Vân Khuynh gật đầu: “Cám ơn mẹ.”
Nửa tiếng sau, Giang phu nhân, Tống Tây Hoa, Tống Nhan cùng qua đây.
Cố phu nhân cũng gọi điện thoại, để Vân Khuynh và Tống Nhan lựa trước, bà phải đến trường đón Cố Du rồi mới qua.
Nơi đó ở đủ lớn, hàng trăm bộ đồ cưới sa hoa mắc tiền được đưa ra, Vân Khuynh và Tống Nhan lấy những kiểu mà mình thích bỏ qua một bên, lựa hết một vòng, bắt đầu thử.
Chính lúc đó, Cố phu nhân lại đánh điện thoại qua, lần này, lại gọi cho Giang phu nhân: “Bà thông gia, không xong rồi! Bé Du không ở trường, có người giao hàng thấy cô ở ngoài cổng, bị người ta lôi đi, đây là bắt cóc đó, thông gia, bé Du có phải đắc tội ai đó? Giang gia tin tức rộng, có thể giúp tôi hỏi thăm không? Tôi xin bà, thông gia.”
Cố phu nhân rõ ràng là lo lắng chết được, trời ơi con gái mới được cứu từ con tàu nhập cảng trái phép, giờ lại bị người thân phận không rõ bắt đi, bà sợ hại biết bao.
Toàn bộ mọi người đều bị kinh ngạc.
“Cái gì, bé Du bị bắt cóc?” Giang phu nhân sắc mặt trầm lại, liền nói: “Thông gia, bà đừng hoảng, tôi lập tức nghĩ cách điều tra! Bé Du cũng là con dâu tôi, tôi nhất định sẽ cố hết sức tìm nó về, không để nó chịu bất cứ tổn thương nào!’
Ở xưởng cũ thành Tây.
Cố Du bị mấy tên hung ác dữ tợn bắt cột vào một cột sắt thô.
“Các người là ai? Muốn làm gì tôi? Bắt cóc là phạm pháp! Chả lẽ mấy người không biết sao?” trong lòng Cố Du rất sợ, nhưng trên mặt vẫn duy trì sự bình thản, nhưng trong giọng nói lại lộ ra sự sợ hãi của cô.
“Phạm pháp?” Một người trong đó lạnh lùng nói: “Cái lão tử làm là mua bán phạm pháp! Con nha đầu ngươi cản con đường tài lộc của tụi tao, hại chết anh tao, lão tử tao không tìm mày tính sổ thì tìm ai hả?”
Cố Du lập tức nhớ tới lời Giang Mạc Thần nói khi đi Kinh Thành, tin tức cô và Trương Thông làm, tổn hại đến lợi ích của một số người, những người này, đa số là xã hội đen.
Chả lẽ, những người này chính là đám mà buôn người sống trên con tàu phi pháp có quan hệ với nhau?
Còn đại ca của hắn, chẳng lẽ là người mà trước đây cô từng lên chiếc thuyền đó sao?
“Anh nói gì? Tôi nghe không hiểu, tôi chỉ là sinh viên chưa tốt nghiệp, vốn không quen biết mấy người, sao mà có thể hại chết đại ca mấy người được?” Cố Du kiến quyết giả hồ đồ, nhưng cũng cố gắng kéo dài thời gian.
Mẹ nói rồi, hôm nay phải đến chỗ chị Vân Khuynh lựa áo cưới, sẽ đến trường đón cô, đợi mẹ cô đến trường nhất định phát hiện cô không thấy nữa, đến lúc đó tra camera ở cổng trường, sẽ biết cô đang gặp nguy hiểm, sẽ đến cứu nó.
Chỉ là rất lạ, tin tức cô vẫn chưa tung ra, vả lại, lúc đó người lén lên thuyền đó đã chết hết, chắc không ai biết cô ta tham dự chuyện này mới đúng, sao mấy người này biết được?
Rất nhanh, nhưng nghi vấn của Cố Du đã được giải đáp rõ ràng.
Lại có mấy người, đem Trương Thông đã bị trói ra.
Trương Thông rõ ràng đã biết nguyên nhân bị bắt cóc, thấy Cố Du thì vô cùng áy náy nói: “Xin lỗi, Cố Du, là mình làm lộ tin ra ngoài, mình...mình chỉ muốn chọc tức tụi nó, tụi nó dám nói loại con nhà giàu tụi mình làm gì có tin nào ra hồn, mình không ngờ...”
Anh chưa nói xong, đã bị người đàn ông bên cạnh một tát mạnh, thân hình đè mạnh anh ngã xuống nền nha, răng cũng bị rớt vài cái: “Tiểu tạp chủng, ai cho mày lên tiếng hả?”
Lòng Cố Du, đã trầm xuống nhiều...