Nhưng bây giờ là Ngô Hiểu Hùng yêu cầu mở cửa, vẫn nên đi lấy chìa khóa mở của phòng thôi.
Ngô Hiểu Hùng đứng sau cánh cửa đi lui đi tới, cái thiết kế này thực sự muốn chém thành ngàn đao mà, đứa não tàn nào thiết kế phòng này có thể khóa cửa từ bên ngoài vậy? Cửa của người ta đều là khóa bên trong, bên ngoài mở trong được, còn cửa nhà anh ta đúng thực là kỳ lạ mà! Chả trách Ngô gia lại có hai đứa con biến thái kỳ quặc như anh ta và Ngô Hiểu Minh.
Được rồi, nhận thức về bản thân của đại thiếu gia họ Ngô rất bình thường, lúc còn học trung học anh ta đã nhận thức được bản thân với bạn học bình thường có chút không giống nhau, tâm lý của anh ta vô cùng méo mó, chỉ là anh ta kiềm chế không được.
Lúc cửa được mở ra, Ngô Hiểu Hùng nhìn thấy người đước trước của là Triệu Na, không cân nghĩ cũng biết cái cửa này nhất định là do Triệu Na khóa từ bên ngoài.
Ngô Hiểu Hùng đang không tìm được ai để trút giận, nhìn thấy bộ dạng như đang chờ xem náo nhiệt của Triệu Na, anh ta tức giận đến mức giơ tay tát cho Triệu Na một cái thật mạnh.
"Triệu Na, ai cho cô đi khóa cửa hả? Cô muốn tìm chỗ chết có phải không?"
Nói xong, Ngô Hiếu Hùng lại giơ tay lên tát tiếp Triệu Na một cái nữa.
Triệu Na bị đánh đến sững sờ, cô ta ngây lập ủy khuất không nói nên lời: "Đại ca, anh hiểu lầm rồi, em khóa cửa là sợ Uyển Dư chạy ra ngoài, em đều là muốn tốt cho anh!"
"Câm mồm"
Ngô Hiểu Hùng nghĩ đến việc Uyển Dư vừa nãy hình như tiếp đất bằng mặt, bây giờ có thể đã nát thành một con quái vật xấu xí rồi, nghĩ thế khiến anh ta càng tức giận thêm.
"Triệu Na, nếu như vợ của tôi có xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!"
Ngô Hiểu Hùng giơ nắm đấm lên, trong tiềm thức anh ta muốn đánh Triệu Na lần nữa, nhưng Triệu Na đã có chút sợ hãi, nhịn không được lùi lại về phía sau, vừa quay mặt liên đụng trúng Ngô Hiểu Minh đang đi tới.
Triệu Na giống như nhìn thấy được đại cứu tinh, cô ta nhanh chóng nấp sau lưng Ngô Hiểu Minh: "Ngô Hiểu Minh, đại ca đánh em"
"Đàn bà thối, đại ca đánh cô nhất định là vì cô chọc anh ấy tức giận! Đánh chết cô cũng là đáng đời!"
Ngô Hiếu Minh không chỉ không giúp Triệu Na trút cơn giận mà còn tát Triệu Na, Triệu Na che lại khuôn mặt đỏ của mình, hai mắt đỏ ngầu.
Nhìn xem, đây là người đàn ông mà cô ta kết hôn, hãng ngày hành hạ cô ta ở trên giường đã không nói, đây anh ta còn luôn tiếp tay cho người khác ức hiếp cô.
Triệu Na lau mạnh nước mắt trên khóe mắt của mình, tất cả mọi ủy khuất đều biến thành hận ý, Uyển Dư, tôi sống khổ sở như thế này đều nhà nhờ công ơn của côi Uyển Dư, cho dù cô có bị hành hạ đến thế nào cũng không đủ để tiêu trừ hận ý trong lòng tôi được! Uyển Dư, cô nói xem tôi nên hành hạ cô như thế nào mới được đây! Có tin đồn rằng Ngô Hiếu Minh thích chơi đùa phụ nữ cùng với Ngô Hiểu Hùng, nhưng thực ra đây cũng chỉ là tin đồn, Ngô Hiểu Hùng bị loại bệnh đó, Ngô Hiểu Minh có não tàn đến đâu cũng sẽ không lấy cái mạng nhỏ của anh ta ra đùa được.
Đêm nay Ngô Hiếu Minh vội vàng xông qua đây, chỉ là muốn xem chị dâu của anh ta rốt cuộc là xấu hay đẹp.
Anh ta bước về phía cửa phòng: "Anh trai, chị dâu đâu?"
"Mày đi hỏi vợ của mày đi!"Ngô Hiểu Hùng tức đến mức muốn tát chết Triệu Na: "Cô ta khóa cửa bên ngoài hại vợ của tao nhảy lầu rôi!"
"Cái gì?"
Ngô Hiểu Minh tức suýt chút nữa nhảy dựng lên, tình cảm giữa anh ta và Ngô Hiểu Hùng vân khá tốt, anh ta liền túm lấy tóc của Triệu Na: "Đàn bà thối, ai biểu cô hại chị dâu hả? Cô đến vợ của đại ca cũng dám hại, xem tôi xử lý cô thế nào!"
Ngô Hiểu Minh một bên kéo Triệu Na vào phòng, một bên đấm đá cô ta, rất nhanh trên người của Triệu Na đã có không ít vết thương mới.
Đối với chuyện bạo hành gia đình Ngô Hiểu Minh với Triệu Na, Ngô Hiểu Hùng đã không còn lạ lẫm gì, trước đây anh ta còn rất thích việc thưởng thức nhìn em trai của mình hành hạ cái người phụ nữ đáng ghét Triệu Na này, nhưng bây giờ anh ta còn nóng lòng muốn xem vợ mình biến thành bộ dạng như thế nào rồi, vì vậy không còn tâm trạng đánh giá khả năng đàn ông của Ngô Hiểu Minh nữa.
"Được rồi!"
Ngô Hiểu Hùng cáu kỉnh nhìn Triệu Na: "Tao bây giờ phải đi xem vợ của tao còn chết hay chưa! Nếu như vợ của tao thực sự biến thành đồ xấu xí, tao sẽ cào mặt mày ra"
Nói xong, Ngô Hiểu Minh đây phẫn nộ chạy xuống lầu.
Nghe thấy lời của Ngô Hiểu Hùng khiến hận ý trong lòng Triệu Na càng thêm mạnh.
Cô ta lau mạnh vết máu trên khóe môi, lau đến mức môi miệng đau cả lên.
Dựa vào cái gì chứ? Cũng là cùng gả vào Ngô gia, cũng là cùng gả cho biến thái, tại sao Ngô Hiểu Hùng lại bênh vực Uyển Dư như thế, còn chồng của cô ta chỉ đem lại cho cô ta những tổn thương đau đớn.
Triệu Na sững sờ nhìn chằm bóng dáng Ngô Hiểu Hùng vội vã xuống lầu, chồng chính là chỗ dựa cả đời cho phụ nữ, một câu nói hay như vậy, nhưng cô ta sao lại chỉ nhìn thấy toàn máu và máu.
Triệu Na hít sâu một hơi, nghĩ đến việc Ngô Hiểu Hùng nói Uyển Dư nhảy lầu khiến trong lòng cô ta rốt cuộc mới thoải mái một chút.
` Nhảy lầu cũng tốt, cô ta muốn xem xem, Uyển Dư rốt cuộc đã bị ngã đến mức biến thành bộ dạng chó chết nào rồi! Nghĩ đến vậy khiến bước giày cao gót của Triệu Na nhanh chóng đi xuống lầu.
"Khốn nạn!"
Vừa xuống đại sảnh, Triệu Na đã nghe tiếng cha Ngô phẫn nộ hét lên: "Mày muốn hại chết tao phải không? Mày có biết Diệp tiểu thư là ai không? Cô ta là người phụ nữ của Lục thiếu! Bây giờ bên phía Lục Thiếu đã gọi điện qua đòi người rôi, nếu như cô ta có mệnh hệ gì thì cả Ngô gia chúng ra đều bị hủy hoại trong tay mày mất!"
"Cái gì, vợ của con là phụ nữ của Lục thiếu?"
Ngô Hiểu Hùng cũng sửng sốt, anh ta quay mặt lại trợn mắt nhìn chằm Triệu Na đang đứng ở đầu câu thang: "Triệu Na, cô có phải muốn hại chết tôi phải không? Uyển Dư chính là do cô và Diệp Hiểu Khê đưa cho tôi! Loại người phụ nữ như cô sao có thể ác độc đến vậy chứ?"
"Em...
Triệu Na vừa muốn nói mấy lời để giải thích, cha Ngô chán ghét nhìn cô ta một cái rồi bước ra ngoài: "Tất cả đừng nói nữa, chúng ta nên đi xem xem Uyển Dư ngã thành bộ dạng nào rồi! Nếu như cô ta có xảy ra chuyện gì thì cả nhà Ngô gia chúng ta sẽ chết cùng nhau!"
Nói đi thì việc Uyển Dư từ lầu nhảy xuống, cô thực sự không có tiếp đất bằng mặt trước.
Phòng của Ngô Hiểu Hùng là ở tầng hai, một chút độ cao thế này thì cho dù là sàn bê tông cũng không thể gây chết người được.
Hơn nữa, phía dưới phòng của Ngô Hiểu Hùng là một bãi cỏ lớn, Uyển Dư lại vừa hay ngã lên bãi cỏ, ngoại trừ mông và mắt cá chân có chút đau, thì cô thực sự không có gì khác thường.
Uyển Dư cố gắng đứng dậy khỏi bãi cỏ, cũng không biết là vì mắt cá chân quá đau hay là bởi vì uống quá nhiều thuốc khiến cơ thể hết sức lực mà cô vật lộn cả nữa ngày vẫn không thể đứng dậy nổi.
Chao đảo một hồi, vừa lật người lại thì tư thế mặt lại biến thành bộ dạng ăn cả cỏ.
Ồ, còn có cả bùn.