Editor☘️: Lãnh Sam.
Hệ thống hối hận không thôi, không cẩn thận tự cấp chính mình đào cái hố.
Còn đem ký chủ chôn cùng.
Cái này nó làm thế nào giải thích đây?
Ánh mắt Ngôn Linh hiện lên một tia nghi hoặc, thực mau lại quay về bình tĩnh.
" Mi giống như thật không đáng tin cậy?"
Hệ thống bị hung hăng xát muối vào vết thương, [......] nó chỉ là đối với thời đại học sinh không quá hiểu biết.
" Chẳng lẽ mi hiện tại không nên nhanh chóng tìm cách để cứu vớt lại một chút sao?"
Ngôn Linh kinh ngạc nhắc nhở.
[ Đúng a! Ký chủ yêu dấu, chờ một lát.]
Nhưng mà.
Nữ lão sư phía trên, cũng không có cho Ngôn Linh cơ hội để vớt vát.
Chỉ thấy nữ lão sư ăn mặc quần áo theo chức nghiệp, mang thêm mắt kính, hùng hổ đi đến trước mặt Ngôn Linh.
Quyển sách cầm trong tay, ' bang' một tiếng rơi xuống trên mặt bàn Ngôn Linh.
Ánh mắt của mọi người hướng tới chỗ cô.
" Em là học sinh của lớp nào?" Nữ lão sư lạnh giọng dò hỏi.
Trong ấn tượng của bà ta, cũng chưa từng thấy qua thiếu nữ này.
Lớn lên xinh đẹp như vậy, không có khả năng một chút ấn tượng cũng không có.
Ngôn Linh bất mãn nhíu nhíu mi, trên mặt như cũ bưng một bộ thanh quý lạnh lùng.
Cô thật không thích hơi thở trên người vị nữ lão sư này.
Còn có khí thế hùng hổ dọa người kia.
Cô quay đầu đi, không nghĩ trả lời.
Hệ thống không có đi tìm thông tin để bổ cứu hiện đang rất là thất thố, nhu nhu nhược nhược cùng Ngôn Linh nhỏ giọng nói, [ Ký chủ yêu dấu, lão sư hỏi ngươi vấn đề, ngươi cần phải trả lời a.]
Ngôn Linh: "......" Nhưng là ta không nghĩ trả lời bà ta cái vấn đề nhược trí này a!
[ Ký chủ thân ái, thỉnh không cần so đo với kẻ nhược trí.]
" Tôi đến lớp này học, lão sư nói tôi là thuộc lớp nào?" Ngôn Linh hỏi lại.
Tiếng nói vừa dứt, toàn bộ xung quang vang lên tiếng hút không khí.
Mọi người im như ve sầu mùa đông.
Dám nói chuyện như vậy với Tôn lão sư, dũng khí đáng khen!
Tôn lão sư sắc mặt xanh mét, rõ ràng không nghĩ tới có người sẽ ở trước mặt mọi người khiêu chiến uy nghiêm của mình.
" Em nói mình thuộc lớp này, vậy nói xem em tên là gì! Cái lớp này, tôi dạy suốt mấy tháng, mặc kệ là ai, tôi đều nhớ rõ, duy chỉ có em, tôi trước đây chưa thấy qua em."
Dám tại trước mặt tôi nói dối, xem tôi có hảo hảo giáo huấn em một phen hay không.
Tuổi còn trẻ, liền biết trang điểm, vừa thấy liền biết ngay không phải đứa con gái đứng đắn gì.
" Ngôn Linh." Cô từng chữ rõ ràng đọc ra tên của mình.
Nháy mắt tiếp theo.
Toàn bộ đồng học trong lớp, tất cả ánh mắt dại ra nhìn cô.
Cô mới nói mình tên là gì?
Bọn họ nghe lầm sao?
Ngôn Linh?
Đứa con gái xấu xí kia?
Nga, từ từ, cái vị trí cô ngồi kia, giống như cũng là vị trí của Ngôn Linh.
Cẩn thận nghe một chút, tựa hồ giọng nói... Thật đúng là cùng một người.
Nhưng......
Bất quá, chỉ là một buổi sáng không gặp, sao có thể biến hóa lớn như vậy?
Mọi người trừng lớn mắt, ý đồ từ trên người Ngôn Linh tìm một chút bộ dáng cô trước kia, thực đáng tiếc...... Bọn họ cái gì cũng không tìm được.
Ngược lại là, càng nhìn càng cảm thấy thiếu nữ trước mắt thanh quý lạnh lùng.
Khí chất siêu phàm thoát tục như thế, phảng phất giống như tiên nữ.
Sắc mặt Tôn lão sư đổi rồi lại đổi, không biết suy nghĩ cái gì, cuối cùng duỗi tay chỉ ra phía bên ngoài, " Em ra bên ngoài đứng cho tôi! Không được tiến vào!"
Ngôn Linh? Cái con bé xấu xí lúc trước, nháy mắt, cư nhiên trở nên xinh đẹp như vậy?
Liền cả bà ta cũng có chút không tin.
Ánh mắt thanh lãnh của Ngôn Linh, bay nhanh hiện lên một mạt khó hiểu, " Lý do."
Bảo cô ra ngoài đứng, dù sao cũng phải tìm một cái nguyên nhân phù hợp đi!
" A? Lý do? Vì cái gì trong lòng em không rõ ràng lắm sao? Đầu tiên là đến trễ, rồi sau đó lại nhiễu loạn trật tự lớp học, tôi phạt em ra đứng bên ngoài thì làm sao?"
Tôn lão sư cả giận nói, thuận miệng xả một câu.
________
Các tiểu khả ái ơi ~~~ Mình quay trở lại rồi đây!!! Cảm ơn mọi người vẫn luôn ủng hộ tác phẩm aaa. Iu iu ???
Mình đã có kha khá số lượng chương nhưng sẽ đăng theo từng ngày liên tiếp nhé ~Từ mai mình sẽ đăng từ 2-3c nên mọi người sẽ không cần đợi lâu đâu ☘️
Mỗi lượt vote, comment và follow của các tiểu khả ái chính là động lực của mình aaa ???