vào miệng cô ấy, dễ dàng xoa dịu trái tim nôn nóng của cô ấy.

Cô ấy vừa ăn kẹo, Đường Hàn Thu liền biết tâm trạng cô ấy thay đổi, liền hỏi: "Sao vậy? Căng thẳng sao?"

Du Như Băng nói thật: "Đúng thật có một chút."

Rốt cuộc là ba mẹ chị quá lão luyện đi......

Sau đó cô ấy lại hỏi: "Nếu ba mẹ chị cho em mấy trăm triệu, rồi bắt em phải rời xa chị thì làm sao bây giờ?"

Đường Hàn Thu nhìn cô ấy.

Du Như Băng lo lắng nói: "Em sợ bản tính nghèo túng của em không chống đỡ được tiết lộ ra mất, rồi sau đó sơ ý một chút...... đồng ý thì sao?"

Cô ấy còn chưa từng thấy qua mấy trăm triệu đâu...... Quả thật là một số tiền khổng lồ mà.

Cô ấy rơi xuống giọt nước mắt độc thân lại nghèo túng ở trong lòng.

Đường Hàn Thu: "......"

Đường Hàn Thu buồn cười nói: "Vậy thì sao em không đổi một suy nghĩ khác thế nào?"

Du Như Băng lộ ra ánh mắt khát cầu kiến thức.

Đường Hàn Thu ưu nhã nhấp một ngụm cà phê, nhàn nhạt nói: "Gả cho tôi cũng phải hơn mấy trăm triệu."

Trí tuệ của Du Như Băng được khai thông: "!!!"

(*) Gốc là một thành ngữ "Thể Hồ Quán Đính " ( 醍醐灌顶): Thể Hồ Quán Đính là một thành ngữ Trung Quốc, thể hồ: mỡ sữa đông đặc nhất, được ví với chính pháp của Phật, tinh hoa của Đạo Phật; quán đỉnh: nghi thức xối nước lên đầu. Nghĩa bóng là Phật Giáo truyền thụ trí tuệ, khiến người ta giác ngộ hoàn toàn, có ý nghĩa tựa tựa là nghe xong ý kiến uyên bác cao siêu khiến cho ta nhận được gợi ý rất lớn. (Baidu)

Chết tiệt!

Con đường làm giàu nhanh là đây!

Cô ấy lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc: "Chị yên tâm đi, em hoàn toàn tin tưởng em có thể từ chối hết mấy trăm triệu đó!"

Không phải trước đây cô ấy chưa từng đọc tin tức bao giờ, sau những cuộc hôn nhân tan vỡ của con nhà giàu quyền thế, số tài sản mà bên nhà gái nhận được quả thật đáng kinh ngạc.

Hơn nữa, xét theo sức mạnh kinh tế đỉnh cao của nhà họ Đường, cộng với giá trị con người thực tế ngày càng tăng của Đường Hàn Thu, những gì cô ấy có được khi kết hôn với cô, quả thực là không chỉ vài trăm triệu.

Mấy trăm triệu, đứng trước trở thành vợ của Đường Hàn Thu, cũng chỉ là "hèn mọn" mà thôi!

Chanh tinh nghèo túng Du Như Băng: Có thể, tôi có thể quá có thể!!!

Cô ấy nói với ý chí dào dạt: "Em sẽ cố gắng hết sức để thuyết phục Đường Đông Bán họ, để em gả cho chị!"

Để trở thành phu nhân nhà giàu của Đường Hàn Thu mà hăng hái tiến về phía trước!

Đường Hàn Thu không biết cô ấy đang nói nghiêm túc hay chỉ đang nói đùa, khi nghe cô ấy nói muốn gả cho mình, trong lòng cũng không có một chút cảm giác mâu thuẫn nào, chỉ nhếch mi lười biếng nhìn cô ấy, rồi thản nhiên nói: "Em muốn thế nào cũng được."

Nếu cô ấy thực sự có thể thuyết phục cha mẹ cô đồng ý cuộc hôn nhân này, vậy thì là do Du Như Băng cô ấy thật sự có bản lĩnh.

Còn nếu nói về tương lai...... cũng không phải là cô không thể suy nghĩ đến chuyện cưới cô ấy về nhà.

...

Khi hai người trở về biệt thự nhà họ Đường, trời bỗng nhiên hạ tuyết, gió bắc lạnh thấu xương thổi vù vù mãnh liệt.

Đường Hàn Thu xuống xe trước, sau đó quay người sang một bên đối diện với cổng biệt thự, định đưa Du Như Băng ra khỏi xe, cùng cô ấy đi vào, để tránh cho cô ấy lo lắng lại sợ hãi.

Thế mà lúc Du Như Băng nhìn thấy cô đứng ngoài cửa xe đợi cô ấy, cô ấy lập tức không vui nói: "Đừng đứng ở đây, mau vào đi."

Đường Hàn Thu: "?"

Du Như Băng thúc giục: "Bên ngoài lạnh lắm, chị còn không mặc quần áo như em đấy, tí nữa cảm lạnh cũng không tốt, mau vào nhà đi!"

So với cô ấy quấn thành con gấu, Đường Hàn Thu thực sự là mặc quần áo đi lại nhẹ nhàng, hai người như thể chia thành hai mùa.

Trước khi đến cô ấy cũng hỏi Đường Hàn Thu có muốn thay quần áo chỉnh tề hơn không, Đường Hàn Thu lắc đầu nói không, nói có chuyện rất gấp, Đường Hạc Thiên bọn họ sẽ thông cảm, lúc này cô ấy mới từ bỏ.

Đường Hàn Thu cười nói: "Không sao, em xuống đi, tôi đưa em vào."

Du Như Băng thở một hơi nặng nề, có chút hơi thở trách móc, Đường Hàn Thu nghi ngờ không biết cô ấy có phải đang định nói "các người còn trẻ tuổi mà" hay không.

Du Như Băng vừa cởi áo khoác trên người mình vừa xuống xe, cầm quần áo quấn quanh người Đường Hàn Thu, quả thiên thở dài nói: "Các người còn trẻ tuổi mà......" rồi lại vội vàng dẫn cô vào trong.

Đường Hàn Thu nhắm mắt theo đuôi đi phía sau cô ấy, trong lòng cảm thấy vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ.

Cô ấy cùng lắm cũng chỉ mới hai mươi chín tuổi, tại sao lại tự động xếp mình vào lứa người lớn tuổi chứ?

Vừa bước vào biệt thự, một bầu không khí ấm áp lập tức bao quanh hai người, chắn gió tuyết bên người thay các cô. Du Như Băng cũng dừng lại, trong nháy mắt chạy tới phía sau Đường Hàn Thu, nói: "Mời ngài, để tiểu nhân đi theo ngài đi."

Cô chỉ lo để Đường Hàn Thu vào nhà cho nhanh, cũng quên mất Đường Hàn Thu mới là một trong những chủ nhân của căn nhà này, lúc cô ấy chợt nhớ ra thì có chút xấu hổ nho nhỏ.

Đường Hàn Thu khẽ cười, vươn tay: "Đến đây."

Du Như Băng nhìn tay cô rồi lại nhìn cô.

Đường Hàn Thu lại vươn tay về phía trướ, nói: "Nắm tay tôi đi, bạn gái."

Lông mày của Du Như Băng thoáng hiện lên vẻ vui mừng, không nói lời nào liền nắm tay cô, đi theo bước chân ngoan ngoãn ở bên cạnh cô, lẳng lặng đóng vai một người vợ nhỏ ngoan ngoãn.

Cô ấy vừa đi theo Đường Hàn Thu, vừa len lén đánh giá biệt thự nhà họ Đường.

Nội thất trong nhà có đường nét uyển chuyển, phong cách giản dị, trang nhã, trên tường có những bức tranh cổ mà cô ấy không thể kể tên, những đồ gốm quý giá đẹp đẽ được bài trí bên cạnh tường, và có một hai chậu mơ đỏ* xinh đẹp được dụng tâm đặt trong các góc tường, theo phong cách đơn giản này giống như một nét họa long điểm tinh*, thật sự rất bắt mắt người nhìn.
(*) Họa long điểm tinh (畫龍點睛), nghĩa là "vẽ rồng điểm mắt", thành ngữ chữ Hán mang ý nghĩa là vẽ thân trước rồi mới vẽ hai mắt.

Nhưng nếu để ý kỹ hơn, có thể phát hiện ra những chậu mơ đỏ này đều là giả, chẳng qua tay nghề quá tinh tế, nhìn từ xa chúng không khác gì mơ đỏ thật.

Quả nhiên là chăm sóc chứng dị ứng phấn hoa của cô con gái cưng mà.

Du Như Băng quét một vòng bên trong biệt thự nhà họ Đường, trong lòng tràn đầy suy nghĩ: "ĐM, tiền, nơi nơi đều là tiền!"

Mặc dù bây giờ cô ấy cũng đã bắt đầu kiếm được tiền, nhưng cô ấy cảm thấy để đạt đến đỉnh cao của Đường Hạc Thiên, cô ấy còn phải tu luyện thêm vài trăm năm nữa.

Cô ấy lại một lần nữa không biết phấn đấu ở trong lòng rơi xuống giọt nước mắt nghèo túng.

Đường Hàn Thu nhận thấy sự khác thường của cô ấy, liền hỏi: "Sao vậy?"

Du Như Băng thành thật nói: "Em nghèo quá mà......"

Đường Hàn Thu cười nói, "Cha mẹ tôi năm đó mới thật sự là rất nghèo, tất cả đều là cực khổ làm ra không đấy." lại nhìn cô ấy, "Bây giờ không phải em cũng đang cố gắng sao? Không phải còn muốn kiếm tiền cho tôi à? Đầu của em vẫn ở trong tay tôi đây."

Du Như Băng không nhẹ không nặng bóp mu bàn tay cô: "Bạn gái thân yêu của em, chị không cảm thấy nhắc đến chuyện này sẽ phá hỏng mối quan hệ yêu đương ngọt ngào hiện tại của chúng ta sao?"

Đường Hàn Thu không có chút áy náy: "Không cảm thấy, công tư phân minh."

Du Như Băng lộ vẻ mặt bi thương: "Ôi, chị là đồ phụ nữ nhẫn tâm."

Đường Hàn Thu đưa tay còn lại vỗ vỗ trán cô ấy: "Lát nữa cũng đừng làm bá tổng trước mặt ba mẹ tôi."

Du Như Băng làm động tác "OK": "Yên tâm, lòng em hiểu rõ mà."

Đường Hàn Thu khẽ gật đầu dẫn cô ấy vào đại sảnh rộng rãi ngồi xuống, đợi hai lão nhà họ Đường đi xuống, nhưng ngay sau đó lại có một người giúp việc đi tới, mời Du Như Băng lên phòng làm việc trên lầu hai một chuyến.

Có vẻ như hai lão nhà cô định tách hai người ra nói chuyện riêng rồi.

Du Như Băng cùng Đường Hàn Thu nhìn nhau, Du Như Băng là người đầu tiên mở miệng: "Tóc của em có lộn xộn không?"

"Quần áo của em thì sao?"

"Em lớn lên trông vẫn được mà đúng không?"

Cứ hồi hộp như thực sự đi gặp bố mẹ để quyết định về cuộc hôn nhân sau này vậy.

Đường Hàn Thu kiên nhẫn đáp lại cô ấy.

"Không lộn xộn."

"Quần áo cũng không lộn xộn."

"Em lớn lên rất đẹp, đừng lo lắng."

"Đi thôi."

Du Như Băng hít một hơi thở ra, như thay đổi tâm trạng khác: "Được rồi, em đi đây!" Sau đó cô ấy quay lại nhìn người giúp việc, lễ phép nói, "Phiền anh dẫn đường giúp tôi."

Du Như Băng vừa đi, Đường Hàn Thu liền nhận được một tài liệu từ Hàn Vi, đó là chương trình tạp kỹ sắp tới của Hoa Diệu, có tên là 《 Ba ngày ba đêm 》.

Đây cũng là một chương trình tạp kỹ mà Đường Hàn Thu đã nghĩ ra sau khi quan sát xu hướng cư dân mạng ghép CP trên Internet.

Cô có sự nhạy bén trong kinh doanh giống như cha mẹ mình, đương nhiên cô sẽ không bỏ lỡ cơ hội kinh doanh này. Dù kết quả có như thế nào, thì cô cũng có thể đảm nhận được. Bây giờ, cô chỉ cần đủ mạnh dạn để thử nghiệm là đủ.

Nội dung của chương trình rất đơn giản, đó là mời một cặp CP do cư dân mạng bình chọn, để họ trải qua ba ngày ba đêm trong chương trình cùng nhau, xem thử lúc họ ở chung có thể bùng nổ ra tia lửa nào không, dùng cái này kéo ratings.

Những gì Hàn Vi gửi là quá trình sơ bộ của 《 Ba ngày ba đêm 》, mời cô xem qua, xem thử có gì cần phải thay đổi không

Đường Hàn Thu nhìn một lúc, rồi trả lời để bộ phận dự án tự tìm mình theo đó mà làm là được. Cô chỉ chịu trách nhiệm cung cấp các ý tưởng, các chi tiết cụ thể đương nhiên nên để cho các bộ phận chuyên ngành đến làm.

Hàn Vi trả lời vâng.

Đường Hàn Thu lướt Weibo, theo tình hình hiện tại xem ra, cặp có nhiều fan CP nhất, chính là A Đặc với đồng đội đang cùng bận rộn của cậu ta.

Nếu 《 Ba ngày ba đêm 》 được xác nhận, những người đầu tiên xuất hiện trong chương trình này, đương nhiên sẽ là họ.

Đường Hàn Thu ngồi xuống ghế sô pha mềm mại, lặng lẽ đợi Du Như Băng đi xuống. Sau đó liền nhìn thấy Đông Bá từ ngoài vào đi ngang qua phòng khách, đi được nửa đường liền dừng lại gọi "Cô chủ", sau đó đi thẳng lên lầu hai.

Vài phút sau khi Đông Bá đi lên, Du Như Băng đi xuống.

Cô ấy vừa xuất hiện ở phòng khách, Đường Hàn Thu đã đặt điện thoại trên tay xuống, lập tức đứng dậy đón cô ấy.

Đường Hàn Thu quan sát vẻ mặt của cô ấy, rất bình tĩnh cũng rất bình thường, không có một chút dáng vẻ bị đả kích nào.

Xem ra là không bị làm khó dễ rồi.

Đường Hàn Thu thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Thế nào? Ba mẹ tôi nói gì với em sao?"

Du Như Băng nghĩ lại một chút, nói: "Ba ba yêu quý của chị không có nói chuyện với em, nhưng mẹ yêu quý của chị thì có nha."

"Bà ấy hỏi về tình hình hiện tại của em một chút, sau đó lại hỏi tại sao em thích chị, em có thể thích chị bao lâu. Đợi em trả lời xong, phu nhân Đường nói với em......"

"Bảo chúng ta đừng công khai."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv