Biên dịch : Yên Hy
【 chỉ là Tư tổng vì sao mang khẩu trang a 】
【 có thể những ảnh chụp anh ta trên mạng đều là đồ photoshop? Trên thực tế anh ta lớn lên khó coi? 】
【 ha ha ha không có khả năng, nhân viên công tác kênh kinh tế tài chính sao có thể sẽ nghĩ chỉnh sửa chứ hhh 】
【 a a a a a tôi đột nhiên nhớ tới, lúc Cửu Cửu ở đoàn phim《 Vọng Tiên 》, lần ảnh tay xé Uông Hạo Nguyên, trợ lý bên cạnh chính là Tư tổng! Đúng không đúng không?! 】
【 đúng đúng đúng lúc ấy còn có chị em nào nói, ánh mắt trợ lý nhìn Cửu Cửu tuyệt đối không tính là trong sạch hhh】
【 đệch, hai người bọn họ thật sự quá ngọt a hu hu hu 】
【 kỳ thật từ ngày hôm qua biết Cửu Cửu là người Yến gia, tui đã có loại dự cảm, cảm thấy cậu ấy và Tư tổng chỉ là liên hôn thương nghiệp】
【 không thể nào, nếu là liên hôn thương nghiệp, không phải hẳn đã sớm công bố ra mới đúng sao, liền tính không công bố, ít nhất cũng không nên ẩn giấu lâu như vậy chứ, hiển nhiên là chân ái a 】
【 đúng vậy, sau đó tôi cũng nghĩ đến điểm này, cho nên cảm thấy có thể tôi hiểu sai rồi 】
【 các chị em, về sau không cần lại tin tưởng bạn trai nói chuyện linh tinh ma quỷ như "Anh rất bận" "Anh không thể một ngày luôn vây quanh em được", đến tổng giám đốc trăm công ngàn việc như Tư Việt cũng có thời gian đi chồng vợ, đám nam tầm thường(*) còn có gì để giảo biện chứ 】
(*)普信男- pǔ xìnnán- chỉ 1 người nam giới vốn dĩ cái gì cũng bình thường, năng lực, nhan sắc, gia thế đều bình thường nhưng lại quá tự tin vào bản thân
【 ha ha ha đúng, còn đầy hứa hẹn muốn chứng thực danh phận chính mình, tiến tới không ngừng vọt tới hiện trường quay 】
Bị bé con nhiệt tình xông tới dán dán, Tư Việt hơi cúi người, một tay nhấc Mạt Mạt vào trong ngực: "Ai, bé ngoan."
Mạt Mạt biết ba đang đỡ Cửu Cửu, vì thế phi thường tự giác treo bản thân trên cổ ba, mặt tròn dán dán vào: "Mạt Mạt nhớ ba lắm ~ nhưng không bằng Cửu Cửu nhớ ~"
Yến Cửu đang đắm chìm trong kinh ngạc Tư Việt đột nhiên trình diện, mới vừa phục hồi tinh thần lại, đã nghe thấy bé con nhà mình đá cậu xuống hô, vành tai không khỏi đỏ thêm một tông.
Nhớ tới chuyện thiếu đạo đức Tư Việt làm với mình, Yến Cửu ngước mắt trừng mắt nhìn Tư Việt một cái, quay đầu đi chỗ khác mạnh miệng nói: "Bố không có."
Nói xong, tránh khỏi gông cùm xiềng xích của Việt, trở lại trên xe lăn xuống.
Ngoài trường hợp yêu cầu tình thú ra, Tư Việt chưa bao giờ ngỗ nghịch ý của Yến Cửu.
Thấy Yến Cửu lộ ra biểu tình xấu hổ xen lẫn giận dữ, hắn liền dựa theo đỡ người ngồi vào trên xe lăn.
Sớm tại lúc nghe được Tư Việt nói hắn là tiên sinh của Yến Cửu, Phàn Tinh còn không kịp nghĩ nên nói gì, đã "Xoát" một cái rụt cái tay vươn về phía Yến Cửu trở về.
Rốt cuộc so sánh với đại ca trước mắt này, luyện tập một năm nay của cậu ta, thực sự không lấy ra tay được.
Cũng không muốn mất mặt bì múa rìu qua mắt thợ.
Nhưng xuất phát từ suy xét an toàn, Phàn Tinh vẫn đột đã mở miệng, đánh vỡ hiện trường tràn ngập màu lam nhạt bay không khí kiều diễm, hỏi Tư Việt: "Ách...... Ngài là tiên sinh của thầy Yến?"
Cậu thật vất vả mới ra diễn, đem từ này chuyển hóa thành từ chồng hiện đại, chứ không phải thầy trong kịch bản.
Yến Cửu biết Tư Việt không thích nói chuyện cùng người ngoài, cho nên nhanh chóng tiếp được Phàn Tinh nói, tránh cho tẻ ngắt: "Đúng vậy, anh ấy chính là Tư Việt ngày hôm qua tôi giới thiệu ở phòng phát sóng trực tiếp cho mọi người, tiên sinh của tôi."
Nghe vậy, Phàn Tinh kinh ngạc hít vào một hơi, quay đầu nhìn Tư Việt, kinh ngạc cảm thán đánh giá trong chốc lát, trước lúc Tư Việt nhíu mày, vội vàng đem đầu quay lại hướng Yến Cửu: "unbelievable......" (không thể tin nổi)
Rốt cuộc thật sự làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn, hai người thoạt nhìn hoàn toàn không có liên quan, lại là chồng chồng yêu nhau nhiều năm, còn sinh được một bé con đáng yêu xỉu.
Cậu ta còn tưởng rằng thầy Yến giống nhau cậu ta, là ......1 chứ.
Thật là ngoài ý muốn, anh này xác thật đẹp trai.
Chính mắt thấy Cửu Cửu đối mặt khác người đàn ổng khác cười, nội tâm Tư Việt chỉ không lớn hơn lỗ kim bao nhiêu tức khắc hẹp hòi hơn rất nhiều.
Chẳng qua vì nghe được câu sau Yến Cửu thừa nhận thân phận mình, ghen tuông dày đặc hắn chợt dâng lên cũng tan đi không ít.
Phàn Tinh vươn tay với Tư Việt, lễ phép cười nói: "Chào anh Tư, em tên Phàn Tinh, là khách quý tạm thời kỳ này."
Cậu ta tự giới thiệu làm người ta cảm thấy thực thoải mái, cũng không có cao cao tại thượng của lưu lượng mới, từng câu gọi 'em tên', chứ không phải 'tôi là'.
Tư Việt bình đẳng kỳ thị mỗi một người có ý đồ tiếp cận Cửu Cửu.
Bởi vậy ở tình huống trước khi hắn hiểu rõ, đối với Phàn Tinh trước mắt cũng lấy trình độ đề phòng không nhẹ.
Rốt cuộc năm đó thời điểm bọn họ còn đi học, Cửu Cửu từng theo đuổi thần tượng, mà những 'thần tượng' kia, đều không ngoại lệ mang ngoại hình idol giống Phàn Tinh.
Cái này làm Tư Việt không thể không đề phòng.
Nhưng người trước mắt đã lẩn tránh rất tốt nguy hiểm, lựa chọn giản dị tự nhiên chân thành khiến người buông tâm phòng bị.
Tư Việt vươn tay, nắm lại cậu ta một cái, vẫn tích chữ như kim: "Chào cậu."
Gia thế Phàn Tinh không tồi, lại là người địa phương, tự nhiên biết đại danh Tư Việt như sấm bên tai, cũng phi thường rõ ràng Tư Việt ít nói, hôm nay nguyện ý nói với mình hai câu, tất nhiên đã xem mặt mũi thầy Yến mới cho.
"Sao anh không thấu khẩu trang xuống?" Yến Cửu vươn ngón tay, chọc chọc cánh tay Tư Việt.
Tư Việt nhìn cậu một cái, ngữ khí bình tĩnh: "Anh có thể gỡ xuống sao?"
Yến Cửu bị mắt đào hoa của hắn nhìn chằm chằm đến gương mặt nóng lên, nhưng vẫn kinh ngạc hỏi ngược lại: "Vì cái gì không thể?"
Thằng nhãi này điên rồi?
Nghe được Yến Cửu nói, Tư Việt như cũ giữ dáng vẻ thong dong bình tĩnh, trong miệng lại nói ra những lời Yến Cửu hận không thể lập tức nhảy lên bóp chết hắn: "Anh biết bản thân khả năng không thể gặp người ta, nếu em không muốn anh tháo, anh sẽ không tháo xuống."
Yến Cửu hít sâu một hơi, nâng tay đè lại người mình: "......Tháo, lập tức tháo xuống."
Lại tới giả bộ phải không?
【!!! Không nghĩ tới anh vậy mà lại là cái dạng này đó Tư tổng 】
【 vì cái gì đột nhiên có một cổ hương trà, là ảo giác của tui sao? 】
【 đây này quả thực chính là ép tự nhiên, một giọt nước đều không có, độ tinh khiết 100% 】
【 tôi mới vừa tiến phòng phát sóng trực tiếp, đã bị một hồ trà hắt trên mặt, trực tiếp yêm ngon miệng 】
【hhhhh tui thật sự yêu chết tương phản đáng yêu vầy, phương thức ở chung của chồng chồng bọn họ cũng quá ngọt rồi ngao ngao ngao 】
【 Tư tổng thiệt chiều Cửu Cửu a TuT ta Cửu Cửu đi theo anh ta, tui yên tâm 】
Tư Việt đặt Mạt Mạt xuống đất, ý bảo con tìm anh Khâu Khâu chơi đi, ngay sau đó một tay tháo xuống khẩu trang, nhướng mày về phía Yến Cửu.
Yến Cửu cấm dục gần non nửa năm nơi nào chịu được dụ dỗ trình độ này, hầu kết lập tức chuyển động trên dưới, bay nhanh dời đi tầm mắt.
Không được.
Tư Việt quả thực quá câu dẫn người, hắn bắt đầu từ cao trung đã có cái kỹ năng này, thế cho nên mới có thành tích nhiều năm chưa từng thua.
Cho nên không thể xem.
Ít nhất không thể mất mặt ở chỗ này.
Tư Việt nhìn ra được Yến Cửu tâm viên ý mã, cố ý nửa ngồi xổm bên cạnh xe lăn cậu, dùng góc độ ngước mắt nhìn Yến Cửu: "Cửu Cửu, em giúp anh nhìn xem, mũi anh có phải bị khẩu trang cạ đỏ phải không?"
Ánh mắt hắn sắc bén, hình dạng mắt hẹp dài, thời điểm ngước mắt nhìn người khác, các nếp gấp của mắt hai mí tạo thành một đường kẻ vô cùng đẹp mắt ở cuối mắt.
Hắn lại cứ cố tình dùng đôi mắt nhìn nhìn Yến Cửu nai con chạy loạn trong lòng, khiến Yến Cửu vào ngày đông rét lạnh nghẹn ra mồ hôi mỏng giữa tay.
"Cửu Cửu?" Tư Việt biết rõ cố hỏi lại.
Yến Cửu nhìn cũng không nhìn đáp: "Không, không cọ đỏ."
"Em không nhìn anh," Tư Việt duỗi tay nâng đầu Yến Cửu, nhẹ nhàng xoay lại đây, "Em nhìn anh đi."
Yến Cửu nhắm mắt lại lắc đầu, chết cũng không chịu xem.
Cậu không dám.
【 Eim đã chết 】
【gương mặt này của Tư tổng có khác gì minh tinh nam đâu hả?! 】
【 khác nhau là, anh ấy thiếu rất nhiều dung tục so với minh tinh nam, nhiều rất nhiều đức có thể xứng với tự phụ 】
【 còn loại có được mọi thứ, cảm giác xa lạ và chán nản không có ham muốn 】
【vạn người viết thư máu quỳ cầu Tư tổng xuất đạo ngao ngao ngao! 】
【 hu hu Tư tổng khả năng chướng mắt chút tiền này trong giới giải trí 】
【 tuy rằng nhưng mà...... Ảnh có phải đang quyến rũ Cửu Cửu không? 】
【tình thú nhỏ của hai chồng chồng à, bình thường 】
【 Tư tổng: Cửu Cửu, em nhìn anh, anh không tin hai mắt em trống trơn 】
Sớm từ lúc Tư Việt đặt Mạt Mạt trên mặt đất, Phàn Tinh cũng đã ôm Mạt Mạt nhảy mấy bước to về tới bên người Hạ Vân Sanh.
Bởi vì phải để ý quầy hàng, Hạ Vân Sanh chưa tới chào Tư Việt, thấy Mạt Mạt lại đây tìm Khâu Khâu chơi, anh đưa đồ ăn vặt và nước ấm đã chuẩn bị tốt từ trước đó cho hai đứa nhóc, để tụi nhỏ ngội ăn trên ghế nhỏ.
"Anh Khâu Khâu, anh thích ăn kí này không?" Mạt Mạt quơ quơ kẹo trong tay với anh Khâu Khâu, "Cho anh ăn kí này, ăn siêu ngon luôn ~"
"Thích lắm ~ cảm ơn em Mạt Mạt ~" Khâu Khâu nghe hiểu được ngay khi tiếng phổ thông của Mạt Mạt còn chưa chuẩn, cười tủm tỉm cầm xúc xích trong tay cho Mạt Mạt, "Vậy em Mạt Mạt thử cái này đi !"
Mạt Mạt vui rạo rực gật đầu: "Dạ được ~"
Anh Khâu Khâu đối xử với Mạt Mạt cũng thật tốt nha ~
*
Bên này Yến Cửu gian nan khắc phục "sức quyến rũ của não yêu đươngの", thả tâm tư lại chuyện chính, mắt nhìn thẳng bánh bông lan chay không bơ sữa trứng mình bán.
Còn không chờ cậu há mồm thét to một tiếng, bên tai truyền đến một tiếng hô.
Đang lúc Yến Cửu cho rằng mình lại vỡ giọng vào năm 26 tuổi, một cặp yêu nhau trẻ tuổi vội vàng xông vào tầm mắt cậu.
"A thật là Cửu Cửu!" Bạn nữ thấy rõ mặt Yến Cửu, vui sướng nắm lấy tay bạn trai, "Thật là Cửu Cửu kìa! Trời ạ sao lại trùng hợp quá!"
Yến Cửu giơ tay đẩy mắt kính, nhìn cô cười: "Xin chào."
"Cửu Cửu, anh, anh có thể ký tên cho em không?" Cô gái vừa nói, vừa từ túi móc ra giấy bút, chờ mong nhìn Yến Cửu, "Em tên Tiểu Nhã."
"Đương nhiên có thể," Yến Cửu duỗi tay tiếp nhận giấy bút của cô, giương mắt nhìn bạn trai bên cạnh, "Cần viết lời chúc phúc chứ? Ví dụ như trăm năm hạnh phúc chẳng hạn?"
Nghe được Yến Cửu chủ động nói chuyện viết lời chúc phúc, Tiểu Nhã vui vẻ cực kỳ: "Thật vậy sao?!"
Yến Cửu gật đầu, quay đầu lại dặn dò Tư Việt: "Anh giúp em đón khách, hai đồng một cân, đừng quên đó."
Tư Việt nghe lời làm theo.
Tiểu Nhã phân tích nói với Yến Cửu: "Cửu Cửu, anh viết 'chúc Tiểu Nhã, Tiểu Kiệt thuận buồm xuôi gió, hai rồng bay lên, ba mặt trời thịnh vượng, bốn mùa an lành, năm phúc đến trước cửa, sáu sáu thuận lợi, bảy sao sáng cao, vạn phương tiền đến, thập toàn hoàn mỹ!"
Yến Cửu xoay chuyển bút, ý cười khóe miệng hơi cương: "...... Cô nương học tấu nói à?"
Đoạn này thôi, cô nàng đã luyện bao lâu ?
【hhhhh mẹ nó cười chết tui, fans Cửu Cửu giống như không quá bình thường 】
【fans bình thường nhà ai để thần tượng viết một hơi trong notebook thế chứ ha ha ha 】
【 từ từ...... Chúng ta không phải cũng là fans Cửu Cửu sao...... 】
【 không giống nhau, chúng ta là chồng Cửu Cửu】
【 Tư tổng: ( ánh nhìn chăm chú chết chóc ) 】
Nói xong một chuỗi chúc phúc dài kia, Tiểu Nhã cũng ý thức được đoạn này dường như hơi dài, suy cho cùng Yến Cửu cũng không phải có thời gian, vì thế ngượng ngùng cười cười: "Vậy chỉ thuận buồm xuôi gió đi......"
Yến Cửu dùng đốt ngón tay nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt ú của Mạt Mạt vừa chạy tới cạnh mình, cười nói: "Bé ngoan, con và ba cùng nhau bán trước nha, bố phải viết vài thứ cho chị này đã."
Nghe được Cửu Cửu nói, đội trưởng Mạt Mạt luôn đợi thời khắc sứ mệnh tới lập tức thẳng ngực, ngẩng đầu nhỏ, ngọt ngào trả lời: "Dạ ~ Cửu Cửu yên tâm ~ Mạt Mạt nhất định xong ' tầng ' nhiệm vụ ~"
Không đợi Yến Cửu mở miệng sửa đúng, Tư Việt đã nhéo nhéo vành tai tai nhỏ của Mạt Mạt, nhẹ nhàng nói: "Bé ngoan, là ' hoàn thành ', ' thành '."
"Hoàn thành ~ nhiệm vụ!" Mạt Mạt học theo.
Sếp công việc cho hai ba con xong, Yến Cửu đề bút viết lên.
Chữ cậu cũng xinh đẹp như diện mạo, chữ viết tựa rắn lại như rồng, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta cảm thấy hưởng thụ.
"Được rồi, cô nhìn xem như vậy có được không?"
Tiểu Nhã nhận notebook của mình, cúi đầu nhanh chóng xem một lần, rồi sau đó ngạc nhiên mừng rỡ mở to hai mắt nhìn: "Cửu Cửu, anh thế mà đều viết......"
Cô rõ ràng đã nói không cần Cửu Cửu viết nhiều chữ như vậy, cậu vẫn bằng lòng tận lực thỏa mãn nguyện vọng của chính mình.
Lại còn có ở phía sau thêm một câu "Trăm sự hanh thông, ngàn sự cát tường, vạn sự như ý".
"Cảm ơn Cửu Cửu!" Tiểu Nhã cười chỉ Mạt Mạt đang đóng gói bánh bông lan chay không bơ sữa trứng cho ông lão, "Em có thể chụp một tấm ảnh chung với Mạt Mạt không?!"
"Ha ha, được," Yến Cửu đương nhiên sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của fans, quay đầu lại kêu Mạt Mạt, "Bé ngoan, tới chụp ảnh cùng chị nào."
"Tới ngay ạ Cửu Cửu ~" Mạt Mạt đầu tiên lên tiếng, theo sau đưa căp bao tay nhỏ của mình cho ba, dặn dò, "ba phải giúp Mạt Mạt bảo quản nha ~"
Tư Việt bật cười xoa bóp khuôn mặt nhỏ của bé: "Biết rồi, mau đi đi."
"Đệch mợ......" Thừa dịp bạn gái chụp ảnh chung Mạt Mạt, Tiểu Kiệt bạn trai Tiểu Nhã nhìn thoáng qua notebook, nháy mắt phản ứng còn lớn hơn cả bạn gái, "Bút cứng thân vàng mỏng?"
Cậu ta còn tưởng rằng bạn gái mình thần tượng tên bao cả chỉ có hoa không có quả.
Không nghĩ tới, bao cỏ lại là cậu ta.
【 có chị em nào chú ý tới Tư tổng rất kháng cự người tiếp cận Cửu Cửu không? 】
【sao mà tui cảm giác Tư tổng giống người não yêu đương á ha ha ha 】
【 Tư tổng: Cảnh giác mỗi một kẻ mang mắt lấp lánh tiếp cận Cửu Cửu 】
【hhh đều chẳng phân biệt đàn ông hay phụ nữ đúng không? 】
【 không có biện pháp, Cửu Cửu là thật sự nam nữ ăn thông】
【 thuộc tính 'yêu kiều' này giống như chỉ kích phát được trước mặt Tư tổng thôi 】
【 cười chết, ai ở Tư tổng trước mặt không kiều chứ? Cảm giác Tiểu Phàn đều biến thành chó gầy rồi 】
【 Tiểu Phàn mỗi ngày kiên trì phòng tập thể thao khóc trong góc phòng 】
Tiễn cặp đôi đi xong, Yến Cửu quay đầu nhìn lại, bánh bông lan chay không bơ sữa trứng trên quầy hàng đã được Tư Việt bán hết.
Cậu kinh ngạc nhìn xung quanh khắp nơi, hỏi Tư Việt nói: "Anh đem bánh kem nhỏ của em chà thành tro rồi à?"
Tư Việt cũng không cảm thấy ngoài ý muốn với mạch não kỳ quái của cậu, bình tĩnh đáp: "...... Bán xong rồi."
Yến Cửu mắt thấy được một xấp tờ giấy nhỏ bên cạnh quầy hàng, tùy tay cầm lấy một thoáng nhìn qua, quay đầu, cực kỳ khách quan hỏi người quay phim vẫn luôn nâng camera bên cạnh: "Đây là cái gì?"
Người quay phim vất vả lắm mới có cơ hội mở miệng nói chuyện, nhanh chóng cười khen: "Đây đều là các bác trai bác gái để lại phương thức liên hệ của con nhà mình cho ngài Tư."
Anh ta đã nhìn đến rõ ràng!
Tiểu Yến vừa bị ngài Tư câu dẫn đến mất hồn mất vía, anh ta làm người quay phim phụ trách riêng cho cha con Yến thị, nhưng không được giúp Tiểu Yến hòa nhau một thành?
Tư Việt vô tội buông tay: "Không liên quan đến anh."
Yến Cửu: (* ̄︶ ̄)
Tên hồ ly chết dẫm Tư Việt.
Liếc mắt một cái không nhìn tới đã trêu hoa ghẹo nguyệt.
【hhhhh dấm của Cửu Cửu! Tuyệt đối là dấm! 】
【 chồng chồng hai trong lĩnh vực từng người am hiểu phát ra mị lực ha ha ha 】
【 kỳ thật tui cảm thấy mọi người vẫn luôn xem nhẹ một vấn đề rất quan trọng, mà vấn đề này cũng là nguyên nhân trực tiếp khiến chúng ta bị nhầm 】
【[/ tò mò ][/ tò mò ]】
【 đó chính là vì sao Mạt Mạt lại gọi Tư tổng là ba, chẳng lẽ Mạt Mạt là Tư tổng sinh sao? 】
【 không thể không nói, suy nghĩ này của lầu trên, phóng tầm mắt đến cả nước cũng tương đối ờm...... Lớn mật 】
【hhhhh hiển nhiên là Tư tổng chiều Cửu Cửu, mới để Mạt Mạt gọi ba nha 】
【 đúng vậy, dựa theo tính cách sĩ diện của Cửu Cửu, khẳng định cảm thấy thực hưởng thụ việc để Mạt Mạt gọi Tư tổng là ba 】
【 tôi thậm chí cho rằng Tư tổng khả năng sẽ không kháng cự gọi Cửu Cửu "chồng" 】
【 a a a nghĩ đến hình ảnh này tôi đã cảm thấy thiệt là, Tư tổng thật sự là người đàn ông tuyệt hảo 】
【 Tư tổng: Thật đàn ông cũng không chiếm tiện nghi ngoài miệng】
*
"Tiểu Yến, bên cậu đã bán hết bánh kem rồi sao?" Hạ Vân Sanh nắm Khâu Khâu đi tới, thuận tiện gật đầu với Tư Việt, "Ngài Tư."
Tư Việt cũng gật đầu: "Ngài Hạ."
Chào hỏi xong, Hạ Vân Sanh liền nói đến tình huống bên phía mình: "Tiểu Phàn đã bán hết bánh rồi."
Phàn Tinh ỷ vào có thể hát thích cười, còn năng lực tinh thông các loại múa dân tộc, đều hấp dẫn lại các bác trai bác gái xung quanh, nhìn đến giá cả bánh bông lan chay không bơ sữa trứng, sôi nổi ra tay mua mua.
Tổ chương trình cũng không để các khách quý quá vất vả, cung cấp lượng bánh bông lan chay không bơ sữa trứng cũng không lớn, bác trai bác gái tới rồi đi, hàng hoá trên quầy hàng một thoáng đã bị tranh mua không còn.
"Bên chỗ em cũng xong rồi," Yến Cửu liếc mắt một cái nhìn xấp tờ giấy nhỏ, "Còn có thu hoạch ngoài ý muốn nữa."
Tư Việt: "......"
Hạ Vân Sanh không hiểu biết chuyện đang xảy ra bên cạnh, chỉ tiếp đoạn mình nghe hiểu, cười nói với Yến Cửu: "Chúng ta hiện tại về đi, có lẽ Tiểu Đinh đã sớm hơn rồi."
Rốt cuộc so sánh với bánh bông lan chay không bơ sữa trứng tùng tùng mềm mại, bánh quai chèo xác thật khó bán hơn nhiều.
Trên đường trở về, Hạ Vân Sanh thấy xe lăn Yến Cửu có Tư Việt đẩy, liền chủ động đưa muốn giúp Phàn Tinh chọn đòn gánh.
Nhưng Phàn Tinh giống như bị kích thích, sống chết không chịu, thậm chí còn tuyên bố, cho dù Hạ Vân Sanh ngồi ở đòn gánh, cậu ta cũng có thể khiêng được.
"Tiểu Phàn, nếu không cậu vẫn để anh giúp cậu đi." Hạ Vân Sanh lại lần nữa vươn tay, muốn giúp đỡ Phàn Tinh.
Có Phàn Tinh ở đây, ngày này anh dường như chưa được làm gì như làm việc, chỉ nhìn một mình Phàn Tinh bận rộn vừa nhảy vừa hát.
Nào biết Phàn Tinh gánh đòn còn có thể bớt thời giờ xua xua tay, nhếch miệng cười nói: "Không cần, thầy Hạ, anh yên tâm đi, tôi không thành vấn đề."
Giữa những hàng chữ...... Phảng phất đang chứng minh với mọi người điều gì đó.
Hạ Vân Sanh bất đắc dĩ, chỉ phải từ bỏ.
【 eim có suy đoán lớn mật, Tiểu Phàn nhìn thấy Tư tổng rồi bị tự ti 】
【 ha ha ha bảo bối, cưng mới 22 tuổi thôi, không cần đua đòi với đại ca lớn thành thục 】
【 Tư tổng: Cô đang nói ai? 】
【 Ài, kỳ thật Tư tổng cũng mới 26, thật sự dữ ghê......】
【một nhà ba người bọn họ thật tuyệt, ai cũng làm người ta hâm mộ, Tư tổng có thuần thục, Cửu Cửu có cảm giác chồng, còn có bé con ngoan nóng lòng giúp anh ta chứng minh thân phận; Cửu Cửu có ông chồng tổng tài năng lực đồng tiền MAX, còn có anh giai ngỗng luôn chăm sóc cậu như bạn nhỏ 】
【 huh u hu Mạt Mạt mới là người thắng nhân sinh, năm 4 tuổi, đã có được núi vàng núi bạc, đồng thời vĩnh viễn mất đi phiền não 】
【 vứt tiền tài đi, hai người cha của Mạt Mạt thật sự rất biết giáo dục con, bằng không cho dù gen có tốt, đứa nhỏ không dạy thì cũng chẳng ngoan được như vậy 】
*
Mọi người chân trước chân sau về tới biệt thự.
Đinh Tư Dận đã gặp Tư Việt, cho nên hai người bọn họ chỉ đơn giản nắm tay, cũng không cần Yến Cửu giới thiệu.
Loan Trì cùng Cận Quang trong cảm xúc khó thể tin biết mặt Tư Việt, buông ra nhẹ nắm tay, vẫn chậm chạp không thể phục hồi tinh thần lại.
Từ hôm nay trở đi, bọn họ có phải sẽ bị Thần Tài bám vào người không?
Một bên tổng đạo diễn đã sớm kích động đến nắm chặt thuốc trợ tim hiệu quả nhanh của mình, nhưng điều tín niệm làm ông kiên trì ngồi sau camera, ánh mắt nhìn Tư Việt còn nóng bỏng hơn cả Yến Cửu.
Kia chính là chức của ông, tiền đồ của ông, cây rụng tiền của ông!
Tư Việt rất hài lòng với thái độ ấm áp thân thiện của mọi người đối với Cửu Cửu cùng Mạt Mạt, bởi vậy sớm từ lúc hắn trên đường đến chợ chỗ Yến Cửu bán bánh bông lan chay không bơ sữa trứng, đã cho Văn Chinh chuẩn bị những món quà hào phóng cho mọi người, chỉ đợi kỳ này kết thúc sẽ đưa qua.
Nhiều năm như vậy, Tư Việt cùng Yến Cửu sở dĩ hợp nhau như vậy, nguyên nhân chính là vì ở rất nhiều, thái độ đối nhân xử thế của hai người đều tương đồng.
Quà tặng cho bạn bè không cần bày ra trước màn ảnh.
Chẳng qua có một thứ...... Là yêu cầu hắn quang minh chính đại lấy ra triển lãm một chút.
"Nếu mọi người đều ở chỗ này, tôi chính thức tự giới thiệu."
Mặt Tư Việt mang ý cười, lại vô cớ làm người ở đây đều không tự giác muốn từ khoảng không móc ra giấy bút, ghi nhớ kỹ lời nói kế của hắn.
Tổng đạo diễn cùng Loan Trì ngoài ý muốn liếc nhìn nhau một cái, trong mắt đối phương đã nhận ra loại cảm xúc này.
Nguyên lai không phải ảo giác của bọn họ, mọi người đều có suy nghĩ giống nhau.
Một khi Tư tổng mở miệng, trang trọng nghiêm túc giống như muốn mở họp, khiến hiện trường quay không khí đang tràn ngập khôi hài, cũng lập tức biến thành không khí sàn giao dịch chứng khoán lưu động tiền.
"Tôi là tiên sinh của Yến Cửu, ba Mạt Mạt, Tư Việt."
Không có chức vụ, không có danh hiệu, chỉ là tiên sinh cùng phụ thân.
Yến Cửu nhẹ nhàng mím môi, trong lòng nóng bỏng.
Tên đàn ông chó này sao lại chọc người vậy chứ.
"Cho nên kế tiếp, tôi chia sẻ cùng mọi người một chuyện rất trân quý."
Tư Việt nói, đem tay với vào túi.
Hôm nay hắn mặc rất thong thả, một thân đồ vận động, bên ngoài mặc một chiếc áo lông vũ màu đen cùng kiểu với Yến Cửu, thân hình hắn càng có vẻ thon dài, khí độ bất phàm.
Mọi người thấy hắn lấy tay bỏ vào trong túi, sôi nổi nín thở tập trung, đôi mắt không dám chớp nhìn hắn.
Đinh Tư Dận thậm chí đã làm tốt chuẩn bị Tư Việt sẽ móc ra một xấp chi phiếu trống phân phát cho bọn họ.
Tuy rằng bọn họ khẳng định đều sẽ không quay, nhưng mở mắt cũng tốt.
Tương tự Yến Cửu chẳng hay biết gì, căn bản không biết Tư Việt muốn làm cái gì, không khỏi rất tò mò nhìn hắn.
Chỉ thấy Tư Việt chậm rãi từ trong túi rút tay ra.
Đầu tiên mu bàn tay đột ngột lộ gân xanh, rồi sau đó là ngón tay khớp xương rõ ràng, khe hở ngón tay kẹp hai cuốn màu đỏ ——
Thấy rõ Tư đồ vật Việt trong tay, người ở đây đều hít ngược một hơi khí lạnh.
【 giấy kết hôn?! 】
【 tôi không nhìn lầm chứ?! 】
【 đệch mợ đệch mợ đệch mợ cười chết tui hhhhh】
【 không được cười xỉu mất, người nhà ai luôn mang giấy hôn thú theo chứ?! 】
【 Tư tổng vì sao mỗi một ngày đều cháy hơn ngày trước a ha ha ha ha ha 】
【 cứu mạng cứu mạng a, tôi cần xe cứu thương, tôi thật sự sắp cười chết rồi, trước khi tôi chết, nhất định phải giúp tôi kiện chồng chồng hai người này ra toà án 】
【 Tư tổng: Ý nghĩ tồn tại của tôi chính là chứng minh cho mọi người Cửu Cửu là vợ tôi 】
【 đây là não yêu đương tuyệt thế gì nà?! 】
Tác giả có lời muốn nói:
Cửu Cửu: Anh trâu đấy (* ̄︶ ̄)
Em Tư: Nhiều nước (*^▽^*)
Mạt Mạt: Em Tư thiệt tuyệt ~ anh giai ngỗng khen ngươi!
【não yêu đươngの quật khởi 】