Giải quyết xong vấn đề của Hồ Lô ở trường mẫu giáo, và ngay trong ngày hôm đó, Long Quân Dao nhận Tô Mộc về làm việc cho cô thì đến nay cũng đã hơn được ba tháng.
Ngoài ra, trong suốt khoảng thời gian trước đó thì Long Quân Dao đã phải tốn rất nhiều lời để thuyết phục Trương Tiểu Bạch dọn về nơi ở mới cùng cô. Vốn dĩ là cậu không muốn, nhưng cũng nhờ có Tô Mộc nói giúp mà mọi việc đã diễn ra thuận lợi hơn.
Sau khi dọn đến chỗ ở mới, Trương Tiểu Bạch và Hồ Lô cũng có thể nói là cuộc sống đã tốt hơn rất nhiều.
Cậu cũng có được một khoản tiền dư nhỏ để mua một vài thứ cho con trai, bởi vì ngày trước hầu như cậu làm bao nhiêu cũng không đủ khi phải vừa trả tiền nhà, vừa chi trả tiền học phí ở nhà trẻ, ngoài ra còn phải lo đủ thứ sinh hoạt hằng ngày.
Còn bây giờ, cuộc sống của cậu và Hồ Lô dường như được Long Quân Dao lo đầy đủ không thiếu một thứ nên mọi việc cũng dần dễ thở hơn đối với Trương Tiểu Bạch.
Và hiện tại, cậu không cần phải thức khuya dậy sớm đi làm đến chiều tối nữa, mà ngược lại cậu giờ đây đã có được một ít thời gian rãnh rỗi để chơi cùng con trai.
Cuộc sống của hai cha con Trương Tiểu Bạch hiện giờ rất tốt, ngoại trừ một việc, là từ khi cậu và con trai dọn đến nhà mới ở cùng với Long Quân Dao thì cậu không hề gặp mặt cô được một lần.
Cô lần nào cũng đi sớm về khuya, có ngày còn không về nhà, chẳng những vậy, nhiều khi hơn cả tuần lễ cũng chẳng thấy tâm hơi của cô đâu.
Mặc dù biết rằng Long Quân Dao phải đi làm nhưng Trương Tiểu Bạch cũng không tránh khỏi trong lòng sinh ra một vài cảm xúc vừa kỳ lạ vừa khó chịu.
Lẽ nào cô ở ngoài có người khác?
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Long Quân Dao từ khi mở công ty thì càng ngày càng bận, công việc thì một lúc một nhiều nhưng nhân viên thì chẳng có bao nhiêu người nên hầu như mọi thứ đều do một tay cô làm tất.
Không phải Long Quân Dao tiếc tiền không thuê người mà là do chẳng có ai đáp ứng được nhu cầu của cô cả. Thành ra, bây giờ mọi việc đều do một mình cô phụ trách hết.
Nhưng hiện tại nhờ có sự giúp sức từ Tô Mộc, vậy nên mọi việc cũng được san sẻ bớt, cũng nhờ thế mà giờ đây Long Quân Dao mới có được một ít thời gian hít thở không khí.
Khi vừa đến thế giới này được một tuần thì cô đã bắt tay vào việc xây dựng sự nghiệp. Và tính đến hiện tại, thì công ty nhỏ này đã mở được nửa năm gần một năm rồi.
Trong suốt khoảng thời gian này, bởi vì là công ty mới nên phải có rất nhiều việc cần làm để cân bằng cũng như ổn định được địa vị. Vậy nên, Long Quân Dao hầu như toàn cắm cộc ở công ty mà rất ít khi về nhà.
Cũng chính vì dạo gần đây ít về nhà và ở công ty nhiều hơn nên thời gian mà Long Quân Dao và Tô Mộc ở gần nhau cũng tăng lên.
Trong suốt những lúc ở gần nhau như thế thì tính tình của hai người dần hòa hợp hơn, cả hai cũng dần trở nên thấu hiểu lẫn nhau hơn.
Còn Tô Mộc, ban đầu cô nàng chỉ một lòng ngưỡng mộ nhan sắc của người nọ, nhưng từ lúc làm việc cùng với Long Quân Dao thì không biết từ khi nào Tô Mộc cô đã không thể rời mắt khỏi người đó.
Về phần Long Quân Dao thì đã xác định được Tô Mộc chính là mỹ nhân mà chính mình cần bắt đem về nhà, nên những cử chỉ, hành động mà cô dành cho Tô Mộc quả thật rất dịu dàng và ân cần.
Có lẽ cũng vì vậy mà cô nàng ấy từ ngưỡng mộ đã chuyển sang thầm yêu cô từ lúc nào.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hôm nay, Long Quân Dao và Tô Mộc lại xác định không thể về nhà vì một mớ giấy tờ, công việc các thứ vẫn còn chưa hoàn thành hết.
Chưa kể, bây giờ Long Quân Dao cô còn phải đi gặp mặt đối tác để ký hợp đồng.
Công ty mà Long Quân Dao mở là chuyên về mảng thời trang, vì sao cô lại chọn mảng này, là bởi vì Long gia cũng là một tập đoàn lớn chuyên về thời trang.
Cô chính là muốn dùng công ty của chính mình, cùng một lĩnh vực với Long gia mà đẩy cái tập đoàn ấy khỏi ngai vàng.
Lần này, Long Quân Dao phải đi bàn hợp đồng với một công ty truyền thông liên quan đến mảng quảng bá cho các sản phẩm của công ty, nên ngay từ lúc mới ba bốn giờ chiều thì cô đã phải vội vội vàng vàng làm cho xong mới văn kiện còn lại.
Xử lý xong công việc, Long Quân Dao trong bộ tây trang màu xám tro, cô cùng Tô Mộc đến một nhà hàng năm sao của một khách sạn lớn.
Bước xuống chiếc xe hơi đắt tiền, Long Quân Dao bước xuống trước, sau đó là đi đến mở cửa rồi đón lấy bàn tay ngọc ngà của Tô Mộc.
Tô Mộc ăn vận khi này không giống một thư ký chút nào, ngược lại nhìn giống với một tiểu thư hoặc một phu nhân của nhà nào đó.
Tô Mộc vốn dĩ đã xinh đẹp, thân hình cực phẩm, chưa nói đến là cô nàng còn sỡ hữu một cup D mà mọi người hằng mong ước.
Nay Tô Mộc ăn vận sang trọng, bộ váy ngắn màu đỏ ngang gối, ôm sát lấy từ đường cong cơ thể. Chưa hết, vai áo được thiết kế theo kiểu dáng đang thịnh hành là trễ vai, ngoài chi tiết ấy ra nó còn có khoét ngực khá sâu làm lộ ra khe ngực đầy gợi cảm.
Vừa bước xuống khỏi xe thì hai người rất nhanh trở thành một đôi tâm điểm thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
“Oa! Đó là ai vậy? Minh tinh của công ty nào thế? Đẹp quá! Bọn họ thật đẹp đôi.”
“Người mặc tây trang làm nam hay nữ thế? Mà thôi, không quan trọng, chỉ cần đẹp là được!”
Lúc này, ở xung quanh của hai người bắt đầu vang lên tiếng xì xáo bàn tán đầy sôi nổi.
Tô Mộc đứng cạnh Long Quân Dao nghe thấy những lời bàn tán kia thì liền đỏ mặt nhích đến gần chỗ cô hơn một chút.
“Dao ca, chúng ta đi bàn hợp đồng mà em ăn mặc như thế có quá kỳ cục không?” Tô Mộc mặt đỏ thẹn thùng, cô kéo kéo góc áo của Long Quân Dao rồi nhỏ giọng hỏi.
“Hử? Tôi thấy em rất đẹp mà! Em không thích? Nếu không thích thì để tôi nói với Tiểu Cường chạy đi mua bộ quần áo mới cho em thay.” Long Quân Dao đưa mắt quan sát thân thể của Tô Mộc.
Ừ, cô thấy rất đẹp mà, vì sao em ấy lại không thích nhỉ?
“K-không phải! Em không có ý đó, chỉ là cái áo này, phần ngực áo khoét hơi sâu nên...” Tô Mộc lấy một tay che đi phần ngực, mặt càng lúc càng đỏ.
Long Quân Dao khi này hơi nhìn xuống phần ngực áo mà Tô Mộc đang lấy tay che lại thì mới chợt nhận ra, à thì đúng là có khoét hơi sâu.
Cô dời mắt khỏi chỗ của Tô Mộc rồi nhìn xung quanh thì thấy hầu như mấy tên nam nhân xung quanh đều đang nhìn chăm chăm vào phần ngực của Tô Mộc với ánh mắt thèm khát. Đúng là không biết sống chết mà!
Long Quân Dao hừ lạnh một cái rồi đột ngột cởi cái áo khoác vest bên ngoài ra rồi choàng lên người Tô Mộc.
Che đi vẫn là tốt nhất. Sau này không nên chọn những bộ quần áo như thế nữa, nếu không cô sẽ tức chết mất!
Liếc mắt nhìn qua mấy tên đang có ý nghĩ đen tối với Tô Mộc, Long Quân Dao trừng mắt đầy hung ác với bọn họ rồi ôm lấy vai cô nàng đi vào bên trong.
Hai người vừa đi vào trong thì cùng lúc đó lại thêm một chiếc xe hơi sang trọng chạy đến trước cổng khách sạn lớn mà dừng lại.
Người nam nhân đẩy cửa bước ra với bộ tây trang màu đen khí chất ngời ngời chính là nam chính Khương Trạch Dương.
Hắn bước xuống khỏi xe liền đi đến mở cửa xe đón một bàn tay nhỏ của một người khác.
Người kế tiếp bước xuống khỏi cần nói cũng chính biết, đó chính là nữ chính Long Thi Tịnh.
Thật trùng hợp! Trang phục của nữ chính vậy mà lại đụng hàng với Tô Mộc. Một cái váy màu đỏ cùng mẫu mã, cùng kiểu dáng không sai một ly.
“Thi Tịnh, mọi người đang chờ!”
“Vâng!”