Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay!
:Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi
Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!?
:Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao?
...
Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm.
Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!?
Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?"
Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại chính là lời chia tay
: Chúng ta chia tay đi cô chả có hương vị nữ nhân gì cả, thật nhàm chán
Tối hôm đó cô đã rất bực tức,cô tự hỏi tại sao anh ta chia tay ngày nào không chia tay mà lại đúng ngày sinh nhật cô chứ,đối với anh ta cô chẳng có cảm giác gì chỉ bực tức vì anh ta lại chia tay đúng ngày sinh nhật cô.
Năm 20 tuổi trong quá trình học đại học cô không quan tâm đến yêu đương nữa mà tập trung vào việc học.
Rồi hôm đó có người tỏ tình với cô,có lẽ anh ta bị thu hút bởi khuôn mặt xinh đẹp của cô
Cô rối rắm một hồi cuối cùng cũng đồng ý
Có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến việc học đi?
Nhưng cô nghĩ quá đơn giản,anh chàng này là một thiếu niên toả nắng ngày nào cũng là tặng hoa đưa đồ ăn đưa đón cô về,bị anh ta quấn lấy không có thời gian cô phải thức đêm ôn tập
Đối với người khác ít hay nhiều cũng phải thích thiếu niên toả nắng này nhưng trong đó không có cô bởi vì cô chẳng có cảm giác gì là rung động cả, cũng có lẽ nguyên nhân cũng chỉ là việc anh ta là nam.
Trôi qua nửa tháng,nhìn vẻ lạnh nhạt của cô có vẻ tình cảm của anh ta cũng không còn nóng hổi như ban đầu nữa,nó nhạt dần như nước sôi không được đun nóng
Cô đã rất cố gắng đáp lại tình cảm của anh ta,nhưng có vẻ cô không làm được tốt!
Cuối cùng,qua một tháng có vẻ anh ta không còn kiên nhẫn nữa,chúng tôi chia tay.
: Chúng ta chia tay đi,ở bên cô tôi không có cảm giác đang yêu.
Cô chỉ im lặng gật đầu.
Năm 24 tuổi,qua các mối tình cô đã học được đáp lại tình cảm của họ.
Cô hẹn hò với rất nhiều người nhưng chẳng bao giờ qua nổi một năm,câu họ nói nhiều nhất là cô không lãng mạn không có hương vị nữ nhân.
Năm cô 26 tuổi có người đánh cược sẽ tán đổ tôi,anh ta bắt đầu theo đuổi,hẹn hò với tôi nhưng chỉ qua nửa năm bọn tôi vẫn chia tay.
Anh ta nói ở bên tôi giống như đang ở bên bạn bè vậy cô nhạt nhẽo,không lãng mạn,không biết chủ động nhàm chán.
Cuối cùng ba mẹ không chịu nổi tôi nữa họ hỏi tôi bao giờ tôi mới chịu kết hôn trong giọng họ đầy sự oán tránh đối với tôi.
Bao giờ mày mới chịu kết hôn hả?,mày có biết là lúc nào tao cũng bị người ta dèm pha không hả.
Năm 27 tuổi
Năm 28 tuổi
Rồi đến năm 29 tuổi,tôi hẹn hò rất nhiều,mẹ cũng giới thiệu rất nhiều mối nhưng chả cái nào tiến đến kết hôn cả.
Tôi đã từng đọc được một câu rất hay!
Hôn nhân không có tình cảm là hôn nhân chỉ tồn tại trên danh nghĩa!
Tôi không muốn một cuộc hôn nhân như vậy!
Năm 30 tuổi
Cuối cùng mẹ tôi khóc nức nở mẹ bất lực hỏi ruốt cuộc tôi bị làm sao?
Ba ở bên cạnh quát! : tốt nhất mày nói rõ cho tao?,mày ruốt cuộc muốn làm sao!
Tôi bỏ cuộc rồi có lẽ tôi quả thật không thích được đàn ông, cuối cùng tôi thẳng thắn nói thật với ba mẹ
Ba mẹ con không thích đàn ông con thích phụ nữ
Sau nghi nghe xong mẹ bị tức đến ngất xỉu
Cha chỉ vào tôi ngón tay run rẩy,đôi mắt như có thể bốc ra lửa bất cứ lúc nào
Mày mày đồ không biết xấu hổ sao mày có thể !!!
...
Tôi bị đuổi ra khỏi nhà,tay kéo chiếc vali tôi từng bước đi trên đường phố, khuôn mặt tôi bình thản hơn bao giờ hết!
Từ giờ cô sẽ sống theo con tim mình,sống theo ý mình!.
Mải suy nghĩ tôi không chú ý đến mình đang bước qua đường chiếc xe ô tô tải lao thẳng tới
Mắt một mảng đỏ, người cô đầy máu,ý thức dần trở nên mơ hồ bên tai là tiếng gọi xe cứu thương, tiếng hỏi thăm
...
Cô vừa nghĩ thông mà,cô còn chưa tận hưởng cuộc sống cứ như vậy mà chết! thật đáng tiếc
Cô cười nhẹ, giọt nước mắt nóng hổi rơi trên khuôn mặt
ý thức cô tan rã cuối cùng một mảng tối đen,cô mất đi ý thức.