Edit: Gin’s
Túc Giang Nham post bài bóc phốt Quan An lên trang web chính thức của thành Sùng An.
Gã nói trong bài viết rằng trước kia Quan An đến thành Sùng An là do bản thân hắn có đam mê biến thái nên mới bị Quan Thừa Phong cho đi đày tới đây, nhưng sau khi hắn đến thành Sùng An lại không chịu khiêm tốn mà thói quen lại ngày một trầm trọng…
Mà gã – người dùng tên thật tố cáo này chính là bạn của nạn nhân đầu tiên, là bạn củaTân Duyên.
Quan An coi trọng Tân Duyên từ trong club Thanh Hải sau đó cưỡng chế bắt người đi, bạ hành y hết lần này đến lần khác. Sau đó, hắn cho cha mẹ Tân Duyên một khoản tiền cưỡng ép Tân Duyên đến sống chung với mình.
Cũng không biết bài post này có phải thật sự do Túc Giang Nham viết hay không, tuy rằng không dài nhưng cảm xúc dạt dào, khiến mọi người sau khi đọc xong chỉ muốn giết Quan An.
Ảnh chụp trong bài viết cũng rất rõ nét, có ảnh Quan Thừa Phong vác Tân Duyên, có ảnh Quan Thừa Phong mang theo Tân Duyên mặt mày sưng húp đi về phía trước, có ảnh Quan An vẻ mặt tối tăm mà nhìn người khác… Đương nhiên, cũng không thể thiếu ảnh của Tân Duyên.
Ảnh gần đây của Tân Duyên nhất định là có, nhưng hấp dẫn ánh nhìn nhất lại là một bức ảnh cũng của Tân Duyên trước đây.
Trên ảnh Tân Duyên vẫn còn mang theo đôi nét tròn trĩnh trẻ con, khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp trắng trẻo đang hướng về phía ống kính tươi cười, nhìn vừa ngây thơ vừa đáng yêu.
Tân Duyên rất đẹp, dung mạo không mang tính công kích… Tấm ảnh này của y khiến cho già trẻ lớn bé ai cũng phải yêu thương.
Nhìn tấm ảnh trước đây y tươi cười hạnh phúc, lại nhìn cái vẻ đáng thương tội nghiệp của những bức ảnh sau này…
Người sống trong thành Sùng An sau khi thấy được bài viết này đều rất phẫn nộ, dồn dập chỉ trích “Quan An”.
“Không nghĩ tới Quan An lại là như vậy người!”
“Hồi trước tôi từng gặp Quan An rồi, vì hắn là cháu trai của Quan Thừa Phong nên tôi đã rất hâm mộ… Tôi đúng là đui mù!”
“Tôi còn đang nói sao Quan Thừa Phong lại ném Quan An đến cái nơi như thế này, ra là vì lý do như vậy!”
“Cái loại cặn bã như này cần phải bị trục xuất ra khỏi thành thị!”
…
Đương nhiên, cũng có số ít người nói chứng cứ không đủ… Nhưng những ý kiến này nhanh chóng bị che lấp.
Mọi người ai cũng đòi trừng phạt Quan An vì Tân Duyên chịu thiệt thòi.
Bài viết này là do Túc Giang Nham thừa dịp Quan Thừa Phong đưa Tân Duyên ra khỏi thành mới dám đăng lên, Quan Thừa Phong và Tân Duyên ở ngoài thành không thấy, Tân Kình và Chu Y Y lại thấy rất nhanh.
Bọn họ đã sớm biết có người hiểu lầm quan hệ giữa Tân Duyên và Quan An nhưng không quá để ý, hai người này rất trong sạch, những người kia nói hưu nói vượn đều vì ghen tị, những người như thế càng để ý họ sẽ càng quá đáng, thà rằng coi như không thấy còn hơn.
Nhưng bài viết này thật sự rất quá đáng.
Quan An không hề đánh con trai họ, con trai của họ nhìn thảm như vậy là do thể chất đặc thù.
Tân Kình lên mạng giúp Quan An giải thích vài câu, nhưng cũng vì lời giải thích này của hộ… mà vô số người ùa vào mắng chửi, chỉ trích hai người bán con cầu vinh.
Tân Kình bị mắng bối rối, mà đây chỉ là bắt đầu mà thôi.
Bởi vì có “những người khác” càng ngày cầng tìm ra nhiều chứng cứ —— sau khi Túc Giang Nham đăng bài lục tục có người chuyển tiếp, góp một viên gạch xây dựng câu chuyện “Quan An là đồ súc sinh”.
Ví dụ như có người tức giận nói mình là họ hàng của Tân Duyên, gần đây cha mẹ Tân Duyên mua nhà, họ là vì tiền mới bán Tân Duyên!
Lại có người che che giấu giấu mà nói từ sớm đây đã không phải lần đầu tiên Quan An làm như vậy rồi, nói Quan An đã từng hại không ít người.
Mà chứng cứ bất lợi nhất là có người đăng lên một đoạn video… Trong video là một người tự nhân mình là nhân viên ở club Thanh Hải, club này che giấu chuyện xấu còn Quan An là khách quen của họ, còn đưa ra video bằng chứng…
Đoạn video này được quay lại bởi camera theo dõi trong phòng tiếp khách.
Camera ngay đối diện cửa, cửa vừa mở ra Quan An liền xuất hiện dần đi vào giữa khung hình.
Trong đoạn phim Quan An có tâm trạng rất tốt, trên mặt là vẻ vui sướng pha lẫn đắc ý, sau khi hắn ngồi xuống ghế liền nói mình muốn mua một người, là kiểu người có thể chơi đùa cho đến chết.
Video này rất ngắn, mà nội dung bên trong đủ khiến người khiếp sợ! Càng ghê gớm hơn là thời gian quay video lại trùng với ngày truyền ra tin tức Quan Thừa Phong qua đời.
Nói cách khác, tin tức Quan Thừa Phong qua đời vừa truyền tới, ngay khi tất cả mọi người còn đang đau buồn thì Quan An lại tới club Thanh Hải tìm người chơi!
Mà còn là cái kiểu người có thể chơi đùa đến chết!
Club Thanh Hải cũng bị mắng, càng nhiều người bắt đầu mắng Quan An.
Cũng vì chửi bới quá đà, nhìn qua trang web có thể thấy ngay một đống comment bị che lại.
Không chỉ như vậy vốn còn vài người ra mặt lên tiếng vì Quan An lúc này cũng dần nghiêng về một bên, tất cả mọi người cảm thấy Quan An không xứng làm người.
Cũng có những người quay ra bắt đầu mắng chửi Tân Kình
Tân Kình bị mắng càng thêm thậm tệ, đồng thời ông cũng khiếp sợ không gì sánh nổi —— cái video đó là thật! Quan An thật sự từng làm những chuyện như vậy?
Club Thanh Hải là như vậy?!
Vậy con trai ông…
Chờ chút, ông cũng không thể tin tưởng ngôn luận trên internet, phải tin tưởng con mình và Quan An mà ông từng gặp.
Mấy ngày nay con trai nói chuyện với mình, tuy rằng vẫn luôn oán giận Quan An quá hung ác với nó nhưng chưa từng nói rằng phải chịu tủi thân.
Về phần Quan An… Thời gian ông tiếp xúc với Quan An tuy rằng ngắn nhưng vẫn có thể cảm giác được Quan An là một chính nhân quân tử.
Video này nhất định là tin giả!
Tân Kình nghĩ như vậy, nhưng những người trên mạng không nghĩ như vậy.
Sau khi video này được đăng lên, cái kẻ tự xưng là nhân viên trong club Thanh Hải lại tung ra một video khác, trong đó là cảnh Quan Thừa Phong đưa Tân Duyên ra khỏi club vào ngày thứ hai. Nhân viên này cho biết Tân Duyên là khách buổi tối hôm trước của họ, nhưng bị Quan An kéo vào phòng của hắn, đến ngày thứ hai hắn lại đưa Tân Duyên đi…
Có nhiều chứng cớ như vậy… Chuyện Quan An mặt người dạ thú như ván đã đóng thuyền.
Đã đến nước này vẫn còn người dở yêu sách trên mạng.
Cái tên nhân viên của club Thanh Hải kia tiếp tục che che giấu giấu đăng lên vài bức ảnh, nói những người này đều biến mất một cách kỳ lạ, còn có người nghĩ rằng những người đó đều chết trên tay Quan An…
Túc Giang Nham nhìn thấy tin tức trên internet thì rất hài lòng, cười khanh khách nhìn về phía Triệu Khoa Lâm: “Anh Triệu, Quan An và Tân Duyên đã về thành chưa?”
“Người anh sắp xếp chờ ở cổng thành vẫn chưa thấy họ, nhưng sắp rồi.” Triệu Khoa Lâm nói.
“Vậy thì tốt.” Túc Giang Nham rất vui mừng, lại tiếp tục xem tin tức trên mạng.
Biện pháp bóc phốt trên mạng này không phải do Túc Giang Nham đầu têu mà do Triệu Khoa Lâm nghĩ ra.
Triệu Khoa Lâm đã có chút không nhịn được, y muốn Túc Giang Nham nhanh chóng được đền bù mong muốn để chiếm được Túc Giang Nham, nên đã đưa ra chủ ý này cho Túc Giang Nham, y cũng cung cấp cho Túc Giang Nham rất nhiều tư liệu để Túc Giang Nham đi đối phó với Quan An.
Quan Thừa Phong đã chết, trước khi chết còn giết chết vài cái cường giả cấp tám, hiện tại những thế gia đó không hề có hảo cảm với Quan An.
Bọn họ không đối với phó Quan An, thứ nhất là vì nhà họ Vương trấn thủ thành Hàng Hải trong hai mươi năm bị Quan Thừa Phong nhiều lần đối phó, sau khi phải chịu tổn thất nặng nề còn bị Quan Thừa Phong ép buộc thay thế gia chủ là một người có quan hệ rất tốt với Quan Thừa Phong, đứng ở bên phe Quan Thừa Phong, mà thành Sùng An lại nằm trong phạm vi quản lý của thành Hàng Hải nên những thế gia khác không tiện nhúng tay.
Thứ hai là Quan Thừa Phong vẫn luôn không coi đứa cháu này là chuyện to tát gì cả, bọn họ cũng vì thế mà không thèm quan tâm đến người này.
Nhưng bây giờ y ra tay… Những thế gia khác chắc chắn sẽ không ngăn cản mà trái lại còn có thể thêm một cây đuốc, kể cả nhà họ Vương… Quan Thừa Phong không thích Quan An, nhưng Quan An vẫn có thể chơi bời lêu lổng nam nữ đều ăn sau lưng mọi người, nhà họ Vương chắc chắn sẽ không giúp Quan An.
Chỉ bằng dư luận hiện tại, còn thêm vài chứng cứ y làm giả, dù cho Quan An không hề làm gì cả thì cũng chạy trời không khỏi nắng.
Chớ nói chi Quan An thật sự đã làm những gì…
Về phần Tân Duyên, y thật sự muốn xem sau khi Tân Duyên thấy bài viết này sẽ có phản ứng thế nào.
Tân Duyên nổi trận lôi đình.
Mới vừa trở về thành, thiết bị liên lạc của Tân Duyên liền kêu “tinh tinh”, y mở thiết bị liên lạc mới biết đã xảy ra những chuyện gì.
Sau khi hiểu rõ, y bị chọc cho tức chết: “Đây là vu khống! Bọn họ hãm hại anh!”
“Cậu nghĩ họ đang hãm hại tôi?” Quan Thừa Phong nhìn về phía Tân Duyên.
“Anh không phải là người như thế!” Tân Duyên chém đinh chặt sắt mà nói.
“Bên trong có video.” Quan Thừa Phong nhắc nhở.
“Video này rõ ràng là giả, người ở bên trong không phải anh!”
“Sao cậu biết?”
“Biết là biết, tuy rằng người trong video có vẻ ngoài giống anh nhưng ánh mắt không giống, không thể nào là anh được!”
Khi nói Tân Duyên rất bình tĩnh, y nhìn về phía Quan Thừa Phong với ánh mắt tràn đầy tin tưởng.
Quan Thừa Phong giật mình, đưa tay ra sờ sờ đầu Tân Duyên: “Kia đúng là không phải tôi.”
“Tôi giúp anh làm sáng tỏ! Còn nữa, chuyện anh dạy tôi tu luyện có thể nói cho người khác không?” Tân Duyên hỏi.
“Đương nhiên có thể nói cho người khác biết, nhưng bây giờ cậu giúp tôi làm sáng tỏ mọi chuyện thì không hợp lý.” Quan Thừa Phong nói, “Lúc này cậu nói cho tôi họ cũng sẽ công kích cậu.”
Hiện tại người trên internet đều đang đồng tình với Tân Duyên, nhưng nếu Tân Duyên giúp hắn nói chuyện họ sẽ tấn công cả Tân Duyên, cảm thấy Tân Duyên là kiểu người bùn nhão không trát nổi tường.
Những chuyện như vậy Quan Thừa Phong thấy nhiều lắm rồi.
Nói đến… Lúc trước khi Quan Thừa Phong sống lại hắn cảm thấy thế giới này rất công bằng.
Không nói những cái khác, tất cả mọi người đều có thể cất lên tiếng nói của mình trên mạng, một vài người làm sao đều sẽ bị trừng phạt, không phải sao?
Về phần kẻ mạnh sẽ được đối xử đặc biệt… Họ luôn ở bên ngoài chiến đấu với dị thú, bảo vệ những người ở thành phố dưới lòng đất, không phải cũng nên được nhận vài tiêu chuẩn đặc biệt sao?
Sau này từng trải nhiều hơn, Quan Thừa Phong mới biết cũng không phải là như vậy.
Thế gia luôn bảo kê cho người của mình, những người bị vạch trần tội lỗi là do không có ai bảo kê cho họ, hoặc là những kẻ đã bị bỏ rơi.
Mà hắn hiện tại, với bên ngoài chính là một người không ai bảo vệ.
Lúc này quần chúng đang rất phẫn nộ, sắp tới hắn sẽ bị bắt, sau đó phải chịu trừng phạt nên có, người vạch trần hắn là Túc Giang Nham sẽ có được danh tiếng tốt trước dư luận…
Quan Thừa Phong nghĩ như thế, liền thấy một đám nhân viên chấp pháp của thành phố đang lao đến chỗ mình: “Quan An! Đi theo chúng tôi một chuyến!”
Quan Thừa Phong thuận theo mà nâng tay lên, không hề có ý định phản kháng.
Hắn không biết tại sao Túc Giang Nham muốn làm như thế, nhưng Túc Giang Nham cũng không đưa ra được bằng chứng thực tế nào, nhiều nhất cũng chỉ đưa ra được vài bằng chứng vu khống hắn.
Chứng cứ làm giả không phải là thật, hắn không hề sợ hãi, mà cũng phải nói, hắn có thể dựa vào chuyện này lôi ra một số người.
“Các anh làm gì đấy!” Tân Duyên thấy những nhân viên đó lấy còng tay ra trói Quan Thừa Phong trong nháy mắt liền cuống lên.
“Tân tiên sinh, cậu cũng theo chúng tôi một chuyến, dù sao cậu cũng là người bị hại.” Những người kia ngăn cản Tân Duyên, cũng muốn đưa Tân Duyên đi luôn.
“Tôi không phải người bị hại!” Tân Duyên tức giận nói.
“Duyên Duyên.” Quan Thừa Phong nói, “Đi một chuyến đi.”