---------------
Ông cụ Lệ ngay sau đó nghiện diễn kịch, ở đầu dây điện thoại bên kia đấm ngực dậm chân.
"Ông cực khổ đem con nuôi lớn, bây giờ già bệnh rồi, cháu trai duy nhất lại không muốn gặp ông, ông già này sống còn ý nghĩa gì nữa, bây giờ dứt khoát chết đi cho xong!"
Nhiều lần như vậy, Lệ Mạc Khiêm dần dần đã miễn dịch.
Anh đang chuẩn bị cúp máy, đầu dây bên kia bỗng nhiên truyền đến một giọng nói ôn nhuận trong trẻo.
"Ông nội Lệ, ngài làm sao vậy? Trước ngồi xuống nghỉ ngơi một chút."
"Ai đang ở nhà?" Lệ Mạc Khiêm xoay chuyển lời nói.
Ông già được Đường Nại nâng ngồi vào trên ghế sô pha, đầy ẩn ý riêng nói: "Nhà bạn cũ có một đứa trẻ, đứa nhỏ này vừa xinh đẹp động lòng người, lại vừa ngoan ngoãn nghe lời còn quan tâm đến ông già này, không giống đứa cháu trai nào đó không có lương tâm!"
"Ông nội, bây giờ con trở về gặp ngài."
Ông cụ Lệ nhướng mày, nháy mắt đã ngửi được hương vị của âm mưu: "Sao bỗng nhiên lại muốn quay về trở về?"
"Ông nội bị đứa cháu trai này chọc tức, con tự nhiên phải về gặp ngài mới đúng."
Ông già tức giận mà hừ một tiếng: "Tuy rằng ông già này mắt mù, tâm cũng không mù, con nói cho ông sự thật!"
Lệ Mạc Khiêm liếc mắt nhìn ảnh chụp, khoé môi cong lên một độ cung.
"Ngài vừa rồi không phải hỏi con có chuyện gì quan trọng sao? Tất nhiên là tìm cháu dâu cho ngài, miễn cho ngày suốt ngày nhắc nhở con."
Theo đuổi con dâu?
Ông cụ Lệ kích động thì thào.
"Con có cô gái yêu thích rồi! Vậy mau theo đuổi người ta đi, không được trở về, để ông già yên!"
Đường Nại nghe được, hoang mang liếc mắt nhìn ông cụ Lệ một cái.
Lệ Mạc Khiêm thích An Mặc Thất?
Chỉ là khẩu thị tâm phi, không chịu biểu hiện ra ngoài?
[ Tơ Hồng, dường như chúng ta rất nhanh là có thể hoàn thành nhiệm vụ. ] Đường Nại vui vẻ nheo lại đôi mắt.
Chỉ cần nam nữ chính thuận lợi ở bên nhau, thì cậu đã hoàn thành nhiệm vụ.
Đây là nhiệm vụ đầu tiên cậu thành công, ngẫm lại có chút kích động nho nhỏ.
Đường Nại bỗng nhiên có chút bành trướng, cảm giác cậu hợp tác nam nữ chính ở bên nhau, giống như cậu là Nguyệt Lão nối dây tơ hồng cho bọn họ.
[ Tơ Hồng không có ở đây, xin vui lòng gọi lại sau! ]
Lúc trước Tơ Hồng chạy đến tổng bộ một chuyến, tâm trạng vô cùng mạnh bạo.
Nó vốn dĩ đã bị chuyện nam chính tan vỡ đến tâm phiền ý loạn (*), cấp trên khẩu phật tâm xà không giúp nó bận bịu, chỉ cho nó một câu "Không có thẩm quyền, xin hãy liên hệ với đơn vị liên quan", loại lời nói đùn đẩy trách nhiệm nói nhảm như cho xong, còn không biết xấu hổ lau dầu nó?
(*) Tâm phiền ý loạn: Tâm tư phiền loạn.
Phi! Ông già lưu manh!
[ Tơ Hồng, xảy ra chuyện gì sao? ] Đường Nại khẩn trương hỏi.
Đối với tiểu khả ái trắng trắng mềm mềm quan tâm đến mình, cho dù tính cách nóng nảy của Tơ Hồng cũng không đành lòng trút giận lên người cậu.
[ Không có gì, tôi vừa rồi đọc một ít tư liệu. ]
Những nam chính này có vận khí cùng một nhịp thở với 3000 thế giới, theo lý thuyết không thể chạy đến một thế giới nhỏ khác, nếu không từ thế giới ban đầu được bọn họ chống đỡ đã sụp đổ.
Cấp trên cũng không nhận được phản hồi của vị diện sụp đổ, nhất định là nó nghĩ nhiều!
Đến nỗi vì sao mỗi nam chính ở từng thế giới đều thích Nại Nại, vậy đương nhiên là bởi vì Nại Nại là tiểu khả ái người gặp người yêu hoa gặp hoa nở a.
Ngay cả nó là một Al trí tuệ nhân tạo cũng muốn bảo vệ Nại Nại, những nam chính thích Nại Nại không có gì kỳ lạ.
Dù sao Nại Nại đã có người mà mình thích, coi như tên Lệ Mạc Khiêm thích Nại Nại đi chăng nữa Nại Nại cũng sẽ không có khả năng chấp nhận anh ta!
Chỉ là...
Cảm xác của Nại Nại cho rằng bọn họ rất nhanh sẽ hoàn thành nhiệm vụ này, rõ ràng là ảo giác.
------------------
Bận quá không có thời gian đăng cho mọi người, nên có ngày đăng ngày k mọi người thông cảm :( Một ngày 5 tiết mà kiểm tra học kỳ hết 4 môn :( Sầu