Vũ Minh...
-em không biết gọt táo tự dưng gọt cái gì hả
-xem này,xem này chảy máu rồi đó
Vũ Kiệt bên cạnh nghiêm túc gật đầu
Nguyệt Sương cười haha
-chỉ là không cẩn thận thôi haha,em gọt được mà
Nói xong ngay lập tức cầm lấy con dao
Bỗng tay Nguyệt Sương bị giữ lại, Nguyệt Sương chớp chớp mắt nhìn mấy cái tay đè lên tay mình sau đó ngẩng đầu nhìn mọi người đều có vẻ mặt nghiêm túc đang nhìn chằm chằm mình
Nguyệt Sương...
-Thôi được rồi! Em không gọt nữa
Tay của mọi người xung quanh lập tức bỏ ra
Nguyệt Lam cầm dao và táo lên vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc
-để mẹ gọt táo cho con chỉ việc ăn thôi
Nguyệt Sương im lặng nhìn vết máu dính trên dao sau đó vẻ mặt nghiêm túc lắc lắc đầu
-không cần đâu,con không ăn táo
Vũ Kiệt nhíu mày
-vậy em gọt táo làm gì?
Nguyệt Sương mỉm cười quay sang nhìn Tần Mặc
-gọt táo cho người em thích đó
-Người em thích á!!!
Nguyệt Sương vội vàng ôm lấy tai nhăn mặt nói
-mọi người hét cái gì chứ!
Tất cả mọi người ngoại trừ Nguyệt Sương và Tần Mặc đều hét
-Đâu! Là người nào!
Nguyệt Sương lấy tay chỉ vào Tần Mặc bên cạnh
mười con mắt nhìn thẳng vào Tần Mặc sau đó
...
Vũ Tuấn vẻ mặt nghiêm túc
-con không đùa đấy chứ
Nguyệt Lam vẻ mặt lo lắng lấy tay sờ lên trán Nguyệt Sương
- không sốt!đầu con không đập vào đâu đúng không?
Vũ Kiệt và Vũ Minh cũng nhìn chằm chằm vào Nguyệt Sương trên mặt đầy vẻ lo lắng
Nguyệt Sương mỉm cười
-con không sao
Mọi người lại quay đầu sang nhìn Tần Mặc
Tần Mặc nhanh chóng nghiêm túc gật đầu một cái tỏ vẻ chào hỏi
Vũ Kiệt vẻ mặt nghiêm túc dò hỏi
-em nhìn mặt à?
-Không phải không có người đẹp hơn người này đâu anh tìm cho em một...nam nhân
Vũ Minh bên cạnh phụ hoạ
-đúng vậy chỉ cần không phải là nữ là được
Nguyệt Sương nhăn mặt phồng má
-con nhìn trúng người ta rồi!
...
Vũ Lam nhìn chằm chằm mặt Tần Mặc,mà Tần Mặc mặt vẫn lạnh lùng không biến sắc sau đó
-không phải là con nhìn trúng nhan sắc của người ta đấy chứ?
Nguyệt Lam sờ sờ cằm
Khuôn mặt của Tần Mặc hơi biến sắc lặng lẽ sờ lên mặt mình
Vũ Tuấn nghiêm túc đưa ra ý kiến
-tên kì phong kia rất đẹp trai
Vũ Tuấn sau đó nhìn Tần Mặc
-vị này hình như... đẹp hơn không ít
...
Vũ Minh vẻ mặt khó tin
-không phải em là người nhìn mặt đấy chứ
Vũ Kiệt nghiêm túc bổ sung
-nhan khống
Nguyệt Sương...
"cái này... hình như cũng không sai,cô chính là loại người nhìn mặt đấy,nhan khống đấy"
Tần Mặc...
"cảm xúc thật phức tạp..."
Nguyệt Lam nghiêm túc
-tổng kết một câu thôi! Con thích người khác rồi!hơn nữa người này còn là con gái
Nguyệt Sương gật đầu
-đúng vậy
Nguyệt Lam, Vũ Tuấn, Vũ Kiệt, Vũ Minh phức tạp nhìn nhau,sau đó đồng thời đứng dậy cùng thốt ra một câu
Vậy con/em cứ nói chuyện vui vẻ nhé ba mẹ/anh không làm phiền
Sau đó lại đồng loạt quay đầu đi lên cầu thang
Nguyệt Sương nhìn bóng dáng bà mẹ và hai anh mình khuất sau bức tường trong đầu bỗng dưng bật ra mấy dòng chữ
"cuộc họp gia đình"
"hơn nữa còn họp về cô"
"còn họp về cái gì..."
Nguyệt Sương trầm mặc
Một lúc sau ngẩng đầu,Tần Mặc nhướng mày cười
-Hoá ra là vì nhan sắc à?
-có phải tôi nên may mắn vì mình có khuôn mặt đẹp không?
Nguyệt Sương ngại ngùng,nụ cười lộ ra vẻ miễn cưỡng
-không phải nói là lạnh lùng sao?
-sao không giả vờ nữa đi
...
Tần Mặc nhìn chằm chằm Nguyệt Sương sau đó cười
-Ohh
Cả người Nguyệt Sương sững sờ lại, giờ cô mới phát giác ra vậy mà mình lỡ nói lời trong lòng ra rồi!!!