“S-sói đại ca?”
Lục Tiểu Na nói năng lấp bấp gọi Long Quân Dao.
Trong vô thức, chỉ cần con sói lớn trước mắt tiến một bước thì cô nàng lại lùi một bước, còn hai tay thì tự ôm lấy thân thể của chính mình để che đi những nơi cần che.
Mắt thấy Lục Tiểu Na có vẻ tỏ ra sợ sệt trước bộ dạng dữ tợn của chính mình nên Long Quân Dao đã khựng lại một nhịp, và rất nhanh cô lại tiếp tục tiến đến nơi của nữ chính.
Tiến thêm một bước đến gần Lục Tiểu Na hơn, thì bỗng xung quanh hắc lang xuất hiện một luồng ánh sáng trắng che khuất cả hình bóng của con sói.
Ánh sáng không rõ nguồn gốc từ đâu phát ra, và một phút kế tiếp đấy là từ trong luồng ánh sáng trắng chợt có người bước ra.
Người bước ra là một cô gái, cô gái này khá là cao ráo và chiều cao của cô có thể lên đến gần 1m9, thậm chí là còn có thể vượt qua cả con số đấy chứ chả đùa.
Và người con gái vừa từ trong ánh sáng loa bước ra chính là Long Quân Dao!
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Về Lục Tiểu Na, cô nàng khi này từ từ đứng lên từ dưới hồ nước rồi hướng mắt nhìn về nơi đang phát ra ánh sáng một cách chăm chú.
Không thể rời mắt khỏi luồng sáng kỳ lạ kia cho đến khi nhìn thấy có người từ bên trong đấy bước ra, thì lúc này Lục Tiểu Na cảm thấy vô cùng hãi hùng mà mở to hai mắt nhìn, còn khóe miệng cũng chợt run rẩy.
Nhìn vẻ mặt của nữ chính thì Long Quân Dao cũng đoán được chắc cô nàng này ít nhiều gì cũng đã bị cô dọa rồi.
Long Quân Dao mang theo hình dáng của một con người, còn là một nữ nhân để tiến đến nơi mà Lục Tiểu Na đang đứng.
Khi Long Quân Dao đã đứng trước mặt của nữ chính Lục Tiểu Na thì cùng lúc ấy luồng ánh sáng kia cũng biến mất.
Ánh sáng trắng kỳ lạ không còn nữa và cũng chẳng còn nhìn thấy con sói đen to lớn đâu nữa, mà thay vào đó là một người con gái xinh đẹp đến mức xuất thần bỗng nhiên từ đâu xuất hiện.
Với tất cả những gì mà bản thân chứng kiến, Lục Tiểu Na càng lúc càng cảm thấy kinh hãi.
Còn Long Quân Dao, cô trong bộ quần áo đơn giản màu đen, cùng đó là mái tóc dài suôn mượt cũng màu đen nốt, và điểm đặc biệt để nhận dạng cô chính là con sói đen kia chính là đôi đồng tử của dã thú mang theo huyết sắc quen thuộc.
Không nhanh không chậm tiến đến gần người con gái đang khỏa thân vẫn còn đứng trơ ra ở dưới hồ nước, Long Quân Dao vừa bước đến gần người ấy vừa nở một nụ cười nhẹ nhàng nhìn cô nàng rồi cất giọng:
“Kinh ngạc lắm ư?”
Trong khi vẫn chưa hết kinh hãi thì Lục Tiểu Na lúc đó liền bị giọng nói của Long Quân Dao kéo về và làm cho giật bắn mình lùi về sau.
Lùi về sau vài bước với đáy hồ trơn trượt, Lục Tiểu Na ngay lập tức bước hụt một bước rồi ngã người về phía sau.
Bị bước hụt, Lục Tiểu Na chới với sắp ngã thì bỗng cánh tay của cô nàng được một bàn tay nắm chặt giữ lại.
Cánh tay được giữ lấy ấy của Lục Tiểu Na khi đó chợt bị một lực khá mạnh kéo về khiến cho cô nàng ngã vào lòng ngực của một người nào đó.
Cùng lúc đấy cô nàng còn cảm nhận được bên eo của chính mình còn bị một bàn tay nữa đặt ở đấy.
Lục Tiểu Na thở phào nhẹ nhõm khi không bị té, nhưng rồi chợt cảm thấy hơi rùng mình, vì cô mơ hồ cảm giác được hình như ở trên đỉnh đầu có ánh mắt của ai đó đang nhìn xuống chính mình.
Cảm giác được như thế nên cô nàng bắt đầu chậm rãi ngước mặt lên để nhìn xem đó là ai.
Ngước mặt lên, ánh mắt của Lục Tiểu Na và Long Quân Dao lại một lần nữa giao nhau.
Nữ chính lúc đấy dường như bị cuốn lấy bởi đôi mắt mang theo sắc đỏ như một viên hồng ngọc của người trước mắt nên đã không hề có bất kỳ sự phản kháng nào, và mặc cho người ấy ôm lấy chính mình vào lòng.
Chìm trong ánh mắt của đối phương trong chốc lát thì chợt Lục Tiểu Na lại cảm thấy đôi mắt này có chút quen.
Cũng chính vì cảm giác ấy mà nữ chính cũ liền nghi hoặc rồi lên tiếng dò hỏi:
“S-sói đại ca?”
“Long Quân Dao! Tên tôi là Long Quân Dao.”
“Sói đại... à không, Long Quân Dao, ngài là nữ?”
“Tôi là nữ nên em thấy thất vọng?” Long Quân Dao trên môi vẫn còn treo nụ cười mờ nhạt hỏi nữ chính.
“K-không có.” Nhìn thấy nụ cười như ẩn như hiện của người trước mắt thì không hiểu sao bỗng tim của Lục Tiểu Na đập càng lúc càng nhanh, còn cả gương mặt cũng trở nên nóng bừng.
Nhìn vẻ mặt của Lục Tiểu Na, Long Quân Dao vô cùng hài lòng với nó nên nụ cười trên môi của cô cũng dần rõ ràng hơn.
Nữ chính Lục Tiểu Na lúc ấy dường như bị đắm chìm trong ánh mắt lẫn nụ cười đầy trêu người của Long Quân Dao, thế nên nữ chính lúc đó chỉ biết im lặng ngước nhìn cô một cách say mê.
Và Long Quân Dao cô cảm thấy vô cùng thỏa mãn trước phản ứng của nữ chính dành cho chính mình.
Cô khi này chậm rãi dịu dàng đưa bàn tay nâng lấy cằm của nữ chính. Còn về bản thân, thì Long Quân Dao chỉ từ từ khom người xuống rồi đặt môi của bản thân lên môi người con gái trước mắt.
Được hôn, Lục Tiểu Na kinh ngạc đến mức hai mắt mở to không dám tin. Cô nàng muốn đẩy người này ra nhưng không hiểu vì sao lại không thể làm được.
Và bên cạnh ấy thì nữ chính Lục Tiểu Na cũng rất hưởng thụ nụ hôn ấy.
Sau nụ hôn nồng nàn, khi mà cả hai đôi môi đã tách ra khỏi nhau nhưng nhịp thở của cả hai người vẫn còn lưu lại một chút dư âm của nụ hôn vừa ngọt ngào vừa nồng nhiệt ban nãy.
Long Quân Dao lúc này nhẹ nhàng đưa tay chạm vào gương mặt của Lục Tiểu Na rồi mỉm cười nhu hòa nhìn cô nàng.
Trong lúc cả hai đang trao nhau ánh mắt yêu thương thì từ phía xa vang lên tiếng động và sau đấy là giọng nói quen thuộc của nữ chính Lục Tiểu Mỹ vang lên một cách đầy kinh hoàng:
“H-hai người... T-Tiểu Na, em là đồng tính?”