Khi mà A Hắc và Trùng Nhỏ cùng Tiểu Bạch đã tỉnh giấc thì cả nhóm Long Quân Dao cũng bắt đầu lên đường tiếp tục đi đến khu căn cứ B.
Và trong suốt quá trình đi đường, Tiểu Bạch sau khi hóa thành người với thân thể của một cậu nhóc shota mềm mại đáng yêu thì lúc nào cũng bám dính lấy Long Quân Dao.
Và để có thể tách Tiểu Bạch ra khỏi Long Quân Dao thì Trùng Nhỏ đã phải rất khó khăn để kéo cậu nhóc đi.
Trong mấy ngày đi đường này thì bọn họ đã phải đối mặt với rất nhiều phiền phức, khi mà hết xác sống kéo đến thì lại đến một nhóm người từ đâu xuất hiện và kéo theo đó là cả đàn xác sống cấp cao. Và nhóm người này đã là nhóm người thứ hai mươi mấy rồi đấy.
Long Quân Dao thực sự lười quan tâm đến bọn họ nhưng mà Lục Tiểu Na và Tiểu Bạch với Lực Sĩ cứ một mực muốn cứu bọn họ thì cô cũng chả có ý kiến gì nhiều.
Nhưng lần này thì có hơi khó khăn, chẳng những bầy xác sống đuổi theo nhóm người này nhiều hơn hẳn những nhóm trước, mà bọn xác sống còn thuộc loại cấp cao nhất vừa xuất hiện gần đây nữa.
Tuy thuộc cấp độ cao nhưng loài xác sống này cũng hoạt động theo bầy như xác sống cấp thấp, chỉ là khác ở chỗ bọn nó có trí thông minh như một con người và năng lực khi đánh đấm cũng mạnh hơn.
Để giải cứu nhóm người này thì Lực Sĩ kéo theo Tiểu Trí và nhóm dã thú cùng Kitty, A Hắc, Trùng Nhỏ xông pha ra cứu người.
Hai bên lúc này đánh nhau dữ dội vô cùng, Tiểu Trí không chỉ đánh nhau mà còn phải đưa ra chiến thuật chỉ huy cả nhóm để có thể nhanh chóng chiến thắng. Nhưng cuối cùng thì bên kia quá đông, quá mạnh và bọn nó đều có não nên thực sự rất khó để hạ hết được.
Và khi này cả nhóm Tiểu Trí dần rơi vào thế khó, thế bị động, nhưng mà rất nhanh họ cũng đã giành lại được thế làm chủ trong trận đấu.
Tiểu Trí vừa chỉ huy vừa phát động dị năng làm cho từ dưới mặt đất mọc lên nhiều loài thực vật dây leo với thân hình khá to lớn làm cản trở sự di chuyển của xác sống.
Còn Lực Sĩ thì không có dị năng gì trong ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ cả, nhưng ngược lại anh được nâng cao sức mạnh cơ bắp cực kỳ mạnh, nói chính xác hơn thì đó chính là cường hóa thân thể, cùng lúc đó Lực Sĩ đứng cách em trai không xa tung ra một quyền đánh bay một cái xác sống đang lao đến chỗ anh.
Kitty thì nhún người nhảy lên cao và bàn tay của cô chợt mọc ra những cái móng vuốt sắc nhọn rồi bổ xuống cào thủng lòng ngực của cái xác sống trước mắt.
A Hắc thì mặt mày vẫn như thường ngày mà lơ mơ buồn ngủ, cứ tưởng anh sẽ ngủ quên luôn trong trận chiến nhưng thật ra anh lại chính là người nắm chắc phần cao nhất. A Hắc lúc này một tay đập mạnh xuống đất thì liền xảy ra một cơn rung lắc dữ dội, và mặt đất chợt tách ra làm đôi khiến cho vài con xác sống rơi xuống bên dưới.
Để tránh bọn nó trèo ngược lên, A Hắc lúc ấy lại đập tay mạnh xuống đất một lần nữa và mặt đất khi đó mạnh mẽ “rầm” một phát đập mạnh vào nhau rồi nối liền trở lại thành một, còn trên mặt đất sau lúc ấy chợt xuất hiện một vết nứt dài.
Về Trùng Nhỏ thì khí thế cũng chẳng kém so với đồng đội của chính mình. Anh lúc đấy há miệng thì một quả cầu lửa nhỏ liền xuất hiện rồi dần dần trở nên lớn hơn.
Ngọn lửa đấy thay vì màu đỏ như những người mang dị năng hỏa khác thì ngọn lửa của Trùng Nhỏ lại mang một màu tím đen.
Và khi xác sống bị dính phải ngọn lửa, cho dù chỉ dính phải một đóm lửa nhỏ thôi thì cũng rất nhanh liền lăn ra đất chết lần hai, bởi vì bên trong ngọn lửa ấy có chứa một chất kịch độc, à không, phải nói là axit mới đúng. Xác sống chỉ cần dính phải ngọn lửa ấy dù nhỏ hay lớn thì đều dần dần bị ăn mòn và rồi “end game”.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Lúc đã gần hạ hết được bầy xác sống, trong khi Kitty đang chiến đấu hăng say thì bỗng từ phía xa một quả cầu lửa lớn bay đến rồi đánh thẳng vào thân thể của Kitty lẫn xác sống.
“A!”
“Kitty!” Tất cả mọi người kinh hoàng đồng thanh kêu lên.
Lục Tiểu Na kinh ngạc hai mắt trợn to, và tay ngay lập tức đưa lên che lấy miệng để có thể kiềm chế tiếng thét của bản thân. Còn Tiểu Bạch thì chỉ có thể kinh hãi kêu lên.
Long Quân Dao cũng không thể ngờ đến được tình huống bất ngờ này nên không thể phản ứng kịp thời vào lúc đấy.
Sự việc xảy ra trong giây lát, khi mọi người vẫn còn chưa hết kinh hãi thì Long Quân Dao liền nghe thấy được âm thanh của một thứ gì đó đang bay vút đi trong không khí lao đến gần nơi của Kitty.
Ngay trong lúc đó, Long Quân Dao nhảy một cái liền đã đến bên cạnh của Kitty rồi ôm lấy cô nàng để bảo vệ, còn tay của cô lúc đấy đưa lên giữa không trung như đang chặn thứ gì đó. thì ngay lập tức thứ đang bay đến chợt dừng lại rồi rơi xuống đất.
Thứ vừa rơi xuống đất chính là một thanh sắt dài và ở đỉnh đầu nhọn hoắc như có thể đâm xuyên bất cứ thứ gì cản đường của nó.
Âm thanh “lẻng kẻng” đầy lạnh lẽo của thanh sắt vang lên khi chạm đất. Cùng lúc đó từ ở hướng xa có tiếng bước chân đang tiến đến gần đây và cùng đó là tiếng vỗ tay.
“Tuyệt đấy, King! À không, phải gọi là Long Quân Dao mới đúng!” Trình Ngũ cùng một nhóm người ăn mặc chỉnh tề bước đến.
“Trình Ngũ?” Ôm lấy Kitty đang nhăn nhó nhắm tịt mắt và mồ hôi lạnh đang không ngừng túa ra, Long Quân Dao hơi ngước mặt lên nhìn kẻ đứng phía trên.
“Nghe nói là ở đây có bầy xác sống cấp cao rất lợi hại, nên bọn này định giết một ít để thăng cấp dị năng đấy mà. Thật xin lỗi nha! Khi mà từ ở phía xa tôi không nhìn thấy cô ta nên đã lỡ tay đánh trúng cô ta mất rồi.” Trình Ngũ tỏ ra vô cùng hòa nhã, nhã nhặn mỉm cười nói, nhưng rồi hắn hơi ngưng lại một chút và sau đó liền nói tiếp: “Long Quân Dao tôi khuyên cô mau mau đưa cô ta đi tìm ai có dị năng ánh sáng để chữa trị đi, nếu không cô ta sẽ mất mạng đấy! Lửa của tôi hiện tại đang nằm ở cấp độ cao nhất nên khi bị đánh trúng thì người thường dường như đều mất mạng, nhưng cô ta vẫn còn thoi thóp thì xem như cũng lợi hại đấy.”
Nghe nam chính nói thế thì nhóm của Lực Sĩ vẫn còn đang chiến đấu cảm thấy vô cùng tức giận mà nghiến răng nghiến lợi rít lên:
“Tên khốn!”
Cùng khi đó, Trùng Nhỏ vừa đánh vừa hô lên:
“A Hắc làm đi!”
A Hắc vừa nghe hiệu lệnh thì liền đập hai tay xuống đất làm cho những tảng đá lớn nhỏ bay lên không trung rồi bắn về phía của nam chính.
Nhưng đã nói là nam chính thì đâu thể dễ dàng bị hạ cơ chứ, lúc đó một người nam nhân từ trong nhóm người của Trình Ngũ bước ra, từ trong tay anh ta bỗng xuất hiện một thanh kiếm rồi chém tan tành mấy tảng đá đang bay đến.
Không muốn tiếp tục lãng phí thời gian với nhóm người của Long Quân Dao nên Trình Ngũ liền ra hiệu cho cả đội chuẩn bị quay về.
Trước khi rời đi, Trình Ngũ vẫn không quên ngoáy đầu nhìn lại nhếch môi một cái rồi nói:
“Hôm nay tôi sẽ không tranh giành với nhóm của cô, nhưng lần tới thì không chắc. Lần trước cô đánh người của tôi, nhưng tôi sẽ không truy cứu, xem như là tôi dùng nó để đền đáp việc cô đã cứu tôi lần trước ở rừng vậy. Nghe nói cô muốn đến khu căn B, thế thì cứ đến đó. Tôi luôn chào đón cô!”
Nói xong, Trình Ngũ liền cười khẩy một cái rồi rời khỏi đó cùng đám người của hắn.
Long Quân Dao khi này âm trầm nhìn theo hướng nam chính rời đi mà sát khí cứ không ngừng tuôn ra bên ngoài, và nó khiến cho cả không gian xung quanh cách cô mười mét đều trở nên lạnh lẽo.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Kitty khi này trong tay Long Quân Dao với nửa bên thân thể đã bị ngọn lửa của nam chính làm cho bị bỏng, cùng đấy là lớp vải quần áo ở bên đấy cũng bị thiêu cháy hết và làm lộ ra đường cong cơ thể của cô nàng.
Tuy khi này vẫn sót lại một vài con xác sống cấp cao, nhưng Long Quân Dao vẫn là không quan tâm đến bọn nó mà bế Kitty lên, rồi quay về phía nhóm người mà cô đã cứu được trong suốt những đoạn đường mấy ngày vừa qua.
“Ở đây có ai có dị năng ánh sáng không?” Long Quân Dao ôm Kitty nhìn lướt qua một lượt nhóm người nọ, nhưng cũng không có ai đáp lại lời của cô, thậm chí còn có kẻ ánh mắt lấm lét liếc nhìn đi nơi khác như là sợ dính phải rắc rối.
Kitty lúc này nằm trong tay Long Quân Dao nhăn mặt đầy đau đớn rên rỉ.
Nếu như Tiểu Na không bị nữ chính Lục Tiểu Mỹ hãm hại khiến cho mất đi dị năng thì có lẽ bây giờ đã không rơi vào tình thế như thế này rồi.
Trong lúc Long Quân Dao cau có suy nghĩ thì từ phía sau lưng của cô xuất hiện một con xác sống đang tiến đến và miệng nó đang há to như muốn nuốt chửng lẫn cô cùng Kitty vào bụng.
Xác sống chưa thể chạm tay vào thân thể của Long Quân Dao thì cô khi đấy đã đột ngột quay đầu rồi dùng một tay bóp chặt lấy cái đầu của nó.
“Tao bây giờ đang rất không vui. Mày là xác sống cấp cao nên có thể hiểu tao nói gì mà đúng không?” Giọng nói của Long Quân Dao lạnh như băng, và vẻ mặt của cô khi đó nhìn có chút dọa người.
Xác sống đối mặt với câu hỏi của Long Quân Dao, nó hiểu những gì cô nói nhưng lại không thể nói chuyện để trả lời cô được, thế nên nó chỉ có thể kêu lên “A, o” cứ y như là đang cố nói gì đó với cô.
“Nếu mày đã hiểu tao nói gì thì nghe cho rõ đây. Nếu như mày muốn chết thêm một lần nữa thì cứ việc xông lên, và tao sẽ giết sạch bọn mày. Còn nếu chưa muốn chết thì ngoan ngoãn nghe lời tao nói.”
“A, o... a”
Lúc này, khi Long Quân Dao vẫn còn đang bận giao tiếp với xác sống thì từ ở phía sau giọng nói của Tiểu Bạch thanh mát, ngọt ngào vang lên:
“Lão đại, em có dị năng ánh sáng, vậy nên cứ giao Kitty cho em.”
Vừa nghe thấy những gì Tiểu Bạch nói thì Long Quân Dao cũng nhanh chóng giao người cho cậu nhóc. Và quả thật là như lời của cậu nói, Tiểu Bạch thực sự có dị năng ánh sáng.
Đặt Kitty nằm dưới nền đất, ánh sáng dịu nhẹ phát ra từ lòng bàn tay của Tiểu Bạch chiếu lên những vết bỏng của cô nàng. Ở những vết bỏng được tạo thành do lửa của nam chính, khi đó nó có chút giống với vật sống khi mà nó dần hấp thu lấy ánh sáng đang phát ra từ bàn tay của Tiểu Bạch, và vết bỏng cũng dần lành lại.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Quay về phía Long Quân Dao vẫn còn đang nói gì đó với cái xác sống nọ. Và trông cả hai khi đấy hình như đang tranh luận rất sôi nổi, chẳng những thế cái xác sống còn giãy nảy như thể đang không đồng ý một việc gì đó. Nhưng rồi thì mọi thứ cũng dần được giải quyết ổn thỏa.
“Nếu như mày và đồng bọn đồng ý thuần phục thì sau khi xong việc tao sẽ cho bọn mày một bữa no nê.”
“A...”
Cái xác sống kêu lên một tiếng như thể đã đồng ý với lời nói của Long Quân Dao và nó khi đấy làm ra bộ dáng bắt chước con người bắt tay nhau mà tỏ ý muốn bắt tay với cô.
Long Quân Dao cũng chiều ý nó mà đưa tay nắm lấy bàn tay với làn da xám xịt nổi đầy gân xanh của nó.
“Thành giao!”