Dương Minh chạy thật nhanh đến địa chỉ trong tin nhắn đó là một ngôi nhà đã bị bỏ hoang. Anh bước vào căn nhà, anh thấy Tử Vy đang nằm bất tỉnh trên sàn và chân tay bị trói chặt. Đột nhiên có một giọng nói vang lên:
- Cuối cùng thì cậu cũng đến, cậu để tôi chờ hơi lâu đấy
- Lưu Ly, sao lại là cậu. Không phải cậu và Tử Vy là bạn tốt hay sao
- Bạn tốt à. Haha....
Giọng cười vang vong khắp ngôi nhà cũ kĩ:
- Cậu nghĩ tôi có thể là bạn tốt với con cháu của kẻ đã hại chết ba mẹ của tôi không
- Cậu đang nói cái gì vậy
- Đúng ngày này của 10 năm trước chính do ông của cậu ta đã ép cho con đường làm ăn của ba tôi bị phá sản quá tuyệt vọng nên ba tôi đã tìm đến cái chết, trong khi đó mẹ tôi đang bị bệnh rất nặng không lâu sau đó mẹ tôi qua đời. Cậu nói thử xem tôi có thể là bạn tốt với cậu ta được hay không