“Mời mọi người tới tham gia sự kiện, hãy đưa vé cho kiểm soát viên để xác nhận danh tính và nhận quà chào mừng….”
“Người chơi thường xuất vé ở phía trái, tuyển thủ của chiến đội xuất vé ở bên phải….”
“Cảm phiền cho phép tôi kiểm tra toàn diện bằng máy quét….”
Mọi người đều nỗ lực làm việc để dẫn dắt người tới và bảo đảm an ninh luôn trong tình trạng tốt nhất có thể, Viễn Phong lần đầu tiên chứng kiến cách làm việc này cũng rất hài lòng.
“Nguyên Nguyên, em có cảm thấy hồi hộp không?”
“Lần đầu tiên tham gia, lại còn là cùng với anh nữa, tim em như muốn nổ tung luôn rồi….”
Tuy cậu đã đeo trước mặt nạ che hết 2/3 khuôn mặt vì mặc định của Youko vốn là như vậy, nhưng thật sự mà nói nó không hề ăn khớp với trang phục hiện tian cho lắm.
Ngày hai người livestream lần hai cũng không bật camera, tuy đa phần đã đoán được thân phận nhưng cũng khiến họ tò mò ngày càng nhiều để chứng minh suy luận của họ đúng không.
Anh cũng đeo mặt nạ cổ trang loại nhỏ, che một nửa khuôn mặt và chỉ hở phần miệng và mắt, nhưng nó lại khiến vẻ đẹp ấy nâng thêm một bậc cao hết thảy, người ta có nói anh là hoàng tử bước ra từ thế giới cổ trang cũng tin sái cổ.
Cậu cũng sắp bị anh làm đắm đuối mất, ánh mắt phía được đeo mặt nạ ấy như đang câu dẫn trái tim muốn thoát ly….
“Đi nào, kẻo lại đông người theo đấy.”
“Hả….Dạ, được được, chúng ta mau vào thôi….”
Đi về phía bên phải lối vào, người phụ trách để ý tới liền nhanh chóng làm theo quy tắc, yêu cầu hai người đưa ra vé vào cổng để xác nhận thân phận.
“Anh giữ hai tấm vé kia chứ?”
“Yên tâm đi, của em đều ở chỗ của anh.”
Anh lấy ra hai tấm vé vào cổng ưu tiên cao, đối phương nhìn thấy kí hiệu BKA ngay lập tức bảo hai người có thể trực tiếp bước vào ngay, không cần phải đưa thêm lần nữa cho nơi soát vé và nơi kiểm tra an ninh.
Họ bước vào cùng hai bàn tay nắm chặt nhau, người ta còn không quên chụp một tấm bóng lưng của hai người, ngay lập tức đăng tin nóng hổi lên trang chủ Hoạ Nhã.
[Tui đã gặp được nam thần và người yêu của anh ấy rồi! Không uổng công tui xung phong đi tình nguyện, chết cũng thỏa đáng cả. [Ảnh bóng lưng.img] ]
…————————…
Đào Nguyên nhìn xung quanh hội trường của sự kiện offline, thật sự quá là phong phú hơn so với cậu tưởng tượng.
Phía trung tâm chính là nơi đang chiếu lại CG kỉ niệm của nhiều năm qua, các Highlight trận đấu giữa các chiến đội, trong đó phân cảnh BKA.Alpha nổi tiếng nhất là cảnh 1 VS 5 bằng chủ lực Yoto Hime với đội HEX của ba năm trước cũng được chiếu lại để tưởng nhớ hiện thân của sự hủy diệt đến các chiến đội khác.
Phía bên trái sân khấu là nơi dựng các kiến trúc lễ hội có nét văn hoá Trung - Nhật - Hàn, bên phải cũng tương tự nhưng lại tập trung theo một hướng đa văn hoá từ các nước khác nhau.
Ánh đèn cùng tấm màn có hình ánh trăng và những vì sao ở trên cao được treo lên tại vị trí toàn khu, cùng với bốn tấm tường dày được vẽ nên các khung cảnh thời xưa sao cho phù hợp với bối cảnh của tựa game bao quát hết cả toàn bộ khu vực tổ chức.
Cách xây dựng này, sẽ tạo cảm giác như thể mọi người đang tham quan lễ hội ở chốn làng quê xưa, hoà mình vào bầu không khí chưa bao giờ có thể tìm thấy.
“Anh, xiên hồ lô này ngon đấy, anh cắn một miếng đi.”
“Để anh thử….Có hơi ngọt, nhưng cũng chỉ là bình thường thôi.”
“Không phải chứ, em ăn vào cảm thấy nó ngọt vừa phải mà?”
“Vì em có lẽ còn ngọt hơn trong miệng anh đấy.”
Cậu muốn dẫm chân anh một phát tại chỗ luôn rồi.
Không phải cứ lúc nào là lại tranh thủ cậu lơ là liền thả thính cậu bằng những cách thế này, tim cậu có khi bị bệnh đường mất.
Đi xung quanh một lúc lại thấy Hàn Doanh và bạn gái của đối phương đang chơi trò bắn súng có thưởng, vội vàng chạy tới xem cùng.
“Anh Doanh, anh hôm nay tới cùng bạn gái hả?”
Hàn Doanh đang nhìn bạn gái chơi lại nghe thấy tiếng cậu: “Tiểu Nguyên, cuối cùng xong rồi hả? Đợi em lâu lắm, mọi người hiện đang chơi ở những nơi khác rồi.”
Cậu gãi đầu tỏ ý xin lỗi, sau đó lại quay người đưa hết đống đồ ăn cho Viễn Phong: “Em muốn chơi trò này, anh giữ giúp em nhé.”
“Cứ chơi đi, có vé ưu tiên cao đều miễn phí cả.”
Nhận lấy súng trường hơi và 20 viên đạn, Minh Vân bắn trúng thêm được quà nữa cũng chú ý đến cậu.
“Em là Đào Nguyên mà anh Doanh kể hả? Chị là Minh Vân, người yêu của Hàn Doanh.”
“Rất hân hạnh gặp chị dâu, mong chị có thể nhường em vài phần.”
“Ai nhường ai, chị đây cũng không dám chắc đâu đấy.”
Hai người lập tức sục sôi ý chí giành được chiến thắng, tiếng nổ súng vang lên liên hồi đến người khác còn phải tới chứng kiến.
Hàn Doanh mượn thuyền đẩy đà: “Phong ca, cược với tôi không, ai thua liền xị cho người thắng 10 triệu.”
Anh không hề khách khí: “Được thôi, muốn cược gì nào?”
Đối phương chỉ về phía Bất Tri Hoả phiên bản gấu bông trên đỉnh tháp bên trong quầy: “Trong hai người kia, ai hạ được cái đấy trước, dám không?”
“Chỉ có 10 triệu? Tới 100 triệu đi, nay đang vui nên chơi lớn luôn……”
*Bang*
Tiếng súng vang lên nữa, Đào Nguyên may mắn đã bắn rơi được thú bông ấy, anh thấy vậy liền cười khểnh lên, còn bản mặt Hàn Doanh chứng kiến cảnh này đã ngay lập tức méo mó hơn ngày thường.
Anh mở điện thoại đưa hình QR cho Hàn Doanh, tự cao tự đại cảnh cáo với đối phương.
“Cược được thì phải chịu được, đừng để bạn gái cậu thất vọng vì thái độ lật mặt này của cậu.”