Biên dịch: Yên Hy
Đối với thảo luận khí thế ngất trời trên diễn đàn, Thẩm Ngôn hoàn toàn không biết gì cả.
Thái độ của cậu với chương trình học từ trước đến nay không chút cẩu thả, chẳng sợ phần quan trọng môn này so ra kém hơn khóa thực chiến.
Lưng thiếu niên thẳng tắp, đồ tác chiến phác họa ra đường cong eo mềm mại, một đôi chân dài tự nhiên khép lại, tư thế tiêu chuẩn tuyệt đẹp.
Trên đầu cậu đeo thiết bị thực tế ảo, mắt tím nửa híp, lông mi nhỏ dài nồng đậm theo đó buông xuống, thỉnh thoảng rung động theo cảnh tượng thay đổi, cứ như chú bướm vỗ cánh định bay.
Thiệu Tinh Lan ngồi bên cạnh Omega, mỗi khi trợ giảng không chú ý sẽ nghiêng đầu nhìn cậu, khóe môi mỉm cười, màu hổ phách tràn đầy si mê.
Anh trai Thẩm Ngôn thật là đẹp mắt.
Nhìn thế nào cũng không đủ.
Alpha một tay chống cằm, ngón tay thon dài vẫn vòng đến sau tai, đầu ngón tay nhẹ nhàng cựa quậy, giống đang đánh một bản hòa tấu ưu nhã.
Y nghiêng đầu, tầm mắt một khắc không rời đối phương, sườn mặt trắng nõn dưới sức ép của lòng bàn tay hơi phồng lên, trên mặt mang theo nụ cười rạng rỡ, nhìn qua giống như thiếu niên hồn nhiene ngây thơ không rành thế sự.
Nếu xem nhẹ tầm mắt nóng rực như sắp ngưng tụ thành thực thể của y mà nói.
Thời gian nhà nhã luôn ngắn ngủi như thế.
Sau tan học, Thẩm Ngôn tháo xuống thiết bị thực tế ảo, nhạy bén cảm giác được ánh mắt nhiều người nhìn cậu khác biệt.
Thậm chí khi mắt cậu đảo qua khi, không ít người sẽ theo bản năng lảng tránh, tránh đối diện cùng cặp mắt tím xinh đẹp kia.
Các Alpha cả ngày vẫn luôn ngo ngoe rục rịch, vọng tưởng đến gần cũng e dè, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao mỹ nhân thật sự khá bạo lực, tùy tay cho họ một kích đã làm họ trọng thương không dậy nổi.
SS, vẫn là chậm rãi thôi.
Tình huống này... Hình như có chút giống kiếp trước.
Omega rũ mắt suy tư, bởi vì chênh lệch thực lực lẫn địa vị, ánh mắt đại đa số người nhìn về phía cậu tràn ngập sùng bái và kính sợ, còn có ẩn ẩn chút sợ hãi, cậu cũng không xa lạ ánh mắt này.
Hừm, nhưng cậu cũng không chưa làm gì mà.
Trong mắt thiếu niên, một chân đá vỡ phòng hộ gì đó, chỉ là thao tác chương trình học thực chiến cơ bản thao tác mà thôi, căn bản không đáng giá nhắc tới.
"Anh trai Thẩm Ngôn... Có phải hơi mệt không?" Thanh âm trong trẻo dễ nghe của chàng trai làm cậu hoàn hồn.
Bởi vì lo lắng thiếu niên, Thiệu Tinh Lan chủ động dán lại đây, cằm gối lên cánh tay thon dài nâng mắt nhìn cậu.
Tư thế như vậy làm y thấp hơn Omega mấy cm, y ngưỡng nửa mặt trắng nõn, tươi cười trong sáng, thoạt nhìn phá lệ ngoan ngoãn.
Hai người cách thật sự gần, Thẩm Ngôn rũ mắt liền thấy được đôi mắt màu hổ phách đối phương.
Nhan sắc nhạt hơn ngọc lục bảo một ít, lại trong suốt sáng bóng tựa lưu li, bên trong là thân ảnh cậu. không có kính sợ giống trong mắt những người khác, cũng không có bất kỳ biến hóa gì, chẳng khác chi ngày xưa.
Không biết như thế nào, nội tâm cậu nổi lên một sợi gợn sóng, tâm tình cũng đi theo thả lỏng một ít, cười nói: "Không mệt."
"Vậy, anh trai Thẩm Ngôn, có muốn ăn kẹo không?"
Đôi mắt màu hổ phách của chàng trai lấp lánh, sờ tới sờ lui từ trong túi lấy ra hai viên kẹo, tự mình ăn một viên, đặt viên khác vào lòng bàn tay cậu, giọng mang theo chút ngọt dính dính: "Thử xem, vị bạc hà, cũng là vị em thích nhất."
Đây là 'đồ ăn vặt' đoàn đội chữa trị Thiệu thị đặc chế riêng cho y, tác dụng bổ sung năng lượng và khôi phục tinh thần lực, vị nguyên bản là dâu tây, sau khi Pheromone Omega xuất hiện lập tức đổi thành vị bạc hà.
Thẩm Ngôn nhìn thiếu niên bởi vì ăn kẹo mà quai hàm phình phình, đột nhiên cảm thấy y có điểm đáng yêu.
Đầu ngón tay trắng bóc kẹo ra, hương bạc hà tươi mới thoải mái làm mỗi lần hô hấp đều mang theo lành lạnh nhẹ, thấm vào ruột gan, phảng phất toàn thân đều thả lỏng.
"Cảm ơn."
"Không khách khí. Anh trai Thẩm Ngôn thích là được, về sau mỗi ngày em đều sẽ mang theo." Thiệu Tinh Lan cong mắt, nhìn cánh môi Omega nhiễm vệt nước, không dấu vết liếm liếm môi, ánh mắt hơi ám.
Nếu có thể cùng chia sẻ một viên kẹo với đối phương càng tốt.
*
Các tân sinh trải qua một buổi trưa khôi phục, trạng thái tốt hơn buổi sáng không ít.
Huấn luyện tối để tổng kết và đánh giá buổi tập ngày hôm nay.
Mỗi số liệu huấn luyện của tân sinh theo thời gian đều được truyền đến hệ thống, cơ sở dữ liệu khổng lồ giống như cuồn cuộn đầy sao, mỗi giây tiến hành giải hàng tỉ bài toán.
Với tư cách là người đứng đầu của bốn học viện quân sự lớn, Học viện Quân sự Đế quốc có hệ thống phân tích thông minh và xử lý dữ liệu mạnh nhất, hệ thống này sẽ tiến hành phân tích dữ liệu chi tiết kỹ lưỡng, đủ để mọi người tìm ra vấn đề của chính mình.
Rất nhanh, hệ thống phản hồi kết quả tới mỗi quang não quân giáo sinh, tức khắc đưa tới một mảnh kinh ngạc cảm thán
"Thật lợi hại, ngay cả thể năng cực hạn của tao cũng đều tính ra, giống nhau như đúc kiểm tra trước đó luôn!"
"Tôi cũng vậy. Thậm chí còn có các dải đo nhịp thở khi tập buổi sáng, cũng như tốc độ, số giây chạy nước rút... Tôi hiểu rồi, hình như tôi biết vấn đề của mình nằm ở đâu.
"Hóa ra động tác chặn đánh là như vậy, cách xuất lực của tôi không chuẩn ——"
"Haizz, sức bùng nổ của tôi thấp hơn mức trung bình của lớp, vì vậy tôi cần phải luyện tập nhiều hơn."
"Đi thôi, chúng ta cùng nhau đi sân huấn luyện."
"Đi! Luyện thêm luyện thêm, thành tích ngày mai cũng không thể kém như vậy."
......
Một đám thiếu niên nhiệt huyết sôi nổi hành động, cơ bản không cần trợ giảng ở bên giám sát.
Những tân sinh thất bại trong đợt huấn luyện sớm, thể lực không đủ tự nhiên chạy vòng quanh sân huấn luyện, lần này không còn lao tới một cách mù quáng mà có ý thức điều chỉnh tần suất và nhịp thở để tìm cho mình tốc độ thích hợp nhất.
Mà lớp tinh ăn thống nhất mở băng ghi hình cách đấu của Lục Vân Thiên cùng Thẩm Ngôn, hoàn thành xong báo phân tích 5000 chữ mới tiến hành luyện tập.
Mọi người đều có kế hoạch cùng mục tiêu từng người.
Thẩm Ngôn cũng thu được số liệu phân tích của mình.
Nội dung tương đối kỹ càng, nhiều phân tích và so sánh khác nhau như giá trị ngang, dọc và đỉnh đã được thực hiện, cũng như các đánh giá cụ thể về thể lực, sức bền, sức bùng nổ, v.v., những thứ nằm ngoài tầm với của các trung tâm kiểm tra chuyên nghiệp bên ngoài.
Mà tất cả các xếp hạng cậu đều là cao nhất, trước mắt xếp hạng sức mạnh là TOP1 trong số các sinh viên năm nhất.
Lời khuyên được đưa ra là: kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi là tốt nhất, hãy nghỉ ngơi thật tốt () ().
Thẩm Ngôn nhìn đến nhướng mày, cảm thấy hệ thống này rất nhân tính hóa.
Cậu là người duy nhất trong số các tân sinh không cần tham gia huấn luyện tối, tân sinh khác biết cũng chỉ hâm mộ.
Rốt cuộc thực lực Thẩm Ngôn rõ như ban ngày.
Thiếu niên định đi đến thư viện Học viện Quân sự Đế quốc xem thử.
Nơi đó hình ảnh tư liệu cực kỳ phong phú, liên thông các kho điện tử tinh cầu khác, biết đâu có thể tìm được tin tức gì về Vua dị thú.
Tuy rằng cậu biết hy vọng cực kỳ xa vời. Nếu thực sự có tin tức xác thực, quân bộ đã sớm hành động.
Đoạn ghi hình được lấy từ chỗ thượng tướng Phó Tắc Tuyên cũng bị tổn hại, dường như không có thông tin gì hữu dụng, cậu cũng chỉ ôm tâm thái thử một lần.
Đang chuẩn bị xuất phát, quang não đột nhiên thu được tin tức của Tào Sùng.
Tào Sùng: 【 Sư phụ Diêm rất có hứng thú với sơ đồ thiết kế cơ giáp của cậu, nếu thuận lợi, hy vọng có thể liên lạc với chi tiết. 】
Thẩm Ngôn: 【 Được. 】 cậu mới vừa trả lời không đến nửa phút, quang não liền bắn ra yêu cầu video của sư phụ Diêm, ai cũng có thể cảm nhận được sự khẩn trương của ông.
Sư phụ Diêm lúc thu được ủy thác Tào Sùng cũng không để bụng, người tìm tới ông định chế cơ giáp rất nhiều, cầu ông còn không kịp, càng đừng nói đến đưa ra yêu cầu 'trong vòng ba tháng chỉ tiếp ủy thác' này.
Phải biết rằng, rất nhiều thời điểm linh cảm cùng xúc cảm cơ giáp sư không phải một lần là xong, lúc nhàn hạ thỉnh thoảng ông cũng sẽ nhận một ít thiết kế vũ khí cơ giáp, cánh tay cơ giáp, dùng để thả lỏng đại não, mở rộng ý tưởng.
Huống chi, ông còn có một ít tài liệu hiếm gấp cần xử lý.
Sư phụ Diêm hôm nay muốn xử lý một loại tài liệu hiếm tên 'Mảnh mây Cumberland'.
Nó rất không ổn định, một chút va chạm thao tác không ổn đều dẫn đến biến dạng và bay hơi, khi thao tác cần cẩn thận, phải bận rộn đến tối mới xử lý được.
Xử lý tài liệu hiếm như vậy hao phí cực nhiều tinh lực, còn cần vận dụng lượng lớn tinh thần lực, cũng chỉ có cơ giáp sư cấp đại sư mới có thể làm được.
Sư phụ Diêm mệt bở hơi tai dựa vào trên ghế, giơ tay xoa xoa thái dương.
Nghĩ đến Thiệu thị dù sao cũng là quan hệ hợp tác, cho dù không tiếp thu ủy thác cũng phải cho một lý do hợp lý, ông cau mày mở ra sơ đồ thiết kế Tào Sùng gửi tới, nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên đã khiến ông kinh ngạc, thậm chí còn sử dụng ống kính công suất cao.
Vốn làm sư phụ số một ngành sản xuất cơ giáp, ông còn chưa bao giờ gặp qua sơ đồ thiết kế tinh xảo đến vậy.
Một một vị trí, mỗi một linh kiện, mỗi một số liệu cơ giáp đều đạt tới cực hạn, Dưới thuộc tính cực hạn ban đầu, nó đồng thời có các chế độ chiến đấu khác nhau, thiết kế mới lạ và ý tưởng rất khéo léo, ngay cả vẻ ngoài của cơ giáp cũng thể hiện tính thẩm mỹ cao nhất.
Nếu dùng một từ tới hình dung nói, đó chính là ——' cực hạn hoàn mỹ '.
Toàn bộ tinh tế sẽ không có cơ giáp cấp R nào hoàn mỹ hơn 'Linh vũ' này!
Thời gian trước thổi lên một cơn lốc trong ngành sản xuất cơ giáp, đó chính là sự xuất hiện của sơ đồ cải tạo cơ giáp 'Ngân Dực' của Hạ Lăng.
Đáng tiếc bởi vì điều khoản bảo mật, số liệu cải tạo cơ giáp cụ thể vẫn chưa tiết lộ, vô số người yêu thích cơ giáp lẫn nhóm chế tạo chỉ có thể khôi phục nó theo thuộc tính tổng thể, cùng với chế độ hoạt động đa dạng của nó, mỗi người đều vò đầu bứt tai, thiết kế sư ký tên Đường Kha, Cảnh Đào mượn cơ hội này bùng nổ trong vòng.
Sư phụ Diêm, với tư cách là một bậc thầy cơ khí hàng đầu, có một sự nhiệt tình phi thường đối với các khái niệm thiết kế mới lạ.
Ông vốn định một thời gian nữa sẽ đích thân đến thăm hai cơ giáp sư, không ngờ hôm nay lại đạt được ước nguyện. Không, so ra, bản thiết kế trước mặt ông còn hoàn hảo hơn cả thuộc tính của 'Ngân Dực'!
Vật liệu hiếm có thể chờ về rồi xử lý, nhưng ủy thác nào ông cần phải nhận.
Thẩm Ngôn click mở yêu cầu trò chuyện, sư phụ Diêm ở phía đối diện có một chòm râu dê, tinh thần khỏe mạnh, vẻ mặt ôn hòa dễ chịu.
Nếu có trợ lý sư phụ Diêm ở chỗ này, khẳng định sẽ khiếp sợ đến mức bỏ hết tài liệu đi, vị sư phụ này cho tới bây giờ chưa từng hòa ái dễ gần.
Hai người chào hỏi nhau.
Thẩm Ngôn đi thẳng vào vấn đề: 【 Tào Sùng hẳn đã nói qua với ngài......】
Sư phụ Diêm lập tức gật đầu, cười nói: 【Cậu yên tâm, trước khi hoàn thành cơ giáp này tôi sẽ không tiếp nhận thêm.】
Thái độ tốt đến mức có vẻ đối phương yêu cầu thêm điều gì cũng đồng ý.
Mà Thẩm Ngôn cũng chẳng lấy làm lạ.
Cậu biết 'Linh Vũ' của mình có thể hấp dẫn bất kỳ chế tạo sư nào, nó là độc nhất vô nhị.
Sư phụ Diêm: 【 Tôi phát hiện ' Linh Vũ ' dùng rất nhiều vật liệu hiếm, nhưng trong đó một ít tài liệu dường như đã được đổi mới? 】
Thẩm Ngôn: 【 Phải, còn thiếu 8 loại tài liệu hiếm không gom đủ. 】
Không hổ là cấp đại sư, cho dù số liệu được điều chỉnh cũng có thể nhìn ra. Sư phụ Diêm thở dài: 【Đổi mới quá đáng tiếc, còn có mấy thư này, có lẽ tôi có thể giúp đỡ tìm xem. 】
Tựa như một khối mỹ ngọc có tỳ vết, ai đều hy vọng nó có thể khôi phục dáng vẻ hoàn mỹ không tì vết.
Nghe xong thiếu niên tự thuật, sư phụ Diêm cũng cảm thấy có chút khó giải quyết, trầm ngâm: 【Tôi có thể cung cấp tinh thạch Mona cùng lưu tinh Hera, tinh lôi Avacine tôi nhớ sư phụ Lâu còn dư lại một ít, để tôi hỏi thử.】
Thẩm Ngôn không nghĩ tới còn có niềm vui ngoài tầm thế, cậu vốn dĩ đã chuẩn bị xong vật liệu thay thế.
Nhưng nghĩ lại thì, những cơ giáp sư cấp đại sư này xử lý tài liệu hiếm nhiều không đếm xuể, có tồn kho hoặc còn thừa cũng là chuyện thường. Hiện tại còn thiếu 5 loại, biết đâu chừng thật sự có thể gom đủ.
Cấu tạo cơ giáp cấp R phức tạp, hai người thảo luận chi tiết về thiết kế, đến khi kết thúc cũng đã gần 10 giờ.
Thẩm Ngôn rất hài lòng với sự tận tâm và trách nhiệm của sư phụ Diêm, hai người đã ký thỏa thuận,
thiếu niên trực tiếp chuyển 800 triệu tinh tệ qua, giá của ba vật liệu hiếm cộng với phí không dưới 100 triệu tinh tệ (đã giá ưu đãi), có thể nói là chảy máu đầm đìa.
Chỉ trong một tuần, trong tài khoản chỉ còn lại 600 triệu tinh tệ, thiếu niên lại một lần nữa than thở, cơ giáp thật sự rất tốn tiền.
*
Trải qua một ngày chương trình học cùng buổi tối thảo luận, Thẩm Ngôn cũng cảm giác được mỏi mệt, cậu duỗi người, tính sử dùng bồn tắm Kingsize.
Vị trí phòng tắm ngay bên cạnh phòng ngủ chính, bồn tắm bên trong còn to hơn cái ở nhà mình, đừng nói một mình cậu ngâm, ba người đều dư dả.
Cũng chỉ có TOP5 Học viện Quân sự Đế quốc mới có đãi ngộ xa xỉ như vậy.
Omega ở phòng tắm cởi quần áo, trên mặt người máy nhỏ bay bay hai rặng mây đỏ, tận chức tận trách đặt áo tắm dài sạch sẽ lên giá, xả đầy nước tắm điều chỉnh sang hình thức mát xa nhỏ.
Sau đó mang lên tinh dầu thả lỏng tinh thần, tinh dầu vừa nhỏ vào, trong phòng tắm có mùi thơm thoang thoảng khiến người ta cảm thấy sảng khoái sau khi ngửi, ánh sáng cũng mờ đi, âm nhạc trở nên trong trẻo, nhẹ nhàng.
Người máy nhỏ khi nhặt quần áo dơ đi, không cẩn thận thấy được chân dài trần trụi của Thẩm Ngôn.
Hai chân Omega thẳng tắp thon dài, cơ bắp hơi mỏng bao trùm, lại không khoa trương, mà đường cong mềm mại, cân xứng xinh đẹp. Chân dài trần trụi dưới ánh đèn trắng nõn như ngọc, có vẻ phá lệ dụ người.
A a a a, nó lập tức ngượng ngùng che lại đôi mắt chạy đi rồi.
Thẩm Ngôn kỳ quái liếc mắt nhìn nó một cái, hoài nghi đối phương có phải bị cấy trình tự không cần thiết nào đó.
Cùng với từng tiếng nước, thân hình cao dài của thiếu niên giãn ra trong bồn tắm, dòng nước ấm áp chảy khắp cơ thể, nhẹ nhàng rửa sạch từng tấc da thịt, động tác xoa bóp vừa phải theo tới, để cơ thể mệt mỏi được thả lỏng hoàn toàn.
Mắt tím Omega xinh đẹp nhẹ nhàng khép kín, lông mi nhỏ dài nồng đậm ướt dầm dề, trên mặt trắng nõn lộ ra màu phấn nhàn nhạt, dáng môi khẽ nhếch, thỉnh thoảng tiết ra vài tiếng rên nhẹ thoải mái, nếu có những người khác ở đây tất sẽ máu mũi giàn giụa.
Trong tiếng nhạc thư giãn, Thẩm Ngôn bằng thính lực nghe được tính đập cửa có tiết tấu.
Ba tiếng không nhanh không chậm, trừ Hạ Lăng ra không có người thứ hai.
Thiếu niên hơi nghiêng người, đầu ngón tay trắng lướt qua quang bình: 【 Tôi ở phòng tắm, chờ tắm xong lại đi tìm anh nhé. 】
Hạ Lăng: 【 Được. 】
Chờ cậu từ bồn tắm đứng dậy, đã qua 40 phút, đã lâu không có thoải mái như vậy.
Thẩm Ngôn thắt xong dây lưng áo tắm dài, nhắn tin cho Hạ Lăng: 【 Tôi xong rồi, năm phút nữa sẽ đến. 】
Hạ Lăng: 【 không cần, tôi tới tìm em. 】
Omega nhìn vết nước chưa khô cùng sương mù trong phòng tắm, cùng với trong không khí tràn ngập đủ loại hương vị, khẽ nhíu mày.
Cậu cảm giác không tốt lắm, dù sao đối phương có bệnh sạch sẽ rất nghiêm trọng, vẫn nên đi tìm hắn thôi.
Nghĩ như vậy, Thẩm Ngôn tức khắc hành động nhanh hơn.
Cởi bỏ áo tắm ném lên giường, đổi thành áo ngủ tơ lụa, không màng ngọn tóc chưa khô bọt cũng chưa thắt nút xong, nhanh chóng mở cửa.
Sau đó cậu ngẩn người.
Bởi vì Hạ Lăng đã đứng ở ngoài cửa.
Vóc người Alpha cao lớn, thẳng tắp che đi một mảnh ánh sáng, tóc bạc lóa mắt buông xuống trước ngực, khuôn mặt góc cạnh tuấn mỹ hiện ra. Mặt mày hắn thanh lạnh tựa ánh trăng, hai tròng mắt xanh thẳm khi nhìn tới thiếu niên mới hòa tan đi khí lạnh, khẽ sáng lấp lánh.
Hắn cứ như vậy đứng ở nơi đó, dường như đợi thật lâu.
Đáy lòng Thẩm Ngôn đột nhiên có một phỏng đoán không có khả năng, nâng mắt tím lên nhìn hắn, giọng nói trong trẻo mang theo một chút chần chờ: "Anh sẽ không... Vẫn không trở về sao?"
"... Ừ." Hạ Lăng không phủ nhận.
Hắn hơi rũ lông mi, trong lúc lơ đãng thấy được Omega vì chưa cài xong nút áo mà để lộ xương quai xanh xinh đẹp, có chút gian nan dời đi ánh mắt, giải thích nói: "Không phải cố ý chờ ở đây, vì trở về cũng không có chuyện khác."
Kỳ thật muốn sớm một chút nhìn đến cậu, chẳng sợ chỉ sớm một giây đồng hồ.
Hắn chỉ có thời gian này có thể ở cùng đối phương, thời điểm khác... Còn có người khác.
Hạ Lăng nhắm mắt, tận lực bỏ qua suy nghĩ làm cậu không thoải mái này.
Ít nhất hiện tại, là thời gian hắn cùng một chỗ với Thẩm Ngôn.
Thiếu niên có chút hoảng hốt mà nhìn hắn, không biết trong lòng là cảm giác gì.
Trong nháy mắt trái tim giống như kịch liệt nhảy lên, trừ cái này ra, còn có một loại cảm giác toan toan trướng trướng chưa từng có từ đáy lòng lan tràn, rất kỳ lạ.
"Chúng ta đi vào trước." Hạ Lăng lo lắng dáng vẻ này của đối phương bị theo dõi hành lang nhìn đến, dù nó có là hệ thống thông minh hắn cũng không thể tiếp thu.
Đầu ngón tay lành lạnh nắm lấy tay Omega, lôi kéo đối phương vào cửa.
Trong không khí còn lưu lại hương vị nhàn nhạt của hương sữa tắm và tinh dầu, rất mỏng manh, sẽ sớm tan đi dưới hệ thống tuần hoàn xử lý, nhưng lấy ngũ cảm nhạy bén của Alpha vẫn như cũ có thể bắt giữ được.
Hơi nước ẩm ướt, sương mù bốc lên, thân hình thấp thoáng trong sương mù, hắn gần như có thể tưởng tượng ra bộ dáng đối phương từ trong phòng tắm đi ra.
Lúc này Thẩm Ngôn dựa vào hắn quá gần, ngọn tóc thiếu niên còn mang theo giọt nước chưa khô, một giọt một giọt mà dừng ở bả vai, làm ướt áo ngủ đơn bạc.
Có vài giọt lăn xuống dọc theo cổ thon dài, tụ lại thành lớp mỏng trên xương quai xanh tinh xảo, tiện đà chảy vào trong quần áo, để lại một dấu vết ẩm ướt, làm người ta rất muốn tìm tòi đến cùng;.
Mà nút thắt áo ngủ đối phương cũng chưa cài xong, lộ ra mảng lớn da thịt trắng nõn, dưới ánh đèn ánh lên trắng nõn. Hương khí trên người cậu chẳng sai biệt với mùi trong không khí, vị bạc hà tươi mát, nhàn nhạt, thoải mái, là mùa hương độc đáo của riêng đối phương.
Hầu kết Hạ Lăng lăn lăn, hô hấp trở nên dồn dập, hắn nhắm mắt, cảm giác cơ bắp toàn thân đều căng chặt lên.
Hắn phát hiện bản thân rất khó chịu đựng hương vị này, đặc biệt sau khi mơ thấy giấc mộng nọ.
Nhưng hắn chỉ có thể khắc chế, nếu không cũng chẳng biết chính mình sẽ làm ra điều gì.
Hương gỗ tùng lạnh cùng hơi thở băng tuyết dần dần tản ra, dần dần hòa hợp một thể với mùi hương trong phòng.
Hạ Lăng nhắm hai mắt hít sâu mấy cái, khớp xương rõ ràng tay bên người nổi lên gân xanh, sau đó mím môi, tận lực bình tĩnh giúp cậu cài lại từng nút một.
Thẩm Ngôn lại lần nữa cảm nhận được cảm giác kỳ lạ kia, đầu ngón tay giật giật, không có ngăn cản động tác hắn.
Alpha rũ mắt, ngón tay lành lạnh thỉnh thoảng đụng tới da thịt cậu, đầu ngón tay hơi lạnh ngày thường lại mang đến xúc cảm nóng rực, còn có tê dại giống điện giật.
Rõ ràng... Trước đó chạm tới không phải như thế. Thiếu niên nghĩ.
Sau đó Thẩm Ngôn nghe được tiếng Hạ Lăng trầm thấp, phảng phất mang theo ám chỉ: "Thật ra em không cần sốt ruột, cho dù là bao lâu, tôi vẫn sẽ chờ."
*
Biên dịch có lời muốn nói:
Hỡi những anh giai không thể đợi bạn gái make up, thay đồ trong buổi hẹn. Hãy nhìn mà học hỏi đê