Trong trận, hai vị Linh Hoàng cảnh giới giao chiến với nhau, kéo theo đó là mấy chục vạn Linh giả giao tranh, Linh thuật càn quét tứ phía!
Oành!
Đột nhiên Linh Hải, Linh Tâm, Ngũ Hành, Linh Không, Lục Phủ bí cảnh... Các Bí cảnh của Lưu Hoằng Tháo đột nhiên từ sau ót hắn tách rời, dung nhập vào hư không, hóa trở thành từng mảnh không gian Bí cảnh.
Linh Hoàng cảnh Nam Hán Cổ triều, tử trận.....
Một trận này, theo cái chết của vị Linh Hoàng này mà kết thúc.
"Lúc này, chính là truyền thừa mở ra!"
Trần Phong nhíu chặt mày, chỉ thấy chung quanh dị tượng biến mất, theo đó gần trăm mặt lệnh bài từ dưới dòng sông nổi lên, hóa thành từng đạo quang mang chói mắt!
"Tám mươi mốt mặt lệnh bài!"
Một người hô lớn, hai mắt hừng hực ánh lửa!
Mà Ngô tộc thiên tài thì không chú ý điều này, chỉ chú ý tới một mặt trận đồ chậm rãi phiêu phù trong không trung.
"Bạch Đằng Hỗn Nguyên trận Trận văn!"
Mấy vạn năm đi qua, Ngô tộc bọn hắn đã sớm để thất lạc đi không ít truyền thừa của Tiền Ngô Hoàng.
Ngô Xương Đăng sớm đã tu thành Chân Linh cảnh đỉnh cao, lần này tiến vào Bí cảnh đạt được không ít cơ duyên, một đường tu thành Chân Linh cảnh viên mãn.
Khí thế hắn kéo lên cực hạn, năm ngón tay mở ra, hóa thành từng ngọn Đồng trụ, chính là Bạch Đằng Hỗn Nguyên Chân Kinh của Tiền Ngô Hoàng!
Đồng trụ hướng bốn phía tán xạ, hóa thành dòng dòng lũ lũ Thủy thuật ép đến bốn phía cường giả, sau đó bàn tay liền chộp tới tờ trận đồ kia!
Lúc này, đột nhiên một thanh trường thương xé gió mà tới, đâm xuyên Đồng trụ, khiến Ngô Xương Đăng không khỏi thu tay lại.
Lưu Hoằng Sưởng xách thương lao tới, bên cạnh không ít cao thủ của Nam Hán Cổ Môn, hai bên lập tức đánh đập tàn nhẫn!
Kẻ thù cũ gặp nhau đỏ mắt, huống hồ có huyết hải thâm cừu như Nam Hán Cổ triều và Ngô tộc!
Mà lúc này, tám mươi mốt mặt lệnh bài cũng đồng thời bị xâu xé, Tần Quân cùng Trần Phong dùng mãnh không sợ chết, một kích đem Đỗ Đức Khôi quất bay, ống tay áo run lên, gần chục mặt lệnh bài bị bọn hắn hút tới!
Đột nhiên phía sau vang lên tiếng kêu thảm thiết, tiếp đó hai người cảm thấy rùng mình, chỉ thấy một cỗ vô địch khí thế phóng lên trời cao, tựa như Đế hoàng chinh phạt phản quân, theo đó Đinh Bộ Luân dẫn dắt gần hai mươi tên thiên tài đủ các thể lực, đồng loạt tiến tới.
"Đinh Bộ Luân!"
Lê Thiên Hương sắc mặt khẽ biến, chân đạp Liên hoa, Liên Hoa Kiếm trận mở ra, lập tức hướng hắn công tới!
"Lê tiểu thư, kính xin tránh sang một bên. Số lệnh bài này, ta nhất định phải lấy tới rồi!"
Nói rồi hắn khẽ khom người, sau lưng hiện ra một hư ảnh Đồng nhân.
Oành!
Lê Thiên Hương liên hoa phá diệt, mà nàng cũng đồng thời một kiếm bổ ra hư ảnh Đồng nhân, nhưng Đinh Bộ Luân đã kịp đón lấy, thậm chí một chưởng đem nàng chấn bay!
"Đánh thật hay!"
Lý gia thiên tài Lý Đức Chính cười vang, sau ót hiện ra một ngụm Kim Chung, lập tức hướng mọi người hạ sát thủ, Kim Chung vang vọng, lập tức chấn văng mấy vị Thiên tài Thượng Ngàn Thánh Địa!
"Nam Việt quốc thiên tài đúng không thể xem thường a!"
Mông Hiết chậm rãi bước đến, Cổ Nguyên Thần Tông vị đệ tử này vô cùng thản nhiên, phía sau hắn còn có mười tên thiên tài.
"Nhưng mấy vị Linh hữu, kính xin cút đi a."
"Ngươi bảo ai cút cơ?"
Đinh Bộ Luân vẻ mặt hiện ra vô cùng sát khí, Vạn Kiếp tông Bí truyền thư, Đế cấp Chân kinh của Trần Hoàng tộc bị hắn thi triển đi ra!
Xung quanh hắn hiện ra từng đạo từng đạo Trận văn, mà sau ót hiện ra từng ngụm từng ngụm Linh Bảo, hướng Mông Hiết mà công tới!
Oành!
Mông Hiết cũng thi triển Thần Nguyên Đế Đạo Kinh, hai môn Đế kinh va chạm, chỉ thấy Mông Hiết lập tức bị áp chế, bị một cây đại chùy gõ lên đỉnh đầu, lập tức hoa mắt!
Bên này, Trần Phong Kim kiếm sắc bén cắt lên eo Tần Quân, mà tên này thoáng chốc cũng đã học được một môn Hỏa Long Vạn Linh Thủ, khắc chế hắn!
"Hỏa khắc Kim, Trần Phong, ngươi chuẩn bị ăn đòn đi thôi!"
Tần Quân hưng phấn quát lên, đột nhiên một dòng Giang khí ầm ầm quét tới, đem Hỏa Long nghiền ép!
"Ngươi!"
Mà Lê Thiên Hương cũng đã quay sang trợ giúp hắn, hai đánh một để Tần Quân vô cùng chật vật, trong lòng cực kì biệt khuất!
Nếu không phải Linh bảo của hắn hết thảy bị hủy đi, lúc này dù lấy một chống hai cũng không hề khó khăn!
Hai người song kiếm hợp bích, kiếm quang rực sáng, đánh đến Tần Quân hoa rơi nước chảy, lại hướng mấy tên thiên tài khác công tới, thành công đoạt tới hơn hai mươi mặt lệnh bài!
Đột nhiên bọn hắn cảm nhận được một cỗ áp lực đánh tới, Đinh Bộ Luân chắp hai tay sau lưng, mà xa xa, Mông Hiết bị mấy tên thiên tài các thế lực vây công, không thể thoát ra.
"Mấy vị, cùng Lê Tiểu thư luận bàn một chút."
Nói rồi phía sau hắn ba tên thiên tài Chân Linh viên mãn hiện ra, hướng Lê Thiên Hương mà công tới.
Lúc này, chỉ còn Đinh Bộ Luân, Trần Phong, Tần Quân, Đỗ Đức Khôi đứng đối diện nhau.
"Các vị, chỉ chút nữa thiên tài Bắc Minh Đế quốc sẽ đến đây, mong mọi người có thể tạm thời bỏ qua hiềm khích."
Cửu Long Các Đỗ Đức Khôi chắp tay ôm quyền, chầm chậm nói.
Trần Phong liếc nhìn Tần Quân, khẽ hừ lạnh mấy cái.
Mà Đinh Bộ Luân sắc mặt lạnh lùng, một mực dõi theo Trần Phong.
Mà Tần Quân nhìn lấy hai người bọn hắn, ánh mắt cực kì bất thiện.
"Ta biết các người đều là thiên tài, nhưng sắp tới chính là một kẻ mà hẳn các ngươi đều biết."
"Sơn Hải Thần Tông, Diệp Mặc."
Hắn cũng tới?
Sắc mặt Đinh Bộ Luân khẽ biến, hiển nhiên cực kì kiêng kị người này.
"Hắn là ai?"
Trần Phong ngạc nhiên hỏi.
"Ngươi không biết? Hắn ta danh chấn Bắc Minh Đế Quốc, chiến tích cực kì ấn tượng!"
"Huyền Linh cảnh lục tinh cường giả, chết trong tay hắn!"
Tần Quân hiển nhiên cũng nghe danh gã, vẻ mặt có mấy phần nghiêm nghị.
"Diệp Mặc kẻ này tu luyện Sơn Hải Thánh Kinh, tu vi cực độ hùng hồn, hơn nữa Linh thuật biến ảo vô cùng, gần như không thể khắc chế."
"Hắn từ bỏ Thiên Đình xuất thế, bởi vì có kẻ dùng giá cực đắt mời hắn tới, hòng đoạt được truyền thừa của Cổ Nguyên Thần Tông vị Linh Đế cảnh kia!"
Đúng lúc này, từ xa, một tên thanh niên nhìn qua mười chín tuổi, mái tóc hơi vuốt về phía sau, trên người không một món Linh bảo, thân thể chỉ khoác lấy một mảnh rách nát chiến phục. Hắn chậm rãi bước tới, nhưng cũng đủ khiến không ít thiên tài nơi đây rùng mình.
"Diệp Mặc hữu lễ các vị Linh hữu."
Gã khẽ cười, gương mặt có mấy phần ngô nghê.
Mông Hiết nhìn thấy hắn thì sắc mặt cũng hơi trầm xuống.
"Ai thuê ngươi đến đây?" Hắn dò hỏi.
"Tống Thiên Môn." Diệp Mặc thản nhiên đáp lại.
Tống Thiên Môn chính là thế lực truyền thừa của Bắc Tống Đế Triều, mà cái thế lực này chính bị Cổ Nguyên Đế triều diệt quốc, bởi vậy căm thù bọn hắn đến tận xương tủy!
Tống Thiên Môn hành động này chính là muốn chặt đứng mộng tưởng của Cổ Nguyên Đế triều, để truyền thừa của vị Linh Đế này vĩnh viễn biến mất, mà Cổ Nguyên Thần Tông cũng không thể nhận được truyền thừa.
Diệp Mặc chắp hai tay, sau đó nhìn lên, sắc mặt lộ ra vẻ thản nhiên:
"Chỉ là truyền thừa Linh Hoàng, nơi đây hẳn là nơi chiến tử của Nam Hán Cổ Triều Linh Hoàng cảnh a. Vậy ta xin phép cáo từ."
Nói rồi hắn xoay người rời đi, để Mông Hiết thở ra một hơi, trong lòng nhẹ xuống không ít
Mà đám người Trần Phong, Đinh Bộ Luân thoáng chốc ngẩn người, sau liền bộc phát Linh lực, hướng đối phương ra tay!
Đinh Bộ Luân thực lực cực kì cường đại, ở Chân Linh cảnh tuyệt đối phải nằm trong top 5 của Nam Việt Quốc! Hắn Thập Nhị Đồng Nhân trận tuy không phải truyền thừa đầy đủ nhưng cũng để hắn trấn áp một đám thiên tài!
Đinh Bộ Luân vung tay áo, một hơi thu lấy năm mặt lệnh bài, lại định lấy tiếp thì Nguyễn Đức Hải Song đao bổ tới, khiến hắn không thể không thu tay.
Nguyễn Đức Hải thuận thế lao lên, vừa mới nắm lấy ba mặt lệnh bài thì đỉnh đầu một ngụm Kim Chung bay tới, khiến hắn không khỏi rùng mình, lập tức lui về sau!
Nhưng Trần Phong tay nâng Hắc Đỉnh, đem Kim Chung đánh bay, nhờ đó Nguyễn Đức Hải liền lấy đi ba mặt lệnh bài này.
Nhưng Tần Quân nào có ăn chay, liền thi triển Linh thuật hướng hắn công tới, may có Lê Thiên Hương thi triển Liên hoa đón đỡ, nhưng bản thân cũng bị mấy vị cường giả Thượng Ngàn Thánh Địa vây công, nhất thời không dứt ra được.
Đỗ Đức Khôi một bên thi triển Cửu Long các công pháp, Cửu Long Bá Thể Thần công, thân thể to lớn dữ tợn, đánh trọng thương Mông Hiết, lại quét ngang một đám thiên tài Bắc Minh Đế quốc, thuận lợi đoạt tới gần mười mặt lệnh bài.
Theo thời gian, số thiên tài càng đông, mà số mặt lệnh bài còn sót lại chỉ còn hai mươi mặt mà thôi.
Trần Phong hai mắt đảo quanh, chỉ thấy cách này không ổn, nơi này thiên tài quá đông, dù hắn có dùng đến toàn lực, mở ra Âu Lạc Thần Thể, lúc đó bị từng này thiên tài vây công cũng sẽ bị đánh đến tối mắt tối mũi.
"Giờ chỉ còn cách, một là cướp lấy trận văn của Bạch Đằng Hỗn Nguyên Đại Trận, đem tòa Đại trận này khởi động, một hơi đem toàn bộ thiên tài nơi đây xử lí!"
Ngô tộc Ngô Xương Đăng cùng Nam Hán Cổ Môn Lưu Hoằng Sưởng ngay tại giằng co, đây là cơ hội tốt!
Hai kẻ này thực lực tuy mạnh, nhưng ở trong đám thiên tài cũng không phải đỉnh lưu, lấy thực lực hắn mà nói, lấy một địch hai cũng phải chống đỡ được mấy trăm mấy ngàn chiêu!
Hết chương.