Haina: chap này ta sẽ buff cho lolu một chút, fan nalu bình tĩnh nhé =)) nội dung chính sẻ vẫn là nalu, loki chỉ là chất xúc tác thôi =)) có chút cảm giác tội lỗi *chẹp chẹp*
--------Chap 4: Nguy hiểm--------
Natsu nheo mắt, khói vẫn còn dày đặc khiến cậu khó có thể nhìn thấy. Natsu đang rất lo cho Lucy. Cậu cố gắng đi về phía có tiếng nói và mùi hương quen thuộc của Lucy.
Natsu nói như hét lên: LUCY! CẬU KHÔNG SAO CHỨ?
Giọng nói quen thuộc vang lên gần đó “Natsu.”
Natsu như yên tâm được một chút khi nghe giọng của Lucy.
Vẫn cái giọng lạ kia: Chà! Tình cảm nhỉ. Vừa dứt lời thì khói tan hết. Natsu có thể nhìn thấy Lucy. Cô đang bị dây leo trói lại và lơ lửng trên không. Natsu tức điên lên. Bên cạnh là một tên đang đứng trên 1 khối được kết bởi dây leo.
Natsu gằn từng chữ: T-ụ-i b-â-y m-a-u t-h-ả L-u-c-y r-a.
Tên đó: Tụi tao có tên nhá. Ta tên là…
Natsu: Tao éo quan tâm! Trả Lucy đây!!! - nói rồi Natsu định lao đến nhưng có một tên khác không biết từ đâu bay đến tấn công cậu. Natsu nhanh chóng né ra một bên.
Lucy lúc đó đang cố gắng thoát ra. Thay vì ngồi đó đợi người khác đến giúp thì ta nên tự thân vận động. Phải tự cứu mình. Cô mò mẫm và đã đụng vào được chìa khóa tinh linh của mình.
Lucy: Cự Giải Môn Khai Mở! CANCER!
Cancer: Ebi! Ebi! Ta cắt ta cắt.
Những dây leo nhanh chóng dứt lìa. Lucy rơi từ trên cao xuống nhưng may mắn là Natsu đã chạy ra đỡ. Có 3 tên lạ mặt xuất hiện trước họ. Mấy tên cướp trước đó đã bị đánh bất tỉnh nằm dài trên đất. Erza cảnh giác trước sự xuất hiện của 3 tên lạ mặt, cô có thể cảm nhận sức mạnh khá lớn từ nhưng người đó.
Erza: Mọi người cẩn thận. Chúng khá mạnh đấy!
Thế là Erza, Natsu, Gray đấu 1 chọi 1 với 3 tên đó. Trong lúc đó, vài tên cướp mà họ đã đánh lúc trước tỉnh dậy và định bỏ chạy.
Erza: Lucy! Đuổi theo mấy tên đó. Đừng để chúng gọi thêm đồng bọn.
Lucy vừa chạy vừa nói vọng lại: Ok! Cứ để đó cho mình.
Lúc ngã từ trên cao xuống thật ra Lucy đã bị trật chân nhưng cô nén đau đuổi theo. Lucy không muốn mình trở thành gánh nặng cho mọi người. Nhưng tốc độ của một người bị thương làm sao đuổi kịp. Lucy theo được một đoạn thì bị mất đấu mấy tên cướp. Cô đành bước chạm lại, mắt cá chân cô sưng tấy lên vì chạy nhanh. Đi thêm một đoạn thì cô phát hiện phía trước đã là đường cụt. Thế thì bọn cướp vẫn còn quoanh đây. Vừa nghĩ thì có 1 tên bặm trơn vồ tới xô Lucy. Cô không ngờ cạnh đó là 1 vực thẩm sâu hun hút. Lucy định cố đứng vững thì… *nhói đau* vết thương ở chân làm Lucy mất thăng bằng. Tên cướp thấy thế liền xô mạnh Lucy thêm lần nữa, hướng về phía vực thẳm. Cả người Lucy rơi xuống cái vực sâu không thấy dáy ấy.
Lucy: “Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Lucy thật sự rất sợ. “Mình sẽ chết ở đây sao!!! Không!!!!!”
Một bóng đen lao về phía Lucy, ôm trọn cô vào lòng để bảo vệ. Lucy có thể cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ người đó. Người đó cố với tay nắm lấy vật gì đó nhưng với sức nặng của cả 2 người thì điều đó là không thể. Nên đành dùng thân mình ma sát vào thành vực hòng giảm tốc độ rơi.
“RẦM!” Cả 2 người cùng rơi xuống. Toàn thân Lucy ê ẩm, đau nhức. Nhưng nhờ có giảm giác đau mà Lucy biết rằng mình chưa chết. Cô hé đôi mắt đang nhắm chặt lại nhìn người đã cứu mình. Lucy hoàn toàn kinh ngạc.
Lucy: LOKI! Anh đã tự mở cổng của mình đến đây sao? 0o0
Loki: Uhm. Thế nên mới cứu được em. *vẫn là nụ cười sát gái mọi ngày*
Lucy chống tay định ngồi dậy thì nghe tiếng “Ư…” từ Loki. Rất nhỏ nhưng vẫn đủ để Lucy nghe được.
Lucy: Anh bị thương ở đâu à Loki? *gương mặt Lucy đầy lo lắng*
Loki: Anh không sao. Giờ chúng ta phải tìm cách leo lên.
--------Phía Natsu--------
Với thính giác cực nhạy của loài rồng. Cách rất xa nhưng Natsu vẫn nghe rõ tiếng hét của Lucy. Cậu rất lo cho Lucy. Cảm giác như có dàn kiến bò trong người vậy. Khó chịu lắm!
Natsu: Gray! Erza! Lucy có chuyện rồi.
Erza: Mau giải quyết mấy tên này nhanh đi.
Đối thủ của họ cũng không phải là yếu nên phải mất một lúc cả bọn mới hạ được. Natsu sau khi biết Lucy có chuyện thì mạnh lên hẳn. Cậu là người đánh bại đối thủ nhanh nhất. Không chờ đợi phút giây nào, Natsu nhanh chóng đánh hơi mùi Lucy và chạy thật nhanh đến đó. Trong đầu Natsu giờ chỉ có một suy nghĩ duy nhất “LUCY! CẬU NHẤT ĐỊNH KHÔNG BỊ CHUYỆN GÌ! CHỜ TỚ!” Nghĩ đến việc thằng nào làm hại đến Lucy là Natsu muốn băm vằn nó ra.
-------Phía Lucy và Loki-------
Loki: Khó có cách nào để cả 2 ta đều lên được. Anh sẽ đẩy e lên đó trước. Anh vẫn còn đủ sức mạnh để làm việc này. Kêu người đến giúp nhé.
Lucy: uhm *lucy lúc này vẫn trong trạng thái sợ hãi nên không để ý đến có điều bất thường trong câu nói của Loki*
Thế là nhờ Loki, Lucy cuối cùng cũng trèo lên được khỏi cái vực đó. Vừa lên đến nơi cũng là lúc Natsu vừa chạy đến. Natsu ngay lập tức chạy đến ôm chặt Lucy như cứ sợ Lucy sẽ chạy đâu mất. Cái ôm hơi chặt làm dụng các vết thương trên người. Lucy khẽ đau.
Lucy: Ui! Cậu làm tớ đau đấy Natsu. Buông ra nào.
Natsu lúc này mới lấy lại bình tĩnh. Cậu đỏ mặt buông Lucy ra. Lúc này Gray và Erza cũng vừa chạy đến.
Erza: Lucy! Em không sao chứ.
Lucy: Dạ. Em ổn. Mọi người mau giúp Loki đi. Cậu ấy vẫn bị kẹt ở dưới vực.
Gray: Hả! Loki?
Lucy: Uk. Cậu ấy đã cứu tớ.
Gray dùng Ice marker tạo ra cầu thang bằng băng dài đến dáy vực.
Gray *hô to*: LOKI! Leo lên đi!
Một lát sau cả bọn đã nhìn thấy Loki bước lên.
Gray: *bất ngờ* Cậu bị thương nặng thế!!!
Lúc này Lucy mới để ý kĩ đến Loki. Ánh sáng yếu ớt phát ra từ mặt trăng. Toàn thân Loki bê bết máu, các vết thương chi chít khắp người. Lúc ở dưới vực Lucy không thể nhìn thấy rõ vì bộ vest của Loki màu đen lại thêm dưới đó rất tối. (tg: lúc Loki lấy thân mình ma sát để giảm tốc độ rơi đã gây ra các vết thương này)
Loki: *cười cười* Làm anh hùng nó thế ấu
Vừa dứt câu Loki đã ngã xuống. May là Lucy đã chạy lại đỡ kịp. Nhưng chuyện gì đang xảy ra thế??? Loki bị thương nặng nghe vậy đáng lẽ phải được gửi về tinh linh giới rồi chứ. Sao cậu ấy vẫn còn ở đây????
--------End chap 4--------