"A Uyển tiểu tiên nữ, anh ta không cân cô bói! Tôi cần ! Cô tới đây bói cho tôi đi!"
Nói xong, Giang Tuấn Thành liên kéo lấy tay Uyển Dư.
Tay của anh ta còn chưa chạm vào người Uyển Dư thì đã bị Uyển Dư khinh bỉ hất ra xa "Anh tránh ra, tôi không bói cho anh!"
Giang Tuấn Thành cả mặt ấm ức, yếu ớt hỏi: "Tại sao chứ?"
"Bởi vì ..."
Uyển Dư đột nhiên quay mặt lại, cô vô cùng nghiêm túc nhìn Giang Tuấn Thành, sau đó vô cùng nghiêm túc nói: "Bởi vì anh xấu!"
"Bùm......
Sau khi nghe những lời của Uyển Dư, Quý Ngôn không thể kiềm chế được nữa, cười đến co quắp lăn lộn trên ghế sopha.
Dáng vẻ say rượu của Cửu tẩu thực sự ...
thực sự quá đáng yêu rồi! Vậy mà dám chê Giang Tuấn Thành xấu! Nói đúng ra, Giang Tuấn Thành thực sự không xấu, tứ thiếu gia trong Hải Thành , ai cũng ưu tú hơn hẳn so với người khác, tùy tiện chọn ra một người cũng có thể so sánh với những nam thần hàng đầu trong làng giải trí.
Mấy người bọn họ đều được tung hô mà lớn lên, bây giờ bị người khác chê xấu xí, Giang Tuấn Thành làm sao chịu đựng được! Giang Tuấn Thành bộ dạng ấm ức, anh ta đứng thẳng ngực của mình, những người phụ nữ ngoài kia không ai là không la hét nói rằng Giang thiếu thật đẹp trai, muốn sinh con cho Giang thiếu, anh ta không dễ dàng gì mà nhìn trúng một người phụ nữ, vậy mà cô lại chê anh ta xấu? ! Tâm hồn non nớt của Giang Tuấn Thành như nhận được một trăm hai mươi vạn sự kích động.
Giang Tuấn Thành cảm thấy vừa rồi Uyển Dư hắn là không nhìn rõ, anh ta tiến lên một bước, nghênh khuôn mặt tuấn tú bị Lục Minh Thành đánh đến bầm dập, không can tâm mà hỏi: "A Uyển tiểu tiên nữ, cô nhìn kĩ một chút, tôi không có xấu chút nào cải! Cô bói giúp tôi một quẻ có được không? A Uyển tiểu tiên nữ, cô bói giúp tôi một quẻ đi mà.."
Khóe môi Uyển Dư giật giật vài cái, vẻ chán ghét trong đôi mắt mơ hồ như sương của cô, thế nào cũng không che dấu được.
Cô nắm chặt lấy cánh tay của Lục Minh Thành, lén lút liếc nhìn Giang Tuấn Thành, lập tức tự tin nói: "Tôi đã nói tôi không không bói cho người xấu xí, anh sao vẫn làm phiên tôi thế, đây có phải là kiểu người càng xấu càng mang rắc rối như trong truyền thuyết nói không? Xấu xí mang lại rắc rối? ! Giang Tuấn Thành tổn thương đến nỗi trực tiếp hóa đá.
Lần này, ngay cả người luôn kiềm chế được cảm xúc và tức giận như Chiến Mẫn Quân, cũng không nhịn được cười thành tiếng.
Sắc mặt Giang Tuấn Thành sửng sốt, anh ta run rẩy tại chỗ: "A Uyển tiểu tiên nữ, cô...cô có phải uống say quá mà ánh nhìn không tốt rôi? Tôi rõ ràng đẹp trai như vậy, cô sao có thế cứ nói tôi xấu chứ?""
"A Uyển tiểu tiên nữ, cô giúp tôi bói một quẻ có được không! Cô bói xem trong mạng tôi thiếu cái gì? Có phải trong mạng tôi cũng thiếu cô hay không? Nếu như mạng tôi thiếu cô vậy chúng ta ở cùng nhau đi! Thế này thì tôi cái gì cũng không thiếu nữa rồi!"
Lần này Uyển Dư không còn nói Giang Tuấn Thành xấu nữa, cô kiên định nhìn Giang Tuấn Thành, cuối cùng nói: "Trong mạng anh ...mạng anh thiếu..."
Giang Tuấn Thành đầy mong đợi nhìn Uyển Dư, nếu như cô mà nói với anh ta trong mạng anh ta thiếu cô, vậy cho dù lúc nãy bị cô chê xấu thì trong lòng anh ta vẫn thoải mái nha.
Nghe Uyển Dư nói, lông mày Lục Minh Thành liên nhíu chặt lại, anh siết chặt bàn tay nhỏ nhắn của Uyển Dư, nếu cô dám trêu chọc người đàn ông khác, ừm hư, anh sẽ đánh gãy chân cô ! "A Uyển tiểu tiên nữ, cô mau nói đi, trong mạng tôi thiếu cái gì ?"
Uyển Dư cười khúc khích, cuối cùng nói: "Trong mạng anh thiếu ...
trong mạng anh thiếu canxi"
Giang Tuấn Thành tổn thương cực độ, cô nói trong mạng Lục Cửu thiếu cô, mà lại nói trong mạng của anh ta thiếu canxi? Anh ta sao lại dễ bị người khác khinh thường vậy chứ ! Giang Tuấn Thành còn chưa tự chữa lành vết thương cho tâm hồn non nớt của mình thì lại nghe tiếng Uyển Dư khẽ nói: "Vẫn còn thiếu não! Vẫn còn thiếu ...
còn thiếu..."
Giang Tuấn Thành bịt tai không muốn nghe nữa.
"Ha ha ha hai"
Quý Ngôn với Chiến Mẫn Quân cùng lúc phá lên cười, khuôn mặt đẹp trai của Lục Minh Thành cũng có mây xanh ngay lập tức, ánh mắt buồn nhiều như nước.
Ừm, Giang Nhị quả thực thiếu não, người phụ nữ của anh luôn nói đúng trọng điểm! "A Uyển tiểu tiên nữ, tôi làm gì thiếu não chứ? A Uyển tiểu tiên nữ, tôi nói cho cô biết tôi rất thông minh, tôi..."
Giang Tuấn Thành còn chưa nói xong thì Lục Minh Thành đã bế ngang Uyển Dư lên, nhanh bước rời khỏi hộp đêm.
Giang Tuấn Thành không dám tim nhìn chằm bóng lưng Lục Minh Thành, anh ta không dễ gì mới nhặt được tiểu tiên nữ về đây, thế mà lại bị tên Lục Cửu chết tiệt cướp mất? Lục Cửu chết tiệt, nhiêu năm như vậy không chạm qua phụ nữ, nhất định là nhẫn nhịn gân bốc cháy rồi, tiếu tiên nữ nếu rơi vào tay anh chắc chắn không thể bảo vệ được tiết hạnh! Không được, anh ta phải bảo vệ tiểu tiên nữ của mình, giành lại tiểu tiên nữ của anh ta! Nghĩ đến đây, Giang Tuấn Thành che mặt dũng cảm bước tới: "Lục Cửu, buông cô ấy ra! Vợ của bạn không thể ức hiếp, cô ấy là người phụ nữ tôi nhìn trúng, tôi không cho phép anh có âm mưu đen tối nào với cô ấy!"
Thấy Lục Minh Thành không thèm để ý tới mình mà tiếp tục đi ra ngoài, Giang Tuấn Thành nắm chặt lấy cánh tay phải đang run rẩy của mình, nghiến răng nghiến lợi gâm lên: "Lục Cửu, nếu không muốn máu chảy ở đây, anh nhanh chóng buông tiểu tiên nữ của tôi ra!"
Dù sao cũng là tình bạn thân thiết từ khi nào mang chung quân mà lớn lên, Quý Ngôn thực sự không đành lòng nhìn Giang Tuấn Thành bị Lục Minh Thành đánh đến thảm.
Anh ta kéo Giang Tuấn Thành đang giả vờ làm nam tử hán qua một bên: "Giang Nhị, anh đây muốn khiêu chiến Lục Cửu sao? Anh phải suy nghĩ cho rõ ràng, cho dù ở đây máu có chảy thành sông thì cũng là chảy máu của anh!"
Giang Tuấn Thành thừa nhận Quý Ngôn nói không sai, nhưng thù tranh giành tình yêu như này không thể nhịn được! Người phụ nữ anh ta nhìn trúng lại bị người khác cướp ngay trước mặt anh ta, thế này thì mặt mũi của Giang Tuấn Thành anh ta còn để vào đâu được chứ! Mặc dù ở trước mặt Lục Minh Thành, từ nhỏ đến lớn anh ta chưa từng có mặt mũi.
Giang Tuấn Thành miễn cưỡng ngôi lại trên sô pha, Quý Ngôn thấy anh ta không còn làm ôn nữa thì nhanh chóng chạy đến cửa hộp đêm giúp Lục Minh Thành mở cửa: "Lục Cửu, Cửu tẩu uống say rồi, cô ấy một mình ngồi ở phía sau không an toàn, hay là tối nay tôi làm tài xế cho anh với Cửu tẩu."
Nói xong, Quý Ngôn xách đít đi ra ngoài với Lục Minh Thành.
Giang Tuấn Thành bất lực kêu lên: "Quý Ngôn thật không biết xấu hổ! Nhất Nhất tiểu tiên nữ rõ ràng là người phụ nữ của tôi, bây giờ anh ta đều gọi thành Cửu tấu rồi! Chịu không nổi, chịu không nổi mà!"
Giang Tuấn Thành xê đến bên cạnh Chiến Mãn Quân: "Chiến Thập, anh phải làm chủ giúp tôi, anh không thể giương mắt nhìn tôi bị con người vô nHàn Tịnh như Lục Cửu ức hiếp được!"
"Chiến Thập, anh phải giúp tôi lấy lại công đạo"
Chiến Mân Quân thực sự chịu không nổi một người đàn ông to lớn như Giang Tuấn Thành lại làm nũng với anh ta, trên người anh ta đều nổi cả da gà rồi.