Mỹ Nhân Cá Mặn Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi

Chương 47-1: Lật bài



Biên dịch : Tiểu Nguyệt

Chỉnh sửa : Yên Hy

【 Ha ha ha ha ha ha này sao không tính được 】

【 này đương nhiên phải tính rồi 】

【 tui phát hiện da mặt Hà Nghị thật sự rất dày luôn, chứng đã bày ra tại chỗ rồi mà anh ta còn chưa chịu nhận, may mắn tui không thích anh ta được 】

【ermmmm...... Vứt bỏ mấy chuyện không ra đi, tui cảm thấy hình như Yến Cửu có chút hùng hổ dọa người đúng không? 】

【 đúng đúng, Hà Nghị có ngoại tình hay không liên quan gì đến cậu ta, đó là chuyện vợ chồng của nhà người ta】

【 đúng vậy, cậu ta đi theo trộn lẫn hạt làm gì?

Thấy phòng phát sóng trực tiếp rất nhiều fans của Hà Nghị đều đang mắng Yến Cửu, người quay phim không khỏi có chút bực mình, lén đưa iPad công tác ra cho Yến Cửu, để cậu lúc nào cũng có thể nhìn đến phản ứng của khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, đồng thời có thể phản kích lại.

Yến Cửu cười tiếp nhận ý tốt của anh ta, sau đó quay đầu, tiếp tục nhìn về phía Hà Nghị, chờ đợi gã triển khai một vòng giảo biện mới.

Hà Nghị lại xem video trên điện thoại, dĩ nhiên nhìn không thấy comment của phòng phát sóng trực tiếp, chỉ có thể dựa vào biểu tình của đám người Yến Cửu trên video để suy đoán hướng gió dư luận.

Nếu dừng lại như thế, quyền chủ động sẽ bị Yến Cửu nắm giữ ở trong tay hết.

Gã không thể ngồi chờ chết. Hà Nghị nghĩ thầm.

Vừa vặn có phòng trang điểm, gã có thể dùng điện thoại dự phòng của tình nhân, có thể đăng nhập acc clone để tiến vào phòng phát sóng trực tiếp tra xét tình huống.

Hà Nghị từ tầng dưới chót một đường leo lên, so với nhiều nghệ sĩ có gia thế thì lại nhiều nhiều kinh nghiệm xã hội hơn.

Gã am hiều được cách lợi dụng nhân tâm.

Sau khi lướt qua khu bình luận một lúc, Hà Nghị đã có đối sách, bình tĩnh mở miệng: "Cậu Yến Cửu, tôi biết Vân Sanh là bạn của cậu......"

Yến Cửu giơ tay chặn lời nói vô nghĩa của gã: "Đừng nói lời này, nó vô dụng."

Hà Nghị cứng đờ cổ họng: "......"

【 tùy tiện ngắt lời người khác như vậy, chẳng phải rất không lễ phép à. Lúc nãy không phải cũng nói Hà Nghị như vậy sao? Sao bây giờ, lúc người ta nói chuyện thì lại không cho nói chứ? 】

【??? Fans Hà Nghị khóc giùm làm gì, liên quan à? Mấy lời Hà Nghị nói căn bản là vô nghĩa đó trời, Cửu Cửu không muốn lãng phí thời gian của mọi người, này có sai sao? 】

【 chính là không muốn nghe hắn nói vô nghĩa, trực tiếp nói trọng điểm không được à, đúng là đúng, sai là sai, sai thì đem chứng cứ là đây đi 】

【 kỳ thật tôi cảm thấy ở giới giải trí, giữ mình trong sạch rất khó, Hà Nghị dù sao cũng là ảnh đế, sinh hoạt cá nhân không ổn định cũng không gì đáng trách đi 】

【 Ê t sợ đơ người nha trời, rồi do t không bình thường hay mấy chế không bình thường vậy 】

Lời nói trước mặt mọi người bị Yến Cửu không lưu tình mà đánh gãy, Hà Nghị lại không xấu hổ cũng không giận, như cũ vẫn ở trong tư thế điềm nhiên, dựa theo yêu cầu của Yến Cửu, chuyển đến trọng điểm của đề tài: "Tục ngữ cũng đã nói, một cây làm chẳng nên non, cậu cảm thấy chuyện như vậy, Hạ Vân Sanh không có tham dự sâu quá hay sao?"

Nghe vậy, Hạ Vân Sanh không khỏi có chút hoảng loạn lên, hắn mờ mịt mà nắm chặt ngón tay tái nhợt, nhìn về phía Yến Cửu: "Tiểu Yến, tôi......"

Yến Cửu đương nhiên sẽ không vì dăm ba câu của Hà Nghị mà dao động về Hạ Vân Sanh, nếu cậu thật sự không tin Hạ Vân Sanh, thì cũng không có khả năng giúp anh tới tình trạng bây giờ.

Hà Nghị cười ha ha mở miệng nói với Hạ Vân Sanh: "Vân Sanh, em nói đi, nói cho rõ ra, nói cho cậu Yến Cửu biết, em có tham dự vào chuyện đó hay không?"

Toàn bộ tầm mắt nhân viên công tác ở đây đều rơi trên người Hạ Vân Sanh, duy chỉ có Yến Cửu nhìn Hà Nghị trên màn hình đối diện, khóe môi mang theo một tia nhìn thấu hết thảy mỉm cười.

Cảm xúc của Hạ Vân Sanh trở nên kích động, nước mắt cũng rơi xuống.

Anh gần như sụp đổ tới nơi, nhưng vẫn tận lực đè thấp giọng mình xuống, âm thanh kiềm nén lại càng thêm đáng thương: "Tôi không tiếp bọn họ! Tôi chỉ uống một chén rượu sau đó liền đi rồi!"

Hà Nghị không thuận theo, không buông tha tiếp tục truy hỏi: "Bảo bối à, em chỉ cần nói cho cậu Yến Cửu rằng, những nơi 'không sạch sẽ ', em có đi qua không?"

Yến Cửu kịp thời duỗi tay đè đè mu bàn tay Hạ Vân Sanh, ý bảo anh bình tĩnh lại chút: "Đừng nghe mấy câu lẫn lộn khái niệm của anh ta, cứ bình tĩnh kể lại thứ tự của sự việc là được."

Hạ Vân Sanh nghe theo điều chỉnh hô hấp, chải vuốt suy nghĩ của mình rõ ràng, chảy nước mắt nhìn về phía Hà Nghị trên màn hình: "Đúng là tôi có đi qua, nhưng do anh ta lấy lí do hẹn hò với tôi, rồi lừa tôi tới bồi bọn họ, bọn họ nói nếu tôi không uống, hôm nào đó sẽ cho Khâu Khâu nếm thử hương vị của rượu, tôi chỉ có thể uống, sau khi uống xong, họ lại muốn ta ngủ lại ở nơi đó, nhưng tôi dù chết cũng không chịu, bọn họ sợ loạn tới mất một mạng người, cho nên cũng không dám cưỡng bách tôi."

Hà Nghị nghe xong lời này, lập tức bày ra một biểu tình khiếp sợ: "Chuyện này cũng có thật sao? Vân Sanh, sao em không nói cho anh sớm hơn chứ?"

Hạ Vân Sanh ngơ ngẩn mà nhìn hắn: "Hà Nghị, anh thật sự làm tôi cảm thấy xa lạ."

Cận Quang từ trên bàn trà lấy hai tờ giấy, không nói gì mà nhét vào tay Hạ Vân Sanh, quay đầu đi thở dài.

【 lấy đứa trẻ ra để uy hiếp người khác, những đối tượng hợp tác với Hà Nghị đó có còn là con người không ?!】

【 tôi hiện tại bắt đầu tin tưởng những chứng cứ của Yến Cửu lấy ra rồi, Hà Nghị thật sự chơi quá mức chó】

【 vậy tin tưởng Yến Cửu nhanh như vậy 】

【 Hà Nghị đến bây giờ mà còn kêu được tiếng bảo bối Hạ Vân Sanh, tui vì sao lại thấy gã tởm chết đi được, vậy mà có thể bình tĩnh như thế】

"Cho nên...... Suy nghĩ của anh chính là 'chỉ cần ở trong mắt mọi người, Hạ Vân Sanh và Hà Nghị là cá mè một lứa, như vậy hành động của Hà Nghị liền có thể được tha thứ '," Yến Cửu không nhanh không chậm nói, tựa hồ cố ý khống chế được tiết tấu lẫn phương hướng sự tình phát triển cùng, "Là ý này nhỉ, thầy Hà Nghị?"

Hà Nghị không hé răng, ánh mắt âm lệ nhìn cậu.

Yến Cửu không để bụng rũ mắt, tiếp tục chuyển hình ảnh, than thở nói: "Chỉ tiếc, kế hoạch kéo người khác xuống nước của anh thất bại rồi."

"Phải, tôi đúng là có vài hồng nha tri kỷ ở bên ngoài, cũng chỉ có thể chứng minh tính cảm giữa tôi cùng Hạ Vân Sanh đã tan vỡ, tôi cũng không làm trái pháp luật, cũng không rối loạn trật tự, mặc dù cậu nói ra mất thứ này, cũng không làm gì được tôi," Hà Nghị chẳng hề để ý nhún vai, khiêu khích cười nói, "Vượt quá giới hạn mà thôi, nhiều lắm cũng xem như tôi đạo đức suy đồi, tôi thừa nhận, sau đó thì sao? Cậu cũng đâu làm gì được tôi đâu?"

Yến Cửu cười cười không nói lời nào, đầu ngón tay linh hoạt mà mở ra giao diện của di động trước mặt, click mở một cái icon khác ——

【 "Cậu có người ở bên ngoài rồi chứ gì?"

"Không có."

"Thừa dịp ở trong tiết mục, muốn đội nón xanh cho tôi đúng không?"

"Anh có thể nào đừng nói mấy câu khó nghe vậy được không?"

"Mẹ nó, mày nói gì? Mày mà cũng dám nói chuyện với tao như vậy à?"

"Vì sao tôi lại không được nói như vậy? Dựa vào cái gì mà chỉ có anh được quyền la mắng tôi? Tôi và Khâu Khâu đều không được phản kháng lại? Chỉ cần tôi hé răng, anh lại xuống tay đánh tôi?"

"Mày là đứa mà tao phải tốn tiền để cưới về, tao đánh mày thì sao? Là ai dạy mày nói chuyện với tao như vậy? Là thằng Yến Cửu kia sao? Cũng chỉ là một thằng hồ ly tinh khác thôi, mày học theo thói hỗn láo của nó! Còn nữa, đừng để cho con của tao cùng thằng nhõi con chết tiệt kia chơi với nhau, mày nghe hiểu không?!"

"Anh mới là đồ chết tiệt, anh trước giờ chỉ biết chỉ trích người khác, để người khác bị oan uổng, không nhìn lại xem anh tự thiếu cái gì à."

"Mày chờ đó cho tao, xem tao lột da mày ra, Hạ Vân Sanh, tao thấy mày chán sống rồi."

"Anh còn muốn giết tôi chứ gì?"

"Mày cứ yên tâm, tao sớm muộn gì cũng khiến mày đi chết thôi." 】

Hà Nghị tới chết cũng không thể tưởng tượng được đoạn đối thoại của gã và Hạ Vân Sanh sẽ bị tuôn ra ngoài, ngữ khí không thể tránh khỏi mà trở nên kích động lên: "Tôi không có bạo hành cậu ta! Thương thế trên người cậu ta đều do cậu ta bất cẩnmà thôi!"

Hóa là bắt đầu từ lúc đó, Hạ Vân Sanh đã muốn phản kháng, mưu toan hủy hoại gã sao.

Yến Cửu tắt máy ghi âm đi, ý cười trên khóe môi tăng lên: "Tôi chưa nói anh bạo hành cậu ấy, cũng chưa nói trên người cậu ấy có thương tích đâu."

Hà Nghị nhất thời nghẹn lời.

Phải bình tĩnh, không thể hoảng loạn. Gã ở trong lòng không ngừng lặp lại những lời này.

Yến Cửu quay trở lại trang chủ, hiển nhiên là còn có bài ẩn, chẳng qua lại không tiếp tục mở ra trên màn hình lớn, mà nhồi chờ Hà Nghị lấy lại công đập cho chính hắn.

Nhưng Hà Nghị cứ như chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vẫn như cũ treo lên nụ cười không biết xấu hổ giải thích: "Tôi chỉ nghĩ cường điệu lên chút, tránh cho mọi người hiểu lầm ý của tôi ấy mà, cậu không có chứng cứ về việc tôi động tay tới cậu ta, bọn tôi là hai vợ chồng, ngẫu nhiên phát sinh khắc khẩu là chuyện bình thường, cậu Yến Cửu đâu nhất thiết phải truy sâu tới vậy đâu."

Thời điểm Hà Nghị nói lời này, trong lòng kỳ thật có chút không tự tin.

Bởi vì gã không biết Yến Cửu đến tột cùng còn có thể lấy ra những chứng cứ gì.

Rốt cuộc nói đi nói lại, chính gã cũng không nhất định có thể gom được nhiều ảnh chụp cùng ghi âm như vậy, thế vậy mà bị Yến Cửu dễ như trở bàn tay tìm được.

Nghe xong Hà Nghị ngụy biện, Yến Cửu theo bản năng ấn xuống màn hình điện thoại, vừa muốn ấn xuống, khóe mắt đột nhiên nhìn thấy Hạ Vân Sanh cắn môi cúi đầu rơi lệ, căn bản không dám nhìn hình ảnh sắp xuất hiện trên màn hình.

Đem vết thương trên người Hạ Vân Sanh bày ra cho thiên hạ xem, tuy có thể đánh bại chứng cứ Hà Nghị, nhưng đối với Hạ Vân Sanh mà nói, không khỏi quá mức tàn nhẫn.

Trong vụ việc này, anh không có lỗi lầm gì, còn khó tránh khỏi sẽ ở xong việc bị nào tên tâm bất chính nào đó cầm đi làm lung tung.

Yến Cửu ngẫm nghĩ, liền quyết định không mở ảnh chụp ra nữa, sửa lại dùng phương thức giết tâm để khán giả thấy rõ bản chất: "Cũng đúng, hai vợ chồng bị uy hiếp để đi tiếp rượu, cãi nhau qua lại, hoặc là lúc cãi nhau, nói ra câu ' tao sớm muộn gì cũng khiến mày đi chết' thôi, đúng thật không có chuyện gì qua lớn, quả thật không cần biến nhỏ thành lớn, cho nên tôi tin tưởng mọi người có thể nhìn ra được, sự thật rốt cuộc là như thế nào."

【 Hà Nghị hôm nay thật sự khiến tôi đổi mới góc nhìn về đàn ông rồi, làm bố đây sáng mắt đó 】

【 a a a bảo bối Vân Sanh, mau ly hôn đi, chúng ta độc thân vẫn ổn, có sắc có tiền còn có trẻ con, bỏ cha lấy con không tốt sao 】

【 kết hợp với những phản ứng trước đó của Vân Sanh, tui tin Yến Cửu vô điều kiện 】

【 Yến Cửu nói này đó vô nghĩa, có cái rắm mà dùng, trực tiếp đưa chứng cứ đây 】

【 nói trắng ra là, Yến Cửu căn bản không có chứng cứ còn nói nhiều, kiến nghị thầy Hà Nghị đi kiện cậu ta, tội phỉ báng! 】

【 Hà Nghị dựa vào thực lực để kiếm cơm đó, đừng làm vẻ ngây thơ thế kia, vô dụng, cũng không thú vị 】

【 Comment trước không tim không phổi à, có phải hay không ba mẹ chế ở nhà cãi nhau cũng dùng câu "tao sớm muộn gì cũng khiến mày đi chết thôi "nha? Nếu thật là nói như vậy, xem như tui chưa nói gì đi 】

Hà Nghị vẫn luôn chú ý tới hướng gió của bình luận, khi gã phát hiện vẫn có một bộ phận người vẫn nói cho gã, không khỏi lại lần nữa phấn chấn lên.

Gã thả lỏng tựa lưng vào ghế ngồi, khinh thường nhìn lại phủi lớp bụi không tồn tại trên áo, châm chọc Yến Cửu: "Cậu cứ nghĩ hạ bệ được tôi xuống, nếu có bản lĩnh thì lấy ra mấy thứ hữu dụng một chút đi ha."

Diễn viên dựa vào kỹ thuật diễn để kiếm cơm xác thật không phải hư danh, người xem cũng không hoàn toàn sẽ bởi vì một người diễn viên có ngoại tình hay không, đối xử với người nhà như thế nào, sau đó từ chối không xem những tác phẩm có diễn viên đó.

Internet không có ký ức.

Cho nên Hà Nghị không hề cảm thấy Yến Cửu nói những lời này sẽ tạo thành thương tổn cho gã.

Cận Quang và Loan Trì quay đầu nhìn về phía Yến Cửu, Đinh Tư Dận ngồi ở chỗ ngoặt cầu thang cũng tràn ngập chờ mong nhìn điện thoại di động của Yến Cửu, đều tin tưởng mù quáng rằng Yến Cửu nhất định còn bài ấn trong tay.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv