Tên Danmei: Nằm xuống! Cướp Đây!
Tác Giả: Phong Cuồng Phán Quan.
Chuyển Ngữ: Phượng Khuynh Yên.
Edit: Phượng Khuynh Yên.
Beta: Meo Meo.
Giống Như Thịt Đường Tăng.
Hoàng Cung.
"Tiểu Lí Tử, ngươi nói xem hắn có thể mang thần thú vào Hoàng Cung không?" Cổ Tĩnh Nguyệt — Người có quyền lực tối cao nhất đất nước buông bút lông trong tay, thần sắc nghiêm nghị.
"Hoàng Thượng lo lắng sao?" Tiểu Lí Tử hầu hạ Cổ Tĩnh Nguyệt hơn hai mươi năm, chỉ cần người đàn ông nhíu mày Tiểu Lí Tử biết hắn đang nghĩ gì.
"Đương nhiên lo lắng, nếu thần thú thực sự tồn tại, vậy rất phiền phức." Cổ Tĩnh Nguyệt đứng lên đi vài bước tới bên cửa sổ, nhìn trăm hoa đua nở ngoài cửa sổ, khuôn mặt anh tuấn bất chợt sắc bén: "Hắn thế mà không giết chết thần thú, còn mời thần thú vào Hoàng Cung. "
"Hoàng Thượng."
"Hừ! Điện Thiên Ảnh giữ lại thần thú đã chứng minh rõ ràng dã tâm của hắn, hắn nào cam tâm làm cái bóng sống trong bóng tối, rốt cục không chịu được nữa muốn xuất đầu lộ diện." Móng tay Cổ Tĩnh Nguyệt bấu chặt vào khung cửa sổ: "Tiểu Lí Tử, người chúng ta phái ra ngoài tìm hiểu có trở về không?"
"Thưa không, có lẽ không về được."
Tiểu Lí Tử nói xong, quả nhiên sắc mặt Cổ Tĩnh Nguyệt bịt kín một tầng mây đen u ám, những người hắn phái đi theo Điện Thiên Ảnh đều mất tăm mất tích, Cổ Tĩnh Nguyệt liền hiểu điều này nói lên cái gì. Điện Thiên Ảnh trước tới nay chưa bao giờ bó tay chịu trói, một con thú hung hãn, hơi xíu không vừa lòng sẽ phát điên cắn người, tính tình thay đổi thất thường, gian trá và xảo quyệt. Cổ Tĩnh Nguyệt chưa chiếm được tiện nghi trên tay người đó lần nào, lần này tưởng rằng có thể nhân cơ hội thủ tiêu Điện Thiên Ảnh lúc xuất Cung, xem ra bản thân mình quá ngây thơ rồi.
"Phải hành động thôi."
"Hoàng Thượng, xin đừng quên di huấn của Tiên Hoàng, không thể đối đầu cùng Điện Thiên Ảnh." Tiểu Lí Tử hoảng hốt nhắc nhở Cổ Tĩnh Nguyệt, hai năm trước Tiên Hoàng băng hà, Tam Hoàng Tử Cổ Tĩnh Nguyệt lên ngôi Hoàng Đế, ám vệ một mực yên tĩnh cuối cùng cũng hành động, Điện Thiên Ảnh hoàn toàn không để tân Hoàng Đế Cổ Tĩnh Nguyệt vào mắt.
Người ngoài chỉ biết Điện Thiên Ảnh là Hoàng Cung đệ nhất ảnh vệ, song, không biết rằng sau khi Tiên Hoàng băng hà, bố cục Triều Đình bỗng phát sinh biến đổi vô cùng lớn. Nếu nói Cổ Tĩnh Nguyệt quang minh chính đại lên ngôi Hoàng Đế, thì Điện Thiên Ảnh nghiễm nhiên trở thành Ám Hoàng của đất nước này. Cổ Tĩnh Nguyệt mấy lần đối phó Điện Thiên Ảnh đều không thành công, không thể không thừa nhận Điện Thiên Ảnh là một người xảo quyệt và cực kỳ mạnh mẽ.
"Chẳng lẽ phải đứng nhìn Điện Thiên Ảnh có được thần thú cướp đoạt thiên hạ của trẫm? Điện Thiên Ảnh bây giờ cần một lý do để chính thức nắm quyền. Thế lực của hắn trong Triều Đình tương đương với trẫm, nếu thần thú rơi vào tay hắn, về sau trẫm chỉ có thể làm Hoàng Đế bù nhìn."
Đây tuyệt đối không có khả năng!
Tiểu Lí Tử chỉ đơn giản là thái giám, tuy rằng biết rõ ân oán không đợi trời chung giữa Hoàng Thượng và Điện Thiên Ảnh, Tiểu Lí Tử không cách nào đưa ra biện pháp hiệu quả. Mà chuyện bản thân Tiểu Lí Tử rõ ràng nhất, đó chính là trước khi băng hà Tiên Hoàng luôn dặn dò mãi, nhất định không thể trở thành địch với Điện Thiên Ảnh...
"Hoàng Thượng, xin hãy nghĩ lại, không nên quên di huấn của Tiên Hoàng."
"Trẫm biết." Cổ Tĩnh Nguyệt nhìn phồn hoa chập chờn theo gió, đáy mắt lóe lên băng lãnh, tướng mạo vốn tuấn mỹ trẻ trung lập tức cực kỳ âm u: "Xem ra trẫm phải tìm đồng minh. Nếu thế lực trong Triều Đình hắn và trẫm bằng nhau, vậy thì trẫm sẽ mượn sức của giang hồ."
"Tiểu Lí Tử, bí mật truyền Minh Chủ Tiếu Vũ Phong vào Hoàng Cung, nói trẫm muốn gặp y." Cổ Tĩnh Nguyệt nhớ tới năm trước từng gặp Tiếu Vũ Phong, khuôn mặt tuấn mỹ có vết sẹo thỉnh thoảng phảng phất sự quyến rũ, nghe nói bởi vì Nhâm Minh chủ luyến đồng y mới leo lên vị trí Minh Chủ, một đối tượng hợp tác dễ dàng kiểm soát.
"Vâng."
Thế lực Triều Đình cấu kết cùng giang hồ, hình như càng thêm hỗn loạn. Lúc này, mấy người tâm điểm của chủ đề nhàn nhã ngồi trong xe ngựa, không hề cảm nhận được nguy cơ.
Tin tức về thần thú của Phổ Huyện từ lâu đã được lan truyền xôn xao rộng rãi, không chỉ mỗi Trung Nguyên, ngay cả Tây Vực cũng biết được tin tức.
Mộc Phàm công khai đồng ý yêu cầu Triều Đình vào Kinh, theo cách nhìn nhận khác, cậu trực tiếp thông báo với toàn thiên hạ quãng đường di chuyển của cậu, lộ tuyến sớm đã bại lộ trước ánh sáng. Có những người giang hồ mơ mộng hão huyền muốn tranh đoạt thần thú, còn có người trong Triều Đình mang tâm tư khác nhau.
Quãng đường tuyệt đối không bình yên.
Chỉ có một đội thị vệ hộ tống, dẫu thực lực mạnh mẽ đến đâu cũng không thể nào đối phó sài lang hổ báo dọc đường. Thậm chí người giang hồ dưới chân núi từng sợ hãi chạy toán loạn vì trải nghiệm sức chiến đấu kinh khủng của thiếu niên, nghe thấy tin tức bắt đầu tập trung lại, miếng thịt béo bở bị nhiều thú dữ nhìn chằm chằm không rời, nuôi hy vọng trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi tranh thủ cướp thần thú.
Thiếu niên ngủ say sưa trong xe ngựa hiển nhiên không biết cậu và hắc cẩu Nhị Hắc yêu dấu đã thành thịt Đường Tăng trong mắt người khắp thiên hạ, người người nhà nhà tranh cướp sức đầu mẻ trán. Cô Độc Hiên Hàn liếc mắt nhìn thiếu niên và Nhị Hắc ngủ mất hình tượng, dùng chăn mỏng bên cạnh đắp ngang bụng thiếu niên, mặc dù giữa trưa, nhưng lúc ngủ rất dễ nhiễm lạnh. Cô Độc Hiên Hàn không nhận ra đôi mắt lạnh lùng của y lúc này mang theo tình cảm ấm áp.
"Vèo! Vèo!" Mưa tên không báo hiệu xé không khí bắn tới, một vài mũi tên cắm vào xe ngựa, mũi tên sắc bén lóe sáng màu đen.
"Có thích khách!" Bên ngoài xe ngựa không biết ai hét lớn...
Đôi lời Edit:
Hi ~
Phượng Khuynh Yên đã trở về rồi đây, mấy ngày xa cách các bạn có nhớ mình không nào???
Ây da, Hàn cưa bắt đầu bộc lộ tình cảm rồi, Phượng Khuynh Yên vui quá, mong chờ quá đi, cứ như vậy ngày Phàm cưng bị thịt không còn xa đâuuu ~~~
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và đừng quên tương tác nhé ❤❤