Cả nhóm người của nam nữ chính sau khi rời khỏi cánh rừng và quay trở về được thành phố, bọn họ cũng rất nhanh chóng tìm được đường để đến khu căn cứ B ở thành phố bên cạnh. Và nơi đó, nó chính là nơi được xem là an toàn nhất hiện tại.
Sau khi cả nhóm người của Trình Ngũ đã đến được khu căn cứ B, lúc này con đường đi lên đỉnh cao nhân sinh của nam chính Trình Ngũ và nữ chính Lục Tiểu Mỹ rất nhanh liền lên như diều gặp gió.
Chỉ trong thời gian ngắn, vài tháng đầu tiên đến khu căn cứ thì Trình Ngũ liền thị uy được với bọn người của chính phủ với dị năng hỏa vô cùng mạnh mẽ ở cấp độ cao của chính mình.
Và lúc bấy giờ, ngoài nam chính ra, dường như khi ấy không hề có ai đạt được cấp độ dị năng cao như hắn.
Còn về nữ chính Lục Tiểu Mỹ, với những gì mà cô ta thể hiện cũng rất xuất sắc, ví dụ như tỏ ra vô cùng hiểu chuyện, dịu dàng và sẵn lòng giúp đỡ bất cứ ai đến tìm sự giúp đỡ từ cô ta.
Cũng chính vì những điều đó mà danh tiếng của nam chính lẫn nữ chính ở trong khu căn cứ B ngày càng được củng cố và được nâng cao thêm vài bậc.
Và chỉ sau nửa năm hoạt động ở căn cứ B, hiện tại cả nam chính và nữ chính đều đã có một chỗ đứng nhất định ở đấy. Bọn họ bây giờ cũng có thể được xem như một người có quyền lực ở trong căn cứ B, cũng như là bên trong đội ngũ nhân viên cấp cao của chính phủ.
Kể cả từ lúc cả nhóm Trình Ngũ và Lục Tiểu Mỹ rời khỏi khu rừng kia thì quả thật bọn họ sống rất tốt, và người sống tốt nhất chính là nữ chính Lục Tiểu Mỹ.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Còn về phía Lục Tiểu Na, sau khi trải qua cơn sốc tinh thần khi bị người chị mà bản thân luôn yêu thương đối xử một cách tàn nhẫn, thì bây giờ trông cô chẳng khác gì một người mất hồn.
Cô nàng trong vòng một tháng này vẫn luôn thẩn thờ ngồi một mình, và có đôi khi lại chợt bật khóc thút thít vô cùng đáng thương.
Mặc dù, Long Quân Dao và Tiểu Bạch đã cố gắng hết sức để dỗ dành nhưng Lục Tiểu Na vẫn là tủi thân mà khóc.
Sau bao cố gắng muốn làm cho người thương trở nên vui vẻ nhưng vẫn không có kết quả, Long Quân Dao khi này lo lắng rằng cô nàng cứ ở bên trong khu rừng quạnh hiu này với cô thì sẽ càng trở nên trầm uất hơn mà dẫn đến trầm cảm thì nguy to.
Và rồi cũng chính vì suy nghĩ đấy mà Long Quân Dao liền mang cả đội quân dã thú cùng Lục Tiểu Na rời khỏi khu rừng mà bọn họ luôn ở.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Được đưa rời khỏi khu rừng, Lục Tiểu Na được quay trở về chốn thành phố mà trước giờ luôn sinh sống nhưng cô nàng cũng không có quá nhiều biểu hiện gì.
Cô nàng chỉ đơn giản là trầm lặng đưa mắt nhìn khắp nơi, rồi lại quay sang nhìn người nữ nhân cao lớn đứng bên cạnh.
“Long Quân Dao, tại sao cô lại luôn đối tốt với tôi như vậy?” Lục Tiểu Na ngước lên đưa mắt nhìn Long Quân Dao.
Ánh mắt của Lục Tiểu Na khi nhìn Long Quân Dao lúc ấy vẫn như những lần trước, ánh mắt buồn tủi, vô thần cùng đờ đẫn.
“Tại sao ư? Tôi muốn đối xử tốt với em cũng phải cần có lý do?” Đáp lời của Lục Tiểu Na, Long Quân Dao đáp lại ánh mắt của cô nàng rồi chợt nhẹ nhàng mỉm cười.
“Đúng vậy! Nếu không có lý do thì cô chắc chắn sẽ không đối xử tốt với tôi đến vậy. Cô nói đi, có phải cô có ý đồ gì đó với tôi đúng không?” Nói đến đây, cả gương mặt của Lục Tiểu Na ngoài nét u buồn thì chẳng còn gì khác, và rồi cô nàng từ từ quay mặt đi không dám nhìn trực diện vào đôi mắt màu hồng ngọc của Long Quân Dao.
Lục Tiểu Na rất sợ hãi, cô sợ hãi rằng Long Quân Dao thực sự tiếp cận cô, đối xử tốt với cô là có ý đồ gì đó thật, và cô càng không dám nghĩ đến những gì mà người nữ nhân này đối với mình chỉ là giả dối, và cô ấy chỉ đang muốn lừa Lục Tiểu Na cô mà thôi.
Nhìn vẻ mặt đã u buồn nay càng trở nên rầu rĩ hơn của Lục Tiểu Na thì có vẻ như Long Quân Dao cũng đoán được phần nào suy nghĩ của cô nàng này.
Long Quân Dao khi này bước ra đứng đối diện trước mặt Lục Tiểu Na.
Bởi vì chiều cao của cả hai chêch lệch quá lớn nên Long Quân Dao lúc ấy hơi khom người xuống để mắt của cả hai có thể đối diện nhau, và khóe môi của cô khi đấy khẽ nhếch lên.
“Bị em đoán đúng rồi! Tôi đúng là có ý đồ với em.”
Vừa nghe những gì Long Quân Dao nói thì cả gương mặt của Lục Tiểu Na từ u buồn ngay lập tức tràn đầy sự thất vọng. Hai mắt của cô nàng khi đó cũng rưng rưng, giọng nói trở nên run rẩy đáp lời Long Quân Dao:
“Long Quân Dao, sói đại ca, cô là đang đùa với tôi đúng không? Cô sẽ không có lợi dụng tôi đâu đúng không? Còn những thứ vừa qua cô làm cho tôi cũng không phải giả dối đâu đúng không?”
“...” Không trả lời Lục Tiểu Na, Long Quân Dao chỉ im lặng nhìn những biểu hiện của cô nàng.
Mắt thấy người trước mắt một lời cũng không nói, giải thích thì càng không, lúc này Lục Tiểu Na cảm thấy dường như mọi thứ dần sụp đổ trong phút chốc.
Nước mắt của cô nàng cũng tí tách rơi xuống, cùng đó là hai tay cô nàng bám chặt vào phần vải áo trước ngực của Long Quân Dao rồi áp mặt của bản thân vào lòng ngực của người đối diện.
“Long Quân Dao, cô nói gì đi chứ! Cô sẽ không như bọn họ, không như chị Tiểu Mỹ mà bỏ rơi tôi đâu đúng không? Nếu mọi thứ cô làm cho tôi đều là giả dối vậy... vậy còn nụ hôn ngày hôm đó? Nụ hôn ở hồ Ngọc Lam Trai thì sao? Cô nói đi! Tôi xin cô!”
Nhìn dáng vẻ của Lục Tiểu Na lúc này gần như là sụp đổ khi mà nước mắt cứ không ngừng rơi xuống thì Long Quân Dao cảm thấy đau lòng vô cùng.
Cô thực sự không ngờ những gì mà Lục Tiểu Mỹ để lại cho Lục Tiểu Na lại nghiêm trọng đến vậy.
Long Quân Dao cô khi đó một phần cố tình để cho nữ chính Lục Tiểu Mỹ làm như vậy, mặc dù cô đã đoán trước được mọi chuyện là bởi vì cô muốn mượn tay cô ta tách Lục Tiểu Na khỏi nhóm người bọn họ hoàn toàn.
Nhưng Long Quân Dao thực không ngờ được những gì Lục Tiểu Mỹ làm vào ngày hôm ấy để lại một vết thương lớn đến vậy trong lòng Lục Tiểu Na.
Và bây giờ thì Long Quân Dao cô bắt đầu hối hận vì ngày hôm đó cố tình để cho mọi chuyện lại xảy ra như vậy rồi.
Lúc bấy giờ, giữa mi tâm của người con gái xinh đẹp đã cau chặt lại từ khi nào vì đau lòng, cô khi đấy đưa mắt nhìn Lục Tiểu Na. Và sau Long Quân Dao cô liền đưa tay gạt đi những hạt pha lê trong suốt đang cứ lăn xuống từ khóe mi của Lục Tiểu Na.
“Tôi đúng là có ý đồ đối với em. Và em có muốn biết ý đồ đó là gì không?” Giọng nói trầm trầm đầy từ tính của Long Quân Dao chậm rãi thoát ra, rồi rơi vào tai của người con gái nhỏ nhắn đang dựa vào lòng cô.
Nghe Long Quân Dao hỏi như thế, Lục Tiểu Na hơi ngước mặt lên rồi khẽ nghiêng đầu khó hiểu nhìn cô.
Đối diện với gương mặt nhỏ đầy khả ái của người trước mắt thì chợt Long Quân Dao cảm thấy dường như lòng của mình lại mềm ra thêm một chút.
Bàn tay lớn của Long Quân Dao khi này chầm chậm lướt qua những lọn tóc của Lục Tiểu Na rồi vén nó ra sau, cô không nhanh không chậm nói tiếp:
“Ý đồ lớn nhất của tôi chính là muốn biến em trở thành người của tôi. Chẳng những vậy, tôi còn muốn em ngoài tôi ra thì không được để ý đến bất kỳ ai khác nữa.”
“L-Long Quân Dao, cô là đang nói đùa với tôi đúng không?” Đối mặt với những lời nói kia của Long Quân Dao, Lục Tiểu Na khi này kinh ngạc đến mức mạnh mẽ ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào hai viên hồng ngọc của người đối diện.
Ở khóe mắt của cô nàng lúc đấy vẫn còn đọng lại vài viên pha lê chưa kịp rơi xuống mà nhìn người trước mắt.
“Em nhìn tôi giống đang nói đùa lắm à?” Long Quân Dao nhướng một bên mày nhìn Lục Tiểu Na, khóe môi của cô cũng hơi nhếch lên.
Không đáp lời đối phương, Lục Tiểu Na chỉ khẽ gật gật đầu.
Nhìn thấy mấy cái gật đầu của nữ chính cũ thì Long Quân Dao chợt bật cười. Quả nhiên chỉ nói bằng lời thì em ấy không hề tin cô.
Vừa nghĩ đến đó thì cô liền nâng cằm của nữ chính cũ Lục Tiểu Na lên rồi mạnh mẽ hôn xuống.
Hai đôi môi chạm vào nhau, Lục Tiểu Na khi này ngoài bất ngờ, kinh ngạc ra thì cô nàng còn cảm thấy nụ hôn lần này hoàn toàn khác xa đối với nụ hôn lần trước ở hồ Ngọc Lam Trai.
Lần trước ở hồ Ngọc Lam Trai, Lục Tiểu Na và người này đã hôn một lần, nhưng thực sự khi đó ngoài cái cảm giác kinh ngạc, bối rối và ngại ngùng khi đột ngột bị hôn ra thì chẳng còn gì khác.
Còn lần này, ngoài kinh ngạc ra thì Lục Tiểu Na còn cảm thấy nụ hôn lần này có chút ngọt, thật sự nó rất ngọt, cô cảm tưởng rằng nụ hôn này chẳng khác nào vị của một que kem cả. Đôi môi mát lạnh của đối phương và hương vị ngọt ngào.
Nụ hôn lần này được kéo dài hơn một chút so với lần trước, sau khi môi của cả hai tách ra thì cả gương mặt của Lục Tiểu Na ngoài mờ mịt ra thì còn có sắc đỏ hồng khá đẹp mắt.
Lúc này ở bên ngực trái của Lục Tiểu Na đập mạnh liên hồi vô cùng khác lạ. Và phải mất vài giây thì cô nàng mới có thể kiểm soát được nhịp đập của trái tim mình.
Chỉ vừa lấy lại quyền kiểm soát tim của chính mình thì Lục Tiểu Na lại bị Long Quân Dao làm cho tai đỏ mặt nóng, tim đập vang một lần nữa.
“Lục Tiểu Na, Long Quân Dao tôi yêu em! Em có muốn ở bên cạnh tôi và trở thành đại tẩu của Tiểu Bạch và Kitty bọn nó hay không?” Long Quân Dao nói xong thì hơi liếc mắt nhìn sang nhóm thú của Tiểu Bạch rồi lại tiếp tục quay sang nhìn thẳng Lục Tiểu Na và nở nụ cười.
“T-tôi... nó có chút đột ngột nên tôi... cô có thể cho tôi thêm một chút thời để tiêu hóa nó không? Tôi sẽ nhanh chóng cho cô một câu trả lời.” Lục Tiểu Na cả gương mặt đã đỏ lên, giọng nói cũng gấp gáp mà lấp bấp trả lời.
“Được thôi, em cứ từ từ suy nghĩ!”
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
P.S: Hôm nay là 30/7 rồi, ngay mai nữa thôi là kết thúc bình chọn rồi, mong mọi người sẽ giúp mình vote một phiếu cho bộ "Xuyên Ngược Tra Nam Chủ". Mình thật sự cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ mình! (❤´艸`❤)