--------Chap 17:Lên đường--------
--------Trở về hiện tại-Hội Fairy Tail--------
Không khí ngày càng nặng nề theo từng lời kể của Loki. Ai ai cũng bàng hoàng.
Loki: Lucy có vẻ thấy rất dằn vặt về vụ hội Phantom. Cô ấy tuyệt đối không cho chúng tôi nói với ai. Chỉ một mình gánh chịu mọi chuyện. Đêm nào Lucy cũng phải… chạy trốn, chiến đấu, cầm cự đến sáng với những tên khốn nạn muốn bắt cô ấy. Đêm nay… có một tên mạnh hơn những tên khác rất nhiều nên Lucy đã… Tôi đúng là vô dụng mà! Tôi có ở đó cũng không thể bảo vệ Lucy! MẸ KIẾP!!!
Mắt Loki hằn những vệt đỏ. Những cảm xúc khó chịu, bất lực chồng chất. Cảm giác bên cạnh mình nóng nóng. Loki quay lại nhìn thì thấy Natsu đang cố sức chịu đựng cơn giận của mình. Ngọn lửa đỏ rực bùng chấy mạnh mẽ quoanh cơ thể cậu.
Natsu: *trầm giọng* Jella, nơi Lucy được đưa đến là ở đâu?
Jella: Natsu! Cậu bình tĩnh.
Natsu: ANH NGHĨ LÚC NÀY TÔI CÓ THỂ BÌNH TĨNH!!! LUCY ĐANG BỊ BỌN KHỐN KIA BẮT!!! LUCY BỊ ĐƯA ĐẾN ĐÂU! ANH NÓI ĐI!
Natsu như gầm lên. Cậu muốn điên. Natsu cảm nhận trái tim mình đang nóng hơn bao giờ hết. Nó đang một có cảm giác mà Gildart làm cậu hiểu rõ. SỢ HÃI! Natsu rất sợ. Lucy mà có chuyện gì… “TAO SẼ BĂM TỤI BÂY RA” Trong đầu cậu giờ chỉ có một suy nghĩ duy nhất! Muốn ôm Lucy thật chặt, bảo vệ cô trong vòng tay mình! Cả cơ thể cậu đang run lên, nỗi sợ hãi và lo lắng như muốn làm cậu nghẹt thở.
Có một giọng bình tĩnh cắt ngang cơn thịnh nộ của Natsu.
Master: *lớn giọng* Natsu! Im lặng.
Natsu im lặng. Có lẽ sức chịu đựng của cậu bao lâu nay đều đã dử dụng hết cho lúc này. Nhìn Master với đôi mắt vằn những tia máu như muốn hỏi: “Vậy giờ tôi nên làm gì????” Cả hội bất ngờ trước sự vâng lời hiếm có của Natsu. Ai cũng tưởng cậu sẽ điên lên và chạy ngay đi cứu Lucy.
Master: Chúng ta chưa rõ hết về chúng. Nếu lúc này đi có thể gây nguy hiểm. Lucy đã chịu đựng tất cả vì điều gì? Lucy không muốn Fairy Tail gặp nguy hiểm vì mình. Giờ đi chẳng khác nào bỏ hết công sức của Lucy.
Natsu: *trầm giọng* Chứ giờ tôi phải chờ đến khi nào?
Master không trả lời mà quay qua nhìn Levy đang tìm kiếm mọi thông tin về việc đưa linh hồn cũng như sức mạnh của một pháp sư vào chìa khóa. Natsu không để ý rằng hai bàn tay của Master đang nắm rất chặt. Ai ai trong Fairy Tail cũng là một người con của ông. Vậy có người cha nào không điên lên đi con mình bị hãm hại. Levy đang đọc sách với tốc độ nhanh khủng khiếp. Nhanh chóng tìm ra thông tin.
Levy: Tìm ra rồi! Thời gian thích hợp nhất để khai triển sức mạnh pháp sư tinh linh là vào ngày trăn tròn. Còn 3 ngày nữa! Chúng ta vẫn còn thời gian.
Levy nói rất nhanh. Tin đó khiến mọi người thở phào. Lucy sẽ tạm an toàn đến thơi điểm đó. Master cũng khẽ thở phào, khuôn mặt với các nếp nhăn nhanh chóng được kéo giãn ra chút ít. Nhanh chóng lấy lại vẽ kiêm nghị.
Master: Chúng ta sẽ chia ra hai đội. Một là ở lại điều tra về việc này. Một đi giải cứu Lucy.
Natsu: Tôi sẽ đi
Loki: Tôi cũng vậy.
Gray: Nè! Cậu đang bị thương đó Loki.
Loki: Không sao! Tôi vẫn còn sức chiến đấu.
Gray: *thở dài* Đừng cản đường đấy. Tôi cũng đi.
Juvia: Gray-sama đi thì Juvia cũng đi. Juvia cũng rất lo cho Lucy.
Jella: Xin cho tôi được đi cùng. Dù không phải trong hội nhưng tôi cũng đã điều tra về việc này nên có thông tin chút ít.
Erza: Tôi cũng sẽ đi. - suy nghĩ của Erza: “Mình ngốc thật! Lúc thấy các vết thương của Lucy thì phải hỏi cho rõ chứ.”
Master: Được. Vậy Natsu, Loki, Gray, Juvia, Jella và Erza hãy lập tức lên đường. Mang theo Lacrima để liên lạc. Nếu có chuyện gì báo ngay. Những người còn lại sẽ lên viện trợ sau. Happy, Lili và Carla cũng sẽ ở lại phòng hờ có việc gì gấp sẽ cần đến phép thuật bay.
Natsu vừa nghe xong đã ngay lập tức chạy ra. Những người khác đuổi theo.
Gray: Này thằng ngu kia! Biết đi đâu không mà dẫn đường vậy?
Natsu thắng két-tttt lại.
Gray: Với lại chẳng lẽ mày muốn chạy bộ tới à. Lên xe đi.
Juvia: Gray-sama nói đúng đó.
Natsu mặt xanh lè khi nghe đến xe nhưng cũng không nói năng gì mà bấm bụng leo lên. Ai cũng bất ngờ trước sự ngoan ngoãn lạ thường. Natsu đang rất lo cho Lucy nên chẳng còn nghĩ được gì. Erza định ngồi vào chỗ lái xa thì bị Jella kéo lại.
Jella: Em vào ngồi đi. Để anh lái.
Câu nói đó của Jella làm Erza cảm thấy ấm áp. Nhưng dù vậy vẫn phải tỏ ra mạnh mẽ. Erza không quen dựa dẩm vào ai khác
Erza: Anh đang bị thương đó.
Jella: *giọng trầm ấm* Không sao. Vào trong ngồi nào.
Erza: Không. Anh vào đi.
Biết tính cứng đầu của Erza. Một khi cô đã quyết là khó có thể thay đổi.
Jella: *thở dài* Chúng ta lái chung.
Nói rồi không đợi Erza trả lời. Jella leo lên chỗ lái và bế Erza lên ngồi cạnh mình. Mặt Erza thoáng đỏ. Cô có thể tự nhiên với Natsu, Gray hay nhiều tên khác trong hội nhưng rất ngại với Jella. >////