Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 132



Ngày hôm sau Viên Tử Hàm tỉnh lại, vừa mở mắt ra hai mắt liền thấy khuôn mặt Thượng Quan Mộc tràn ngập ủ rũ. Ngày hôm qua hắn cũng bị thương, hôm nay lại nằm úp sấp ở đây như vậy, không biết phải chiếu cố tốt bản thân sao. Đưa tay xoa mặt của hắn, có chút hơi lạnh. Tay đột nhiên bị tay kia chụp lên, cầm thật chặt!

” Anh tỉnh rồi, tại sao không nghỉ ngơi một chút!”

Viên Tử Hàm trách cứ, lời nói giống như lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc nói. Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm nhợt nhạt nở nụ cười: ” Anh không sao!” Nói xong lời này, trên mặt đột nhiên rùng mình: ” Ngược lại em, lúc đó nguy hiểm như vậy, em không thể đứng đó đừng nhúc nhích hay sao!”

Viên Tử Hàm ánh mắt tĩnh lặng nhìn Thượng Quan Mộc: ” Khi đó, em căn bản là không thể nghĩ nhiều như vậy, thấy anh gặp nguy hiểm em liền lao ra!”

Có một loại yêu thương kìm lòng không được, mà Viên Tử Hàm lúc ấy thấy Thượng Quan Mộc gặp nguy hiểm, cậu thật sự là không thể nghĩ được nhiều như vậy , trong lòng chỉ nghĩ chẳng sợ nói mình bị thương, chỉ cần có thể để hắn bình an, thương thế kia của mình có là cái gì đâu!

” Em trước làm chuyện gì chẳng lẽ không nghĩ đến chút hậu quả! Mỗi lần đều tùy ý…”

Viên Tử Hàm bởi vì quan tâm hắn mới có thể liều lĩnh hành động, nhưng lần này Thượng Quan Mộc thật sự rất tức giận, Viên Tử Hàm hai mắt có chút áy náy nhìn Thượng Quan Mộc, thật lâu sau đó mới sâu kín nói: ” Em xin lỗi!”

Trước kia hắn nói như vậy, nhưng không nghĩ qua tâm ý của Thượng Quan Mộc, liền tự tiện rời xa hắn; mà hiện tại cậu lại tự tiện vọt tới chỉ là muốn qua giúp hắn ngăn trở công kích của người khác  mà thôi, hắn tức giận như vậy! Viên Tử Hàm trong lòng hỗn loạn, ánh mắt từng trận chua xót, có một dòng nước ấm ấm muốn bộc phát ra, nhưng cậu nhịn xuống.

” Em đứa ngốc này, em tưởng là em giúp anh chặn anh sẽ vui vẻ sao!”

Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm giờ phút này giống như là một đứa trẻ làm chuyện sai lầm cúi thấp đầu nhìn sàn nhà, trong lòng một trận không đành lòng còn có cảm động. Vốn muốn giáo huấn cậu một chút, nhưng cuối cùng vẫn là đưa tay kéo người cậu, đem cằm đặt trên vai cậu: “Anh sẽ lo lắng, anh sẽ sợ hãi! Cho nên trước khi quyết định làm việc gì có thể nghĩ tới cảm thụ của anh không, anh không muốn để em bị bất luận thương tổn gì “

Viên Tử Hàm có chút kinh ngạc nhìn Thượng Quan Mộc, bởi vì hắn nói. Sẽ lo lắng, sẽ sợ hãi, mình làm sao không nếm qua! Cho dù trong lòng có bất luận suy nghĩ gì, vào giờ khắc này nhất thời liền biến mất vô tung vô ảnh.

“Thực xin lỗi, lần sau em không bao giờ sẽ xúc động như vậy nữa!”

Viên Tử Hàm trong lòng hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ liền biến thành một câu như vậy, mà Thượng Quan Mộc nghe Viên Tử Hàm cam đoan xong, vẻ mặt lạnh lùng rốt cuộc buông lỏng một ít: ” Em tốt nhất nhớ kỹ lời nói, bằng không anh sẽ không giống lần này dễ dàng như vậy buông tha cho em!”

Viên Tử Hàm cười gật đầu. Chuyện cùng Thượng Quan Mộc cứ như vậy giải quyết , nhưng lúc này Viên Tử Hàm trong lòng đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng, nếu không nhớ lầm, ngày hôm qua cậu nhìn thấy người kia cũng không phải ảo giác.

“Thượng Quan Mộc, hôm qua em thấy mẹ của em, anh có thấy nàng không?”

Câu hỏi Viên Tử Hàm khiến Thượng Quan Mộc cảm thấy rất khó xử, bởi vì đêm qua hắn đã đồng ý với Lâm Tích trước mặt Viên Tử Hàm phỉa che dấu chân tướng sự tình, nhưng hắn không muốn lừa gạt Viên Tử Hàm, cứ vậy nói dối.

Thượng Quan Mộc nhíu mày, vẻ mặt khó tin nhìn Viên Tử Hàm nói: ” Đây có vẻ như không có khả năng, nàng lúc trước không phải xuất ngoại rồi sao “

Nàng sẽ không trở về , vĩnh viễn cũng sẽ không, nhưng là linh hồn của nàng, hiện tại luôn ở bên cạnh Viên Tử Hàm!

” Thật sao? Nhưng tối qua em nhớ thật sự nhìn thấy nàng , nàng còn nói sẽ không rời xa em nữa , nói sẽ quay lại thăm em “

Viên Tử Hàm thời điểm nói những lời này, hai mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm sắc mặt Thượng Quan Mộc, muốn từ trên người hắn nhìn ra điều gì, nhưng Thượng Quan Mộc nói cái gì, cũng là người dễ dàng có thể che dấu được suy nghĩ trong lòng mình, Viên Tử Hàm ở trên người hắn không nhìn ra cái gì khả nghi, rốt cục bỏ đi ánh mắt nhìn chăm chú đối với Thượng Quan Mộc, dời tầm mắt đi chỗ khác, lầm bầm nói: “Cũng đúng, một người hoàn toàn không có tin tức lại như thế nào sẽ đột nhiên xuất hiện ở đây!”

Trong giọng nói kia tràn đầy thất vọng không cần nói cũng biết, Thượng Quan Mộc nhìn thấy bộ dạng này của Viên Tử Hàm, trong lòng đột nhiên bốc lên một loại cảm giác không biết nên gọi là may mắn hay khó chịu, nhẹ nhàng lắc đầu, đem đầu quay đi, nhìn về phía phương hướng khác.

“Không nên suy nghĩ bậy bạ, em hiện tại quan trọng nhất là phải tĩnh dưỡng thật tốt. Về phần mẹ chúng ta !” Thượng Quan Mộc dừng một chút, thần sắc có chút ngả ngớn lại tựa hồ rất là nghiêm túc nói: ” Sau này anh sẽ giúp em đi tìm “

” Vâng, được!”

Nghe Thượng Quan Mộc nói xong Viên Tử Hàm tâm tình rốt cục tốt lên chút, nhưng vừa nhìn thấy trên mặt hắn mỉm cười, mới hiểu được Thượng Quan Mộc vừa rồi lại đang chiếm tiện nghi của mình. Lại còn nói ‘Mẹ chúng ta’, Viên Tử Hàm trên mặt độ ấm có chút lên cao, liếc mắt trừng Thượng Quan Mộc: ” Đừng luôn chiếm tiện nghi em “

Thượng Quan Mộc chân mày cau lại, thấy mặt Viên Tử Hàm có chút đỏ ửng khóe miệng tươi cười từ từ khuếch tán, nhìn nhìn Viên Tử Hàm, càng thêm tà mị . Hắn có một loại cảm giác không tốt!

“Chiếm tiện nghi em?Không có chứ!” Thượng Quan Mộc nói xong lời này, đối với Viên Tử Hàm lộ ra một nụ cười điên đảo chúng sinh: “Bất quá, nếu Tiểu Hàm trong lòng nghĩ như vậy, anh đây liền đem sự tình làm thật, bằng không anh lỗ bao nhiêu a!”

Nghiêng người chậm rãi tới gần, mà Viên Tử Hàm cấp bách thối lui, thẳng đến khi lưng đụng vào đầu giường, muốn tránh cũng không được, nhưng Thượng Quan Mộc cũng không giống như nói giỡn, hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm đôi môi Viên Tử Hàm.

Thân thể hắn như trước gần kề, thẳng đến hai người đều có thể cảm nhận được thân thể lẫn nhau, mùi cơ thể quen thuộc. Thượng Quan Mộc thần sắc trên mặt bị kiềm hãm, vốn chỉ nghĩ đùa cậu một chút, hiện tại cư nhiên có nhịn cũng không được, mà Viên Tử Hàm cũng thấy rõ bên trong hai tròng mắt Thượng Quan Mộc có chút khác thường, giống như hai ngọn lửa đỏ ngầu, càng đốt càng tăng.

Khoảng cách hai môi chỉ khoảng 1cm, Viên Tử Hàm trong lòng có chút nôn nóng, cũng xen lân một chút khó hiểu chờ mong, nhưng trái tim kia nhảy lên không có quy luật, rung động ngay cả ngực cậu cũng có chút đau.

“Thượng Quan Mộc, không thể “

Khi môi Thượng Quan Mộc cách môi Viên Tử Hàm chỉ có 1mm, Viên Tử Hàm đột nhiên lên tiếng ngăn cản động tác của Thượng Quan Mộc. Ánh mắt Thượng Quan Mộc trong chốc lát khôi phục lại thần sắc, mang theo vẻ lãnh đạm lạnh nhạt, cũng có chút ưu thương.

Viên Tử Hàm tựa hồ không hề nguyện ý để mình thân cận , như vậy khiến Thượng Quan Mộc trong lòng cảm thấy có chút khó chịu , hắn thật sự không rõ tâm ý của Viên Tử Hàm, tình nguyện vì mình ngăn cản nguy hiểm, lại không muốn để mình thân cận?  Đây là đạo lý gì?.

“Bây giờ đang ở bệnh viện, anh như vậy sẽ bị bác sĩ nhìn thấy!”

Viên Tử Hàm cảm thấy những lời này của mình làm cho tâm lý Thượng Quan Mộc biến hóa, rất nói nhu thuận giải thích.

Nguyên lai là như vậy!

Thượng Quan Mộc cười nói: “Chúng ta lúc trước đã sớm cùng chung chăn gối rồi, bây giờ còn sợ bọn họ biết sao!”

Thượng Quan Mộc nói là sự thật, lúc trước Thượng Quan Mộc bị thương, mối quan hệ ái muội giữa hai người bọn họ sớm đã bị y tá nhìn ra, nhưng hiện tại dù sao vẫn là bệnh viện.

Thượng Quan Mộc không nghe Viên Tử Hàm nói , rất nhanh ở trên môi Viên Tử Hàm hôn một cái cũng rất nhanh rời đi: ” Thân thể em có thương tích, lần này chỉ là lợi tức, lần sau anh chính là sẽ thu cả vốn lẫn lãi “

Có hắn ở bên cạnh, thật tốt!

_____________

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv