Sau khi từ địa ngục trở về Thời Nghiêu vẫn luôn cảm khác có gì đó không thích hợp nhưng lại không thể chỉ ra vấn đề ở chỗ nào. Hắn đang thất thần bỗng nhiên nhận được tin tức cấp dưới trình lên. Lại sắp đến kỳ nghỉ du lịch định kỳ, An đưa báo cáo lên, bọn họ chọn một hành tinh nhỏ làm địa điểm cho kỳ nghỉ 30 ngày này. Thời Nghiêu vừa nhìn liền nhận ra, đây không phải là vị diện của Giang Tri sao? Hắn cẩn thận xem bảng kế hoạch từ đầu tới cuối, nhẹ nhàng phất tay chọn [không] – không phải hắn không muốn thông qua, mà lần trước thiết lập vòng bảo vệ vị diện quá mạnh, nếu có số lượng lớn người như bọn họ đi vào sẽ kích phát vòng bảo hộ vị diện, mười hai người trở lên được tính là số lượng lớn. Đây không phải chuyện dụng cụ phát xạ xuyên thời không bình thường có thể giải quyết được.
An nhận được trả lời, thất vọng nói: "Không được thông qua."
Fiboga cười cười lắc đầu: "Vậy tìm vị diện tương tự cũng được."
Từ Hắc lắc đầu: "Nào có vị diện tương tự chứ! Tiểu tinh cầu này từ khi xuất hiện sinh mệnh đến khi tiến hoá thành bộ dáng hiện tại đều là độc nhất vô nhị." Lúc trước không có bị xâm lấn cũng thật là may mắn.
"Ong ong ——" An mở quang não, xem xong, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc, hỏi: "Có ai biết dao kéo nào tốt không?" Thượng thần muốn dao để làm gì?
Chẳng lẽ ngài không thích dùng thần lực nữa muốn chuyển sang thử dùng vũ khí khác sao? An cùng những người khác nghiêm túc mổ xẻ phân tích nghiên cứu từng chữ trong cái câu vỏn vẹn có mấy chữ, cuối cùng ngập ngừng kết luận, có lẽ thượng thần thật sự chỉ muốn một bộ dao mà thôi.
Không lâu sau, Thời Nghiêu cầm nguyên bộ dao mới lại biến mất. Hắn hành tung bất định, người ở cục quản lý vị diện sớm đã tập thành thói quen. Thời Nghiêu đi đến tiểu tinh cầu, sử dụng đường hầm lỗ đen vũ trụ chỉ mất 7 giây, bỗng nhiên nhận ra nguồn cơn của cái cảm giác quái dị lúc trước. Trước khi rời khỏi vị diện địa ngục, tia hơi thở mỏng manh quen thuộc mà hắn cảm giác được kia rõ ràng chính là năng lượng của hắn. Thời Nghiêu cố gắng nhớ lại, nhưng hắn nhớ rõ đã thu hồi lại hết những thần thức phóng ra gần đây rồi mà. Thời Nghiêu nghĩ chưa ra kết quả đã đáp xuống trước cửa nhà Giang Tri. Hắn tới cũng không đúng lúc, Giang Tri vừa mới ăn sáng xong, xúc xích và hai quả trứng chiên, đang rửa chén thì hắn tới.
"A, anh tới rồi. Đã ăn sáng chưa, có muốn ăn gì hay không?" Giang Tri úp chén dĩa đã rửa sạch lên.
"Ăn rồi, không đói bụng." Thời Nghiêu mặt không đổi sắc nói dối, chờ Giang Tri lau tay xong đi về phía hắn, lúc này mới lấy ra bộ dao mang theo ra. Mỗi con dao đều được dựng trên giá, tất cả được đặt trong rương gỗ. Giang Tri tò mò liếc nhìn cái rương gỗ trong tay Thời Nghiêu, Thời Nghiêu đưa qua cho anh nói: "Tặng cho cậu bộ dao này."
Anh nghe vậy giật mình: "Sao lại tặng đồ cho tôi nữa? Không cần khách khí vậy đâu. Lúc nào anh muốn tới ăn cơm đều được mà." Tuy rằng nguyên bộ dao nghe rất mê người, nhưng hắn luôn tặng đồ cho mình, Giang Tri cũng sẽ cảm thấy ngại. Rốt cuộc Giang Tri cũng không có đồ đáp lễ gì đưa lại cho Thời Nghiêu.
Thời Nghiêu cương quyết giơ tay đưa rương gỗ, Giang Tri đành phải nhận, cười nói cảm ơn.
"Hiện tại cậu mở ra xem có thích không?" Thời Nghiêu thấy anh chịu nhận, nói tiếp.
Giang Tri "Ai" hai tiếng, cái rương này còn rất nặng, chờ anh đặt lên bàn, vừa mở ra liền thấy bên trong có cái thớt gỗ, rất lớn rất dài, màu nâu đỏ, còn thoang thoảng mang theo mùi gỗ thanh dịu. Dao được đặt trên giá, Giang Tri động tâm cầm lấy từng cây dao một ra xem, dao thái, dao chặt thịt, dao chặt xương, dao cắt thịt đông lạnh, dao gọt hoa quả, dao cắt bánh mì, tất cả đều phát ánh sáng u lãnh, lưỡi dao sắc bén, xúc cảm khi cầm dao rất thoải mái. Mỗi một người đam mê nhiệt tình với nghệ thuật ẩm thực đều có một mong muốn đơn giản nhất, đó là một căn phòng bếp rộng rãi sáng sủa đầy đủ mọi dụng cụ nồi niêu xoong chảo, và một bộ dao sắc bén thuận tay.
"Cảm ơn anh, dao này cảm giác cầm trên tay rất tốt!" Giang Tri vui mừng nói, anh nghiêm túc cầm thử tới thử lui, dù không có nhãn hiệu nhưng những con dao này tuyệt đối là rèn từ chất liệu rất tốt.
Thời Nghiêu thấy anh vẻ mặt hài lòng, thoáng thở phào nhẹ nhõm. Hắn lẳng lặng đứng đợi Giang Tri thu dọn đồ vật, mới nói: "Sắp tới cậu có kế hoạch gì không?"
Điều hắn tương đối cảm thấy hứng thú chính là nhiều năm như vậy Giang Tri vẫn luôn đóng đô trong núi sâu không ra ngoài, thế mà vẫn sống được, thậm chí còn sống đến có phong có cách, đổi lại là hắn, khả năng trực tiếp ngủ luôn cho khoẻ.
Sau lần sử dụng dụng cụ phát xạ, Giang Tri liền coi trọng việc ra ngoài tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn. Anh thẳng thắn thành thật trả lời: "Tôi muốn đi vị diện khác tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn mới."
Thời Nghiêu như suy nghĩ gì đó, gật đầu, đứng bên cạnh nhìn Giang Tri. Giang Tri bị hắn nhìn chằm chằm đến chịu không nổi, nghiền ngẫm tâm tư của hắn, thử hỏi: "Anh có muốn đi cùng không?"
"Được." Thời Nghiêu chờ anh vừa mở lời, lập tức đồng ý.
Quả nhiên. Giang Tri cười: "Lần tới chúng ta đi đến nơi nào có rau quả mới mẻ nhé."
Thời Nghiêu gật đầu, sinh mệnh hắn vô cùng vô tận, tất cả vị diện đều do hắn tạo ra, thả cho tự sinh tự diệt, sớm đã là chuyện của mấy vạn năm trước. Hiện tại có mục tiêu mới, hắn không ngại đi dạo một vòng, rốt cuộc rất nhiều vị diện đều đã xảy ra biến hoá nghiêng trời lệch đất, còn có chờ mong mỹ thực của Giang Tri.
Giang Tri bắt đầu công tác chuẩn bị cho chuyến lữ hành xuyên vị diện sắp tới, trước tiên anh chất đầy các loại ngũ cốc cùng các loại gia vị như thì là, hoa hồi, vỏ quế, hoa tiêu cùng dầu, tương vào tuỳ thân không gian. Anh còn đặc biệt mua con gà sống, làm thịt định làm món gà dầu hành và mỳ trộn gà xé sợi cho Thời Nghiêu. Vì mục tiêu thăng cấp, Giang Tri lại mở livestream, bắt đầu nấu ăn.
"Hôm nay tôi làm món gà dầu hành và mỳ trộn gà xé, mấy ngày tới có khả năng tôi phải rời nhà đi tìm nguyên liệu nấu ăn mới, đến lúc đó số lần livestream có thể sẽ giảm." Khi livestream mới bắt đầu, Giang Tri trước tiên thông báo kế hoạch sắp tới.
Tất cả người xem đều ca thán ăn vạ, gần đây Streamer luôn nấu ăn cho bạn, đều đã quên những ngôi sao nhỏ đáng yêu khóc lóc đòi ăn của anh rồi. Chỉ là là nghe thấy Giang Tri muốn đi tìm nguyên liệu nấu ăn mới, đa số người xem vẫn cảm thấy thật hào hứng, bọn họ chính là thích xem sự biến đổi đa dạng các nguyên liệu nấu ăn của Streamer nha.
Thời Nghiêu đứng gần nhìn Giang Tri nấu ăn, hắn đã quan sát không biết bao nhiêu lần, mỗi lần Giang Tri nấu ăn đều dùng những nguyên liệu khác nhau, phương thức nấu nướng cũng khác nhau, nhưng quy trình tóm lại đều giống nhau, cũng là cắt thái, cũng là chưng nấu, và cũng chỉ có anh làm lại mang đến cảm giác thưởng thức.
"Mỳ trộn gà xé rất thích hợp ăn mùa hè, mỳ lạnh theo đúng nghĩa đen, chính là nấu mỳ chín xong bắt buộc phải ngâm qua nước đá, như vậy mỳ lạnh mới đạt được độ dai đúng chuẩn." Giang Tri một bên giới thiệu sơ lược, một bên chuẩn bị sơ chế nguyên liệu nấu ăn.
Giang Tri rửa sạch dao mới liền dùng luôn, dao này bất kể lớn nhỏ đều có thể chém sắt như bùn, không cần quá dùng sức đã có thể bằm nhuyễn hành gừng tỏi. Thân dao ánh hàn quang, ngay cả người xem qua livestream cũng có thể nhìn ra độ sắc bén của lưỡi dao.
Anh dùng dao rất thuận tay, cúi đầu cười một chút rồi quay đầu sang nhìn Thời Nghiêu: "Dao này dùng thật tốt." Anh chỉ nói với Thời Nghiêu nên giọng không quá lớn, nhưng tất cả người xem đều có thể nghe được rõ rành mạch không sót chữ nào.
Cuộc sống hàng ngày của cư dân mạng toàn vị diện khá nhàm chán thành ra rất bà tám, bắt đầu phát tán cái manh mối bé tí tẹo mới hóng được, Streamer thật hạnh phúc, quan hệ của anh và bạn nhất định vô cùng tốt.
Thậm chí có người khôn khéo chỉ ra: Streamer hình như lẻ loi một mình, chưa thấy người nhà anh bao giờ, chẳng lẽ vị "bạn" thật ra chính là bạn đời? Bởi vì dù là bạn bè thì tính số lần ăn ké cũng có hơi lố lố rồi nha.
Thời Nghiêu "ăn ké" không chút để ý náo nhiệt trong khu bình luận. Sau khi Giang Tri chuẩn bị xong nguyên liệu, cho hai cái đùi gà lớn, một cái ức gà lớn vào luộc trong nồi với rượu vàng, hành lá và vài lát gừng. Tranh thủ thịt gà chín, anh bắt đầu làm dầu hành. Cho dầu vào chảo, không đợi dầu nóng, cho hành lá vào ngay từ đầu, từ từ để hành ngâm và nóng lên chung với dầu, tiết ra hết hương vị của hành. Sau khi hành được phi vàng, Giang Tri cho vào đó hoa tiêu, khi tiêu thoáng bốc mùi thơm nhanh chóng lọc bỏ hành và hoa tiêu, sau đó đổ dầu nóng thấm đẫm mùi hành vào chén hành gừng băm sẵn. Dầu nóng xối xuống một phát, mùi thơm của hành gừng nhanh chóng xâm chiếm thế giới. Lúc này, đùi gà và ức gà cũng đã chín, Giang Tri gắp gà nóng bỏ vào trong thau, sau đó thuần thục phóng ra băng ác ma, nhanh chóng đóng băng thau thịt.
"Ultr, sau khi Streamer thức tỉnh dị năng, nấu đồ ăn thôi cũng trở nên ngầu bá cháy bọ chét hơn nhiều!" Nháy mắt đóng băng, nháy mắt hoà tan, đẹp quá xá đẹp!
Một tay khác phóng ra liệt hoả, phóng vào trong thau, khối băng nháy mắt liền bị hoà tan, xử lý băng hoả luân phiên như vậy, thịt gà sau này sẽ càng có độ dai, hương vị lại càng đậm đà sảng khoái. Giang Tri chặt đùi gà thành miếng, xếp ngay ngắn lên đĩa, lúc này xối chén dầu hành nóng mới làm thẳng lên đùi gà, một đĩa gà dầu hành đã hoàn thành.
Mỳ sau khi nấu chín bị Giang Tri múc ra cho vào tô, đồng thời phóng ra hai trợ thủ băng hoả, nháy mắt một dòng nước đá đổ ào ào thẳng xuống tô mỳ. Bởi vì dao xịn, anh nhanh chóng cắt xong thịt gà thành sợi nhỏ, thân là đầu bếp rất hài lòng. Giang Tri pha nước sốt từ nước tương và dầu phi, rửa mỳ xong, cho vào tô mỳ dưa leo thái sợi, thịt ức gà thái sợi, lại rưới lên một muỗng lớn nước sốt xì dầu đậu phụng mè tự pha, hai tô mỳ trộn gà xé màu sắc tươi mát ngon mắt cũng được dọn lên.
Bị đao pháp lạnh lùng dứt khoát của Giang Tri mê hoặc, lại bị dị năng băng hoả mới thức tỉnh của anh làm kinh diễm, người xem livestream như được mở mang tầm mắt, mùi dầu hành thơm nức mũi rù quến cái bụng đáng thương của bọn họ kêu inh ỏi, thi nhau chảy nước miếng mà chào tạm biệt Streamer.
"Lại đây nếm thử xem." Giang Tri và Thời Nghiêu mỗi người một tô mỳ to, giữa bàn là đĩa gà dầu hành. Sau khi A Mao bại lộ thân phận liền bị giáng cấp xuống ăn cơm trên mặt đất.
Nó hừ hừ nhìn gà dầu hành không áo mũ chỉnh tề trước mặt – chỉ có thịt ức gà, không có đùi gà siêu ngon!!!
Thời Nghiêu cầm đũa gắp một miếng gà dầu hành, thịt đùi gà trơn mềm được áo lớp dầu hành vàng kim, đưa vào miệng, mùi vị thơm nồng đặc trưng của hành gừng lập tức kích thích đầu lưỡi, sau khi được băng hoả chăm sóc, chất thịt gà trở nên rất tinh tế, ẩm mọng, săn chắc, non mềm, mang lại cảm giác vô cùng tuyệt vời. Kiểu ăn này phần lớn giữ được độ tươi ngon mềm mọng của thịt gà, chỉ là ăn một mình thì có hơi đơn điệu. Thời Nghiêu chuyển đũa sang chén mỳ, hắn không thường xuyên ăn món này, vừa muốn trực tiếp gắp lên liền bị Giang Tri "A" một tiếng kêu dừng lại.
"Mỳ này phải trộn đều trước." Giang Tri đứng dậy, duỗi tay cầm lấy đôi đũa của hắn, giúp Thời Nghiêu trộn mỳ, gà xé sợi, dưa leo thái sợi và nước sốt hoà quyện đều với nhau.
"Được rồi, giờ nếm thử xem thế nào." Giang Tri nhìn hắn nhận lấy đũa gắp một đũa mỳ lên ăn.
Thời Nghiêu ăn gì cũng rất văn nhã, hắn không một hơi ăn hết tô mỳ lớn, mà là ăn từ từ từng miếng một, nhai kỹ mới nuốt, nói với Giang Tri: "Ăn ngon, mát lạnh, vừa dai vừa mềm."
"Vậy anh ăn thêm đi, ăn kèm với gà dầu hành nữa." Lúc này Giang Tri mới động đũa.
Sau khi hai người ăn xong, Giang Tri thu dọn đồ đạc trong nhà ổn thoả, hắn còn đem cất bộ dao Thời Nghiêu tặng vào tuỳ thân không gian.
"Giờ chúng ta đi luôn à?" Thời Nghiêu thấy anh dọn xong, biết Giang Tri chuẩn bị muốn đi tìm nguyên liệu mới.
"Ngủ một lát đã, thức dậy rồi xuất phát." Giang Tri mỗi lần ăn uống no đủ liền bắt đầu mệt rã rời, thế nào cũng phải một một giấc cho đã mới được.
"Được." Thời Nghiêu không ngủ, từ khi hắn tỉnh lại từ giấc ngủ dài đến nay, hình như chưa từng ngủ lại lần nào.
Nhìn Giang Tri quay về phòng ngã người trên chiếc giường thoải mái dễ chịu, Thời Nghiêu đứng ngoài phòng ngủ, bỗng nhiên cảm thấy mình cũng hơi buồn ngủ.