Một chiếc áo phông màu xanh rêu,chiếc quần da màu trắng ôm gọn lấy đường cong hoàn mĩ của nàng.Đôi giày boot màu nâu tôn vinh đôi chân dài xinh đẹp.Mái tóc dài xõa ngang vai.Ôm lấy một gương mặt hình trứng tuyệt mĩ,đôi mắt to tròn,đen láy,quỳnh mũi,môi mọng ướt tựa cánh hồng nhuốm sương mai.Cô là một tác phẩm nghệ thuật. Thế nhưng không phải cô gái hoàn mỹ nào cũng sẽ có được số phận hoàn mỹ.
Nhược Trúc vừa trở về sau chuyến công tác, liền hảo hảo nhận lấy hai tầng phản bội, hôn phu cùng bạn thân khuê mật trên giường lăn lăn lộn lộn. Con mẹ nó, đây lại là thứ tình huống cẩu huyết gì? Nhược Trúc còn đang tâm phiền ý loạn giữa không trung lại bị một trận mê muội truyền đến,trước mặt nháy mắt thành màu đen,sau đó liền oanh liệt xuyên không.
Tiếp thu xong trí nhớ nguyên thân thể nàng bị trực tiếp một xô nước lạnh, phấn khích cái rắm, xuyên vào tiểu thuyết tối qua đọc chưa nói, vận khí nàng lại nói xui đến tận mạng, nhập vào cái nữ phụ cùng tên, một cái nữ phụ sinh ra để làm phông nền điểm tô cho hào quang nữ chủ. Có điều, vậy cũng không phải là không tốt đi. Nếu xuyên vào làm nữ chính không phải cô sẽ bị xoay cho đến đau đầu sao, nữ phụ an nhàn hưởng lạc, từ nay không yêu, nam nhân là cặn bã, ta sẽ sống thật phấn khích cho xem.
Bình luận truyện