Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện

Chương 45: Đại hội Linh Trù



Bởi vì phải chuẩn bị ngày mai lên Tuyệt Đỉnh Phong, đại hội Linh Trù sẽ được khai mạc vào sáng sớm ngày mốt, mấy ngày vừa rồi mọi người hầu như đều nghỉ ngơi thả lỏng tinh thần thoải mái, mấy ngày tiếp theo cần phải ở lại trên đỉnh núi mấy ngày – rốt cuộc trên Tuyệt Đỉnh Phong cũng không có khách điếm.

Bùi Trạch Chuỷ dẫn Bùi Ngôn ra ngoài chọn mua vài thứ, đêm xuống tất cả mọi người đều đi ngủ sớm. Hai người chưa ăn no yên lặng hội họp trong phòng khách, đến A Mao cũng không gọi theo.

Giang Tri nhẹ nhàng cười nói: "Đi, chúng ta tìm chỗ ngồi ăn khuya đi."

Thời Nghiêu gật đầu: "Đi tới đảo nổi nhé?" Phía sau núi có một con sông lớn khá yên tĩnh. Giang Tri gật gật đầu, nháy mắt hai người biến mất khỏi đại sảnh, đi đến đảo nhỏ cách đó ngàn dặm.

Giang Tri và Thời Nghiêu rơi xuống trên vách núi bên bờ sông gần đảo nhỏ, nước sông chảy phía dưới, bốn phía có gió hiu hiu lượn lờ. Thời Nghiêu nâng tay lên, quanh người Giang Tri nháy mắt xuất hiện từng ngọn lửa trôi lơ lửng giống như đèn đường, màu da cam sáng ngời.

"Tôi làm miến xào thịt và khoai tây khối chiên, anh chờ một lát nhé." Giang Tri báo thực đơn ăn khuya, bắt đầu lấy nồi tô vá thau, dầu muối tương dấm từ tuỳ thân không gian ra.

Thời Nghiêu vốn định đi qua phụ giúp, nhớ tới cảnh bắt bột bánh quy đợt trước, yên lặng từ bỏ ý niệm này. Hắn nhìn mấy phiến đá sau lưng, cúi đầu động thủ, gọt bớt một ít đá vụn rải rác, mài nhẵn bề mặt, một cái bàn tròn đã ra lò, Thời Nghiêu dựa vào chiều cao của hai người điều chỉnh lại độ cao của cái bàn, lại làm thêm hai cái ghế dựa bằng đá nữa.

Chiều nay lúc Thời nghiêu nói còn đói, Giang Tri đã sớm ngâm miến đậu xanh từ trước. Lúc này đã nở hoàn toàn, không còn cọng nào khô cứng. Anh vớt sợi miến lên, bắt đầu chuẩn bị hương liệu. Giang Tri băm hành gừng tỏi, băm thịt để sang một bên, gọt vỏ khoai tây rồi cắt thành khối, cho nước vào nấu khoai tây chín 5 phần để khoai đủ chín nhưng không mềm rục, vớt ra để ráo, chờ dầu nóng. Cho hành gừng tỏi băm vào dầu nóng xào cho thơm, sau đó thả khoai tây khối vào, múc dầu nóng tưới lên khoai, chiên trên lửa nhỏ đến khi bên ngoài miếng khoai chuyển màu vàng nâu. Sau khi chiên vàng đều, Giang Tri bỏ vào bột ớt, bột thì là, tiêu đen xay, đảo cho áo đều gia vị.

"Anh ăn trước đi, tôi sắp xong rồi." Giang Tri bưng khoai tây chiên đặt lên bàn đá, cười khen hắn, "Cái bàn này làm được à nha!"

Thời Nghiêu hưởng thụ trong lòng, đáp: "Ừ."

Hắn lại thả ra hai ngọn lửa nhỏ, trôi lơ lửng giữa bàn đá, chiếu sáng cả bàn, nếu Thời Nghiêu biết đến "Bữa tối dưới ánh nến", sẽ nhận ra hoàn cảnh này vô cùng tương tự.

Miến xào thịt đơn giản dễ làm, chờ dầu trong chảo nóng, bỏ hành gừng tỏi vào phi thơm, lại cho tiếp thịt băm, chờ thịt đỏ hồng hơi chuyển màu, bỏ tương hột vào xào cho ra dầu đỏ, nêm vào xì dầu đậm màu, xì dầu để nấu nước sốt, ngay sau đó cho miến đậu xanh vào, Giang Tri đổi đũa dài xào tơi sợi miến. Lúc này đậy nắp nồi lên, chờ miến hút đẫm nước sốt trong khoảng 4,5 phút, thỉnh thoảng mở nắp xào qua xào lại vài lần, vậy là xong.

"A, xong." Giang Tri bưng đĩa miến xào thịt đầy ngập đặt lên bàn, lấy từ trong tuỳ thân không gian một cái bình pha lê đông lạnh.

Thời Nghiêu còn chưa động đũa, vẫn luôn chờ anh ngồi xuống ăn chung, hỏi: "Đây lại là cái gì?"

Giang Tri đổ hai ly nước trái cây đỏ như nước dưa hấu, trả lời: "Đây là nước Chu Quả ướp lạnh, chiều nay tôi rảnh nên làm một thau đá lớn." Anh đổ nước trái cây, còn bỏ thêm vài cục đá.

Chỉ cần rửa sạch Chu Quả, ướp với đường trắng, Chu Quả này vỏ mỏng thịt dày mọng nước mỹ vị, dùng cối đá nghiền thành nước đỏ tươi, vắt vào ít nước chanh, đổ thêm nước lọc, đường phèn, nấu cùng nhau một lúc, sau đó mang đi ướp lạnh. Giang Tri uống trước một ngụm nước Chu Quả lạnh, hương vị độc đáo của Chu Quả thấm tận tâm tỳ, nước Chu Quả ngọt ngào mát lạnh, vô cùng thoải mái, mỹ vị thanh tân.

Trưa hôm nay đúng là Thời Nghiêu ăn chưa đủ no, hiện giờ có chút gấp chờ không nổi gắp một cục khoai tây chiên cho vào miệng, khoai tây ngoài giòn trong mềm, cắn xuống một miếng, hương vị khoai tây bùng nổ, mềm mịn đậm đà, rất là ngon miệng.

Nhìn miến xàa thì tưởng khô nhưng thật ra miến hấp thụ đẫm nước sốt nước thịt, trơn mềm thơm ngon miệng, xào chung với thịt băm lại càng mỹ vị, một đĩa miến xào thịt đơn giản nhưng hương vị lại không hề đơn giản.

Nhìn Thời Nghiêu cúi đầu ăn đến thoả mãn, Giang Tri cười, cũng gắp cho mình một chén miến xào. Quả nhiên một khi rơi vào hố đen mỹ thực sẽ càng hãm càng sâu, rất khó bò ra được. Những đốm lửa toả ánh sáng vàng, bàn tròn không lớn, hai người mặt đối mặt ăn đến vui vẻ, không khí vô cùng ấm áp hài hoà.

Giang Tri định ước lượng sức ăn của Thời Nghiêu: "Anh ăn no chưa?" Hay hắn cũng giống mình, một hơi có thể ăn hết rất nhiều đồ ăn?

Thời Nghiêu gật đầu: "Ừ, cũng hòm hòm, cậu ăn thêm chút đi."

Hắn buông chén đũa, bắt đầu chậm rãi uống nước Chu Quả, một bên thưởng thức nước trái cây thơm ngon mát lạnh sảng khoái, một bên nhìn Giang Tri ăn hết số miến xào còn lại. Không biết vì sao, nhìn thôi cũng cảm thấy no căng rồi.

*****

Đại hội Linh Trù toàn thiên hạ khai mạc.

Linh Trù tham gia cùng người xem đều tận dụng trăm phương nghìn kế leo từ chân núi Tuyệt Đỉnh Phong lên hội trường trên đỉnh núi. Nhóm Giang Tri lại hoàn toàn không cần lo lắng, bởi vì đã có thuật thuấn di của Thời Nghiêu nên bọn họ đã có mặt ở hội trường từ sớm.

Lần này, trận pháp quanh hội trường đều đã khởi động, trận pháp toả ra ánh sáng màu xanh biển rực rỡ và thần thánh, sân lớn được chia thành nhiều khu vực, vòng tròn lớn ở giữa là nơi nhóm Linh Trù thi triển tài nghệ, bên ngoài là khán đài xếp thành tầng cho khán giả ngồi xem.

Quan Phùng, Bùi Trạch Chuỷ mang theo nhóm tiểu đồ đệ đi tìm vị trí ngồi tốt, Giang Tri đi sát theo Thời Nghiêu, thấy hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, căng thẳng vội kéo ống tay áo Thời Nghiêu, thấp giọng nói: "Những chỗ đó là của giám khảo, chủ trì, còn các tiên nhân, cao quá, ngồi đó xem cũng không thoải mái." Anh sợ Thời Nghiêu tuỳ hứng bay lên ngồi trên đó.

Hôm nay tới xem A Ngôn thi đấu, thuận tiện học lóm nghề, xem những điều mới mẻ, không cần phải quá nổi bật. Thời Nghiêu nghĩ nghĩ cảm thấy cũng đúng, cứ cúi đầu xem đúng là không thoải mái. Lúc này hắn mới tuỳ ý để Giang Tri kéo ống tay áo, dẫn hắn tới chỗ mấy người Quan, Bùi.

Bọn họ tới sớm, từng nhóm từng nhóm người lục tục đi lể, đại hội còn chưa bắt đầu, Giang Tri rât thưởng thức quan cảnh này, bọn họ có người ngự kiếm, cưỡi mây, ngồi chim khổng lồ linh sủng, số còn lại dùng dịch vụ vận chuyển chuyên nghiệp, cất người vào trong hồ lô, sau khi lên mới thả cả đám ra.

Giang Tri: "......" Đúng là mở rộng tầm mắt!

Mỗi vị diện đều có pháp tắc cùng quy tắc đối nhân xử thế độc đáo, nơi này lấy cường giả vi tôn, người thuật pháp mạnh, tu vi cao thật sự có thể muốn làm gì thì làm. Nhóm Quan Phùng chọn không phải vị trí quan sát tốt nhất, chỗ tốt nhất kia đã bị người khác chiếm, rất nhanh sau đó có người lên cướp đoạt, không có thực lực lại dám đi chiếm vị trí tốt nhất, tự nhiên khắc bị loại bỏ.

Giang Tri xem đến ngạc nhiên trợn mắt há mồm, bất quá cũng có thể lý giải. Anh nhìn người xung quanh càng ngày càng nhiều, rất nhanh ba bốn vòng trước sau đều đã đầy người. Dụng cụ nguyên liệu của Linh Trù đã được giao cho bên tổ chức đại hội từ trước, nếu không, để bọn họ phải tự mang theo lên, thứ nhất là quá nặng, quá cồng kềnh, thứ hai là vô cùng dễ bị cướp đoạt trên đường.

Trong hội trường âm thanh ồn ào, người đông tấp nập mạnh mẽ chen vào, giống y nồi sủi cảo luộc. Giang Tri chưa từng đi xem trực tiếp thi đấu bóng đá hay bóng rổ, trước mắt không khí liều mạng ở đại hội này hoàn toàn có thể so kè với các sân vận động khi thi đấu hoặc hiện trường những buổi biểu diễn của lưu lượng đỉnh cấp.

"Đây cũng quá náo nhiệt rồi." Giang Tri ghé vào tai Thời Nghiêu nói, "Anh có quen không?"

Thời Nghiêu trả lời: "Còn ổn, đầu có hơi ong ong." Hắn nói xong liền nghe Giang Tri cười ra tiếng, hàm răng trắng đều đập thẳng vào mắt hắn.

"Nghe nói chút nữa bên trong khu thi đấu, Linh Trù sẽ không nghe được âm thanh bên ngoài, có thiết lập cách âm a." Giang Tri tò mò nhìn ngó xung quanh.

"Cậu rất thích náo nhiệt à?" Thời Nghiêu đột nhiên hỏi anh một câu.

Giang Tri "A?" một tiếng, nghĩ nghĩ rồi cười nói: "Cũng được, tôi vốn lười, không thích lết ra ngoài, nhưng bất kể là náo nhiệt hay quạnh quẽ tôi đều có thể tiếp thu."

Thời Nghiêu gật đầu, không biết nghĩ tới cái gì.

Giang Tri nhìn hắn một hồi, thấy hắn không định nói tiếp, tiếp tục nhìn bốn phía liền thấy một bóng người rất lớn chặn trước tầm mắt bọn họ - người tới là võ tu cao lớn cường tráng cùng với huynh đệ cũng vóc dáng tương tự, thoạt nhìn liền biết không phải người tốt gì.

Quả nhiên, tên dẫn đầu đi đến trước Bùi Trạch Chuỷ, giọng rất lớn: "Vị trí này khá tốt nhỉ, chỉ là, các ngươi hẳn không cần vị trí hàng trước như này đâu nhỉ?"

Bọn họ đây là thấy Quan Phùng và Bùi Trạch Chuỷ mang theo 4 đứa nhỏ, hẳn cũng đã đắn đo tính toán ổn, lúc này mới chuẩn bị đoạt chỗ ngồi – rốt cuộc tới trễ, chỉ còn năm hàng ngoài. Xem Linh Trù nấu nướng coi như là không thể rồi, xem khói bếp mịt mù thì còn có thể.

Quan Phùng không định nhường chỗ, bảo hộ trước mặt mấy đứa nhỏ, tên to con thấy thế sắc mặt biến đổi, bắt đầu động thủ. Hai người Quan, Bùi mới vừa đột phá linh giai không chút hoảng hốt, bọn họ chỉ nghĩ đánh lui đối phương, không nghĩ tới đối phương lại ra chiêu tàn nhẫn như vậy.

Giang Tri bế hai đứa nhỏ, kéo Bùi Ngôn và Bùi Cẩn đang nóng vội, Thời Nghiêu đi qua xem, lập trước tạo một trận cuồng phong cuốn đám người kia một cái vèo vào trong đó, ném ra bên ngoài.

"!!!" Quần chúng ăn dưa xung quanh lập tức ngậm miệng không dám hé răng.

"Đạ tạ Thời công tử ra tay tương trợ." Hai người Quan, Bùi thở ra một hơi.

Giang Tri trấn an các bánh bao nhỏ, sau đó nói với Bùi Ngôn: "Lát nữa A Ngôn đừng khẩn trương nhé! Chúng ta ở dưới đều cổ vũ cho đệ."

Bùi Ngôn ngẫu nhiên nghe không hiểu lời Giang Tri cho lắm, nhưng thấy ánh mắt cổ vũ của anh, lập tức gật đầu một cái thật mạnh, nghiêm túc nói: "Giang Tri yên tâm, đệ sẽ thể hiện thật tốt!"

Cậu đã từng ăn qua đồ Giang Tri làm, nháy mắt đã trở thành fan nhỏ của Giang Tri. Nhóm Quan, Bùi cũng hoàn toàn bị mỹ thực của Giang Tri thuyết phục, chẳng qua ngại nhiều tuổi, không thể biểu đạt sự yêu thích cuồng nhiệt ra như mấy đứa nhỏ được. Mà Giang Tri lại nhiều lần lơ đãng hiển lộ thiên phú Linh Trù, chỉ bảo cho cậu, càng khiến Bùi Ngôn bội phục cùng cảm kích.

Rất nhanh, Bùi Ngôn phải lên sân thi đấu, các Linh Trù lục tục tiến vào chỗ được an bài trong sân, mỗi vị trí của Linh Trù đều có một trận pháp kiểm tra đo lường, trong lúc bọn họ nấu linh thiện sẽ nghiêm túc theo dõi dao động linh khí theo thời gian, lấy cái này làm tiêu chí để chọn lựa Linh Trù được thăng cấp, trao thưởng.

Lần đầu tiên Giang tri tham gia loại hình "Đại hội đầu bếp" này, trong lòng cũng kích động, các đại tiên ngồi kín trên toà huyền ngọc giữa không trung, người ngồi dưới không thấy bọn họ nhưng bọn bọ có thể quan sát người bên dưới rõ mồn một.

Người chủ trì dùng truyền âm chi thuật truyền tiếng nói theo ngàn dặm đến tai mỗi người xem, đại hội lập tức bắt đầu! Dụng cụ bếp, linh cầm, linh dược được các vị Linh Trù cung cấp lúc trước, tất cả đều xuất hiện bên mỗi người.

Giang Tri ngóng xem, tất cả người đông đúc trong sân đều là Linh Trù, mắt anh rất tốt, nhìn qua một cái, không khỏi "Oa" thấp giọng kinh ngạc cảm thán: "Thế mà còn có đại xà... Quào, còn có cả hươu." Anh đến nơi này chỉ mới ăn qua linh trĩ, linh cô, không thể ngờ còn có rất nhiều linh cầm linh thú khác.

Mỗi Linh Trù đều có phương thức xử lý nguyên liệu, nấu nướng linh thiện khác nhau, dùng thuật pháp nấu ăn ở đây rất phổ biến. Bùi Ngôn được Giang Tri dẫn dắt, không dùng phương thức bình thường để giết linh trĩ, mà dùng một loại thảo dược gây mê hai con linh trĩ, kế tiếp mới nhanh chóng xử lý linh trĩ.

Tình trạng lúc bắt đầu cũng không quá đẹp mắt, thoạt nhìn khá máu me. Khi đại hội mới bắt đầu, trong sân thi đấu tràn ra từng luồng từng luồng linh khí, sau đó nhanh chóng tan biến trong vô vọng, giám khảo chủ trì ngồi trên lắc đầu.

Giang Tri xem rất hưng phấn, trên sân có rất đông Linh trù, tài nghệ có cao có thấp, nhưng có thể trở thành trung giai Linh Trù ít nhiều cũng có thực lực. Anh còn thoáng nhìn thấy Tề Kỳ, linh tài hắn dùng đều là loại tốt nhất, chỉ là kỹ thuật nấu nướng lại chẳng ra gì.

Trước khi đi thi, Giang Tri có tặng Bùi Ngôn Linh Sâm và Ngũ Sắc Thảo, anh nhìn qua thấy Bùi Ngôn đã bắt đầu chặt linh trĩ. Rất nhanh, trong sân dần dần toả ra mùi thảo dược đặc trưng dày đặc, mùi hương độc đáo của linh thú linh cầm cũng nhanh nhẹn chạy đua ra.

"Giống như ngâm trong suối nước nóng vậy, thật thoải mái." Giang Tri hít một hơi thật sâu cảm thán.

Thời Nghiêu nghi hoặc: "Suối nước nóng rất thoải mái sao?" Hắn từng ngâm qua biển lớn, sông băng, thấy cũng chẳng có gì.

Giang Tri phục hồi tinh thần, nghĩ thầm trước đây có lẽ Thời Nghiêu không biết nhiều hoạt động giải trí, thấy tội hắn, nói: "Ừ, lần sau về tiểu tinh cầu tôi mang anh đi ngâm suối nước nóng."

Thời Nghiêu gật đầu, lần đầu tiên có người mời hắn cùng đi chơi.

Theo nhóm Linh Trù trổ tài, đủ loại mùi hương nồng đậm chen chúc cuốn quanh toàn bộ đỉnh núi, Giang Tri cũng bắt đầu thấy thèm ăn. May mắn hắn thông minh, có chuẩn bị trước đồ ăn vặt. Xung quanh cũng có không ít người mang theo lương khô và mứt hoa quả, nếu không sau khi vòng này của đại hội kết thúc, nhất định sẽ bị đói đến hoa mắt mất.

Giang Tri lấy từ tuỳ thân không gian ra bánh dừa ngàn lớp (giống bánh da lợn) và xiên kem chuối chuẩn bị ngày hôm qua, chia cho mọi người.

Anh và Thời Nghiêu ăn Chu Quả cũng không có cảm giác gì quá mãnh liệt, nên chỉ có hai người bọn họ uống được nước Chu Quả ướp lạnh. Cần gì để ý mấy người dưới sân nấu thơm mê người thế nào, Giang Tri chỉ cần có đồ ăn vặt trong miệng, một chút cũng không thèm thuồng.

Xiên kem chuối chỉ cần lột vỏ, dùng xiên tre xuyên qua rồi cho vào ngăn đá, khi cắn lớp vỏ bên ngoài cứng giòn lạnh tê tái, bên trong là thịt chuối dẻo ngọt dịu rất ngon, ngon gấp trăm lần kem que thông thường.

Giang Tri, Bùi Thận, Bùi Hành: "Răng rắc —— răng rắc."

Tất cả người xung quanh đều bị bọn họ hấp dẫn, nhìn bọn họ ăn đồ ăn vặt, lòng hiếu kỳ như muốn đạp tường xông ra. Thời Nghiêu mặt không biểu tình liếc một cái, "Răng rắc" cắn một miếng kem, mọi người lập tức thu hồi tầm mắt, không dám tiếp tục nhìn lén.

Phù Quang tiên nhân ngồi trên toà huyền ngọc hứng thú xem đến nghiêm túc, hắn nghĩ thầm, tuy rằng nguyên liệu nấu ăn ở chỗ bọn họ không nhiều bằng vị diện của Streamer, nhưng linh thiện được mỗi vị Linh Trù dụng tâm chế biến cũng rất không tồi. Ngay cả đám đông ngoài khán đài cũng không khỏi thèm ăn, đều đã ăn sạch bách đồ mình mang theo. Phù Quang tiên nhân đảo tầm mắt, thấy một mảnh người mênh mông đông đúc bên dưới, bỗng nhiên hắn ngẩn ra, thoáng nhìn thấy "Kem chuối" thấy được trong livestream của Streamer, thế mà ở đây cũng có người ăn kiểu đó sao?

Hắn cẩn thận nhìn lại, mấy người kia ôm hai đứa nhỏ, bên cạnh là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, bên còn lại là hai nam nhân cao lớn, tóc đen ngắn. Đôi mắt Phù Quang tiên nhân loé sáng, hắn tuyệt đối không nhìn lầm, kia đúng là Streamer mà hắn từng xem rất nhiều lần qua Huyền Quang Kính. Thấy được Streamer làm cảm xúc của ngôi sao cứng như Phù Quang tiên nhân dâng trào, tựa như ngay lập tức phải lao xuống gặp mặt thần tượng. Nhưng hắn không thể tuỳ tiện hành động, nếu không nhất định sẽ doạ đến Streamer.

Trong lòng Phù Quang tiên nhân nảy ra đủ loại ý tưởng, mắt vẫn luôn dán vào vị trí nhóm người Giang Tri, hắn đã nghĩ kỹ rồi, đợi lát nữa đại hội kết thúc, hắn sẽ đi qua chào hỏi vởi Streamer, còn muốn mời Streamer đến vườn tiên quả của hắn, tặng Streamer đủ lại linh quả, linh thảo, linh dược!

Dưới sân vẫn náo nhiệt như cũ, đại hội lúc này chính thức bước đến giai đoạn kích động nhân tâm nhất, âm thanh giải thích của chủ trì truyền tới lỗ tai người xem, giữa sân không ngừng có Linh Trù bị đào thải, lá chắn màu xanh biển nhạt bớt, chỉ để ánh xanh càng lúc càng yếu.

Thời Nghiêu rốt cuộc nhịn không được nhướng mi, trong lòng có chút không thoải mái – cái ánh mắt cháy bỏng trên kia thật sự quá đáng ghét, nó đã nhìn chằm chằm Giang Tri suốt 3 phút rồi. Hắn sắp bắt đầu kích phát tự nhiên chi lực bao kín Giang Tri làm cho anh ẩn hình, không hề hay biết Giang Tri quay đầu sang cười, đưa cho hắn một cuộn táo gai dẻo, đút tận miệng. Thời Nghiêu ngửi thấy mùi thơm ngọt, há miệng cắn, lập tức bị chua đến nheo cả mắt.

"Quá chua sao?" Giang Tri cười nói, lại đưa cho hắn một lọ rượu Thuỷ Đằng.

"Còn được." Đầu lưỡi Thời Nghiêu rất mẫn cảm, lúc trước ăn cay cũng cần một khoảng thời gian để thích ứng.

Lúc này giữa sân chỉ còn lại 20 vị Linh trù, đây là trăm dặm lấy một, hai mươi vị Linh Trù này đều sẽ có khen thưởng, người mạnh nhất sẽ được nhiều phần thưởng hơn, hơn nữa có thể đạt được cơ duyên thành tiên. Bùi Ngôn là người nhỏ tuổi nhất trong đó, tiếc là không lọt được vào top 10, bất quá với thiên phú cùng chăm chỉ của cậu, muốn tiến bộ vượt bậc trong vòng mấy năm tới cũng không phải quá khó.

"Đại sư phụ, tiểu sư phụ, con đã về." Trong giọng nói Bùi Ngôn có chút tiếc nuối, nhưng trên mặt cũng không mất tinh thần, ngược lại, được chiêm ngưỡng mở mang tầm mắt như vậy, đã đủ rồi.

Sau khi hai vị sư phụ trìu mến xoa xoa đỉnh đầu cậu, lúc này mới chạy tới nói với Giang Tri: "Giang Tri, lần tới đệ nhất định sẽ thể hiện tốt hơn."

Giang Tri rất thích đứa nhỏ này, cười: "Được!"

"Chỉ là huynh thấy A Ngôn rất có thiên phú, nói không chừng không cần chờ 50 năm nữa, thời cơ tới rồi lại trở thành Trù Tiên cũng có ấy chứ." Giang Tri nói làm Bùi Ngôn mở to mắt, khuôn mặt nhỏ cũng đỏ bừng.

"Đâu có lợi hại như vậy mà! Cảm ơn Giang Tri cổ vũ đệ." Bùi Ngôn ngượng ngùng nói.

Thi đấu vẫn tiếp tục tiến hành, khi kết thúc, Bùi Ngôn được tặng một bộ đồ làm bếp hoàn toàn mới, còn có linh thạch, linh thực. Mấy người Quan, Bùi muốn mang Bùi Ngôn quay về, Giang Tri lại cũng muốn cáo biệt bọn họ.

"Giang Tri, huynh phải đi sao?" Bùi Ngôn lưu luyến anh nhất.

"Đúng vậy, chúng ta có duyên sẽ gặp lại, huynh phải về nhà." Giang Tri dỗ thiếu niên, anh kỳ thật cũng rất chán ghét ly biệt, nhưng trước sau gì cũng phải từ biệt, tranh thủ lúc này nói ra cho bớt đau lòng.

Quan Phùng và Bùi Trạch Chuỷ nói từ biệt anh: "Lần này chiêu đãi không chu toàn, còn xin thứ lỗi, nếu sau này Giang Tri lại tới, chúng ta sẽ tụ hội. Mấy ngày nay đều nhờ huynh và Thời Nghiêu chiếu cố chúng ta......"

Giang Tri từ biệt bọn họ, đang chuẩn bị rời đi cùng Thời Nghiêu, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng kêu trong trẻo từ xa truyền đến: "Streamer!"

Thời Nghiêu lạnh mặt, không nghĩ tới người này biết hắn phòng bị, thế mà lại dùng truyền âm ngàn dặm.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv