Oa, thật là một bỏ hồng đỏ đẹp nha! Không phải là do Lục Thiếu tặng đấy chứ!" Dương Tuyết, thành viên nữ thứ tư của đoàn phim nhìn bỏ hoa hồng đỏ to với vẻ ghen tị: "Lục Thiếu đối lới Hiểu Khê thật tốt, bông hồng này được vận chuyển từ nước ngoài về đúng không? Lục Thiếu lãng mạn quá đi “Đúng vậy, Lục Thiếu thật tốt với chị Hiểu Khê, tôi ngưỡng mộ muốn chết rồi này!” Trịnh Y thành viên nữ thứ N của đoàn phim cũng nói với vẻ rất kỳ vọng.
Diệp Hiểu Khê nhìn thoáng qua hoa hồng đỏ bên cạnh, cô ta cười không nói lời nào,bộ dạng này rõ ràng là ngầm thừa nhận.
Vẻ ghen tị trong mắt Dương Tuyết càng hiện rõ, bỏ hoa hồng lớn như thế này có thể không quá đắt, nhưng tâm ý của Lục Thiếu đối với Diệp Hiểu Khê quý giá hơn bất cứ thứ gì.
Ở Hải Thành to lớn này có người phụ nữ nào lại không muốn tình một đêm với Lục Thiếu chứ nhưng người duy nhất trong lòng Lục Thiếu chỉ có mình Diệp Hiểu Khê. “Đúng vậy, Lục Thiếu đối với Tiểu Khê chúng ta thật sự rất tâm ý nha.
Linda vẻ mặt cao cao tại thượng: “Tuy nhiên, Lục Thiếu có thể đối với Tiểu Khê chúng ta tốt như vậy cũng là bởi vì Tiểu Khê của chúng ta đủ ưu tú nha, không giống như một số người, đã vô dụng còn cả ngày chỉ biết nghĩ làm sao để chim sẻ biến thành phượng hoàng..
Nói xong, Linda còn cố ý liếc nhìn về Uyển Dư.
Ý tứ của Linda quá rõ ràng, khiến Dương Tuyết bọn họ không tự chủ mà nhìn theo tầm mắt của Linda lên người Uyển Dư.
Dương Tuyết giả vờ bộ dạng không hiểu gì cả hỏi: "Chị Linda, chị nói vậy là có ý gì? Ý chị là không phải có người trong đoàn chúng ta dám ở trước mặt chị Hiểu Khê lại ảo tưởng đến Lục
Thiếu chứ?"
Bị bao nhiêu ánh mắt quét qua, Uyển Dư dù có phản ứng chậm chạp thì cũng biết rằng người Linda đang nói là cô.
Uyển Dư lặng lẽ đảo mắt, nói lại cô thật sự cảm thấy bản thân rất vô tội, cô cái gì cũng không có làm vậy mà cũng đều bị đàm tiểu? !
Linda nhìn Uyển Dư cười khinh thường: “Còn không phải sao, có một số người tâm tư lúc nào cũng muốn cố hết sức để leo lên giường của Lục Thiếu, nhưng không ngờ lại bị Lục Thiếu đạp xuống nha, thật là mất mặt chết đi được!” “Thật hay đùa vậy? "
Trịnh Y lại nhìn Uyển Dư, trong ánh mắt lộ ra thêm vài phần kinh thường: 'Chị Linda, thật sự vẫn có người không biết xấu hổ bị Lục
Thiếu một chân đạp xuống giường sao? " “Tôi tận mắt chứng kiến thì còn có thể là giả sao!”
Linda khinh thường nhìn Uyển Dư: “Tôi thực sự không biết tại sao loại người này lại có thể đến với đoàn của chúng ta à, như thế này chỉ là đang muốn hạ thấp thanh danh chung của đoàn ta mà thôi!” “Đúng vậy, chúng ta vậy mà lại ở chung đoàn phim với một người không biết xấu hổ như vậy, thật là mất mặt!”
Ánh mắt Dương Tuyết tràn đầy chán ghét nhìn Uyển Dư: “Loại người không mặt mũi không da, không có nguyên tắc như thế này còn mặt mũi mà sống trên đời cũng thật là kỳ diệu à, nếu như là tôi bị mất mặt như vậy thì tôi đã sớm đập đầu chết đi cho rồi!”
Sau khi nghe những lời của Dương Tuyết, nhiều người trong đoàn không thể nhịn được cười.
Đoàn phim giống như một cái mô hình thu nhỏ của hội chợ phù phiếm đều đánh giá dựa trên cao thấp, loại chuyện như thể này là điều không thể tránh khỏi.
Uyển Dư biết sự tàn khốc của thế giới này, và cũng hiểu rằng khi con người sống trên thế giới này, màu đen không nhất thiết phải là màu đen, màu trắng không nhất thiết là trắng, nhưng cho dù là vậy cô vẫn không muốn bản thân lại bị hắt một chậu nước bẩn vào người.
Dương Tuyết đang nóng lòng muốn lấy lòng Diệp Hiểu Khê, cô ta nhìn thấy Tôn Thanh Thanh đang đi đến liền vội vàng chạy đến bên cạnh Tôn Thanh Thanh. "Chị Tôn, có chuyện này chị nhất định phải biết nha?" “Có chuyện gì vậy?”
Tôn Thanh Thanh với vẻ mặt khó hiểu nhìn Dương Tuyết, Tôn Thanh Thanh đã ngoài 30 tuổi, là một người phụ nữ mạnh mẽ và kiên quyết điển hình, cô ấy thực sự không thích bộ dạng thần bí như vậy của Dương Tuyết. “Chị Tôn, cái người Diệp bác sĩ cố vấn gì đó, chị có biết cô ta đã làm ra chuyện gì không?”
Dương Tuyết nhìn Uyển Dư, thấp giọng nói với Tôn Thanh Thanh: “Chị Tôn, để em nói cho chị biết, cô ta không tự lượng sức mình mà muốn giành người đàn ông với chị Hiểu Khê, nhưng đáng tiếc không được Lục Thiếu người ta nhìn trúng nha, Lục Thiếu còn một cước đạp cô ta rơi xuống giường nữa!”
Dương Tuyết tỏ vẻ cố ý hạ thấp giọng, nhưng thật ra giọng của cô ta đều được mọi người nghe rất rõ ràng, nghe xong lời của Dương Tuyết, ánh nhìn của mọi người nhìn Uyển Dư càng thêm phức tạp.
Dương Tuyết vẫn tiếp tục nói: "Chị Tôn, em luôn cho rằng đoàn phim của chúng ta rất hòa thuận, nhưng bây giờ loại người này lại được tuyển vào đoàn phim của chúng ta, sợ rằng một con chuột lại làm hỏng cả nội chảo nha!"
Dương Tuyết bây giờ đều đã tới mức quá đáng chỉ đích danh rồi, có điều Uyển Dư không lập tức biện hộ, cô muốn nghe Tôn Thanh Thanh sẽ nói cái gì.
Nếu như người tuyển dụng cô cũng dựa vào những lời nói của người khác mà nhận định cô là loại người như vậy, muốn sa thải cô thì ngay cả khi được đoàn phim trả lương cao, cô cũng thực sự không cần thiết phải ở lại
Sau khi nghe xong lời nói của Dương Tuyết, sắc mặt của Tôn Thanh Thanh bất giác có chút khó coi.
Nhìn thấy bộ dạng như thế này của Tôn Thanh Thanh, Dương Tuyết đắc ý nháy mắt với Linda. Chị Tôn rõ ràng là không vui như vậy, cô ấy có lẽ đang dự tính muốn sa thải Uyển Dư nha "Dương Tuyết, bác sĩ Diệp là do tôi mời đến
Tôn Thanh Thanh nói từng chữ một: "Tôi tin vào nhân phẩm của bác sĩ Diệp, không có chứng cứ nào mà lại hắc chậu nước bẩn lên người bác sĩ Diệp, Dương Tuyết, cô đây là đang tung tin đồn nhảm, phỉ báng người khác!
Uyển Dư không nghĩ đến Tôn Thanh Thanh sẽ nói thay cô, trong lòng liền có chút dễ chịu.
Trong xã hội này, đúng là ngày càng có nhiều người trở nên thờ ơ, vô cảm, nhưng vẫn luôn có những người có thể vô tình mang lại cho bạn cảm giác ấm áp.
Lời nói của Tôn Thanh Thanh khiến đáy lòng Uyển Dự rất ấm áp.
Dương Tuyết hiển nhiên không ngờ đến Tôn Thanh Thanh sẽ nói giúp Uyển Dư, sắc mặt cô ta đến lại có chút khó coi.
Dương Tuyết là một người cần thể diện, cô ta tất nhiên sẽ không can tầm nhìn Tôn Thanh Thanh ở nơi đông người như này khiến bản thân mất mặt
Cô ta căm giận nhìn Uyển Dư, định lưu lại cho mình một chút thể diện. "Chị Tôn, em không có tung tin đồn thất thiệt! Uyển Dư quả thật bị Lục Thiếu đạp xuống giường nha. Chị Linda đều nhìn thấy rồi, nếu chị không tin thì hỏi chị Linda!"
Linda chính là hậu thuẫn của Diệp Hiểu Khê, còn hậu thuẫn sau lưng Diệp Hiểu Khê là Lục Minh Thành, trong lòng Dương Tuyết hiểu rất rõ, Tôn Thanh Thanh có thể không cho cô mặt mũi nhưng không thể làm mất mặt Diệp Hiểu Khê nha!
Trịnh Y cũng một bên nói giúp "Đúng vậy chị Tôn, điều này là do chị Linda nói ra, chị Linda là người quản lý của Diệp Hiểu Khê, chị ấy không thể nói dối được!"
Linda nhìn thấy chủ đề đều ném vào mình, cô vội vàng cười với Tôn Thanh Thanh: "Chị Tôn, điều này quả thật là do em nói, em thấy rất rõ ràng chính Lục Thiếu đã đá Uyển Dư xuống giường! Em nói điều này thật ra không có ý gì khác, mọi người đều biết Lục Thiếu với Tiểu Khê nhà chúng ta đã ở bên nhau rồi, Uyển Dư làm nên loại chuyện này quả thật không đúng, em chỉ hy vọng cô ta sau này đứng vó giành đào hố của Tiểu Khê chúng ta nữa, mặc dù cái hố này cô ta muốn đào cũng đào không nổi ! "