Biên dịch: Yên Hy
Chẳng lẽ Vua dị thú thật sự đi cùng cậu đến nơi này?
Chỉ là nó không hợp với lẽ thường.
Nơi này không phải thế giới trong sách sao?
Hơn nữa Vua dị thú đã bị cậu giết chết.
Có lẽ chỉ là một sự trùng hợp.
Nhưng hành tinh hoang số hiệu A1083 xác thật là nơi cậu được cứu.
Đàn thú tinh cả triệu con không thể vô duyên vô cớ đến đó.
Mười sáu năm, đế quốc này đã gió êm sóng lặng mười sáu năm, không có quá nhiều thăng trầm, vị sao hiện tại đột nhiên lại có nguy cơ không dự đoán trước?
Vô số ý niệm hỗn loạn nổ tung trong đầu Thẩm Ngôn, cậu nhịn không được nhíu mày, cảm giác mọi chuyện chả rõ đầu đuôi.
Vài giây sau, thiếu niên nhẹ nhàng nhắm mắt, đem các suy nghĩ lộn xộn kia bỏ đi, nghiêng đầu nhìn về phía Phó Tắc Tuyên: "Mười sáu năm trước, băng ghi Quân đoàn 8 đối chiến với thú tinh, không biết có còn lưu giữ hay không, nếu được có thể gửi tôi một bản không?"
"Có. Đương nhiên có thể." Tầm mắt thượng tướng đối diện với đôi mắt tím xinh đẹp kia rồi nhanh chóng rời đi, thấp giọng khụ một tiếng che giấu sự thất thần của mình: "Bất quá lúc ấy đàn thú tinh phát ra Tinh thần lực công kích quá mạnh, phần lớn băng ghi hình đã bị hư, có khả năng không có giá trị tham khảo lớn."
"... Ừm." Thẩm Ngôn trầm ngâm, "Không sao."
Tóm lại còn có thời gian.
Xúc tua đen ẩn trốn trong Khu não thượng tướng rõ ràng còn chưa thành thục, bằng không đã sớm cắn nuốt Tinh thần thể, sẽ không chờ tới bây giờ.
Ít nhất còn có thời gian mấy năm để chuẩn bị.
Nghĩ đến đây, thần kinh căng chặt của thiếu niên thoáng thả lỏng.
"Cảm ơn giải đáp của anh. Vậy tôi về trước, anh nghỉ ngơi cho tốt."
Hỏi rõ ràng nguyên nhân, Thẩm Ngôn không cần thiết tiếp tục ở lại đây, huống chi đối phương bị bệnh nặng mới khỏi, cần tĩnh dưỡng gấp.
"Từ từ." Phó Tắc Tuyên không muốn để Omega rời đi, muốn duỗi tay giữ chặt cậu lại nhanh chóng thu hồi, y tạm thời không có lập trường làm như vậy.
Khớp xương ngón tay rõ ràng nắm chặt trong tay áo, Alpha chỉ có thể tận lực giữ lại: "Kỳ thật chúng ta... Có thể ở đây xem băng ghi hình, có nơi nào không rõ, cũng tiện nghiên cứu với tôi."
"Còn về những tài liệu hiếm cậu yêu cầu, quân bộ đã hoàn thành phê duyệt, rất nhanh sẽ đưa đến, chỉ cần chờ thêm một chút......"
Ngữ khí y mang theo vài phần bức thiết, đồng thời xoắn chặt ra sức suy nghĩ đủ loại lý do, tự như người trẻ 17-18 tuổi, cực lực giữ người mình thích lại.
Xúc động chợt lóe rồi biến mất trong lòng làm chính Phó Tắc Tuyên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Sau khi phục hồi tinh thần lại, y không được tự nhiên tránh đi tầm mắt đối phương, để nắm tay trước môi thấp giọng khụ một tiếng, khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện tia xấu hổ cùng buồn bực, đỏ ửng dần dần từ bên tai lan tràn.
"Được, vậy lại chờ một chút." Thẩm Ngôn không tự giác nhìn y vài lần, tự nhiên đã nhận ra đối phương khác thường.
Nhưng thiếu niên vẫn chưa nghĩ về những mặt khác, chỉ cảm thấy thân thể đối phương tựa hồ có chút suy yếu. Lỗ tai đỏ thật, mặt hình như cũng hơi nóng, phải chẳng luôn ở trong phòng nên sinh ra buồn chán?
Có vẻ như xác thật cần một chút gió, để thay đổi chút không khí.
Omega thao tác giao diện thông minh đem cửa sổ mở ra một nửa, không khí trong lành tức khắc vọt vào, hệ thống tuần hoàn trong phòng tự động vận hành, đem không khí thay phiên một lần.
Trừ cái này ra, còn có Pheromone vị bạc hà nhàn nhạt tràn ngập trong không khí.
Lúc này, tháng đầu trong 'kỳ không ổn định' của Thẩm Ngôn sắp kết thúc, cho nên hơi thở vị bạc hà tương đối nhạt, dường như không thể nhận ra.
Nhưng tia Pheromone nhỏ đến mức không thể phát hiện kia lại bay đến xung quanh Phó Tắc Tuyên, theo hô hấp thấm nhập trái tim, dường như thanh một tia sét nổi tung bên trong cơ thể y, máu toàn thân phảng phất đều đang sôi trào.
Quý ngại thượng tướng đáng thương đã quá lâu không tiếp xúc với Pheromone.
Khi còn ở quân đội, Alpha đã quen tự chịu đựng hoặc dùng thuốc ức chế để vượt qua Kỳ nhạy cảm; sau này tinh thần ô nhiễm mang đến tra tấn càng khiến y không rảnh để tâm đến, nên đã quá lâu không cảm nhận lại Kỳ nhạy cảm.
Nhiều năm như vậy, y gần như trở thành vật cách Pheromone.
Cho nên giờ này phút này, y đột nhiên ngửi thấy được một tia Pheromone vị bạc hà mát lạnh, cho dù chỉ có một tia, đã đủ đánh thức bản năng.
Toàn bộ cảm quan của cơ thể trong nháy mắt hoàn toàn thức tỉnh, y không không tự giác mà bắt giữ lấy Pheromone mỏng manh này, tham lam ngửi lấy, tựa như một tên nghiện.
Huống chi đây còn là Pheromone của Omega y thích, tươi mát mê người, gợi lên khát vọng cực hạn nội tâm y.
Hai tròng mắt thượng tướng Phó Tắc Tuyên nháy mắt biến thành màu đỏ trong yêu dị, hô hấp trở nên dồn dập, đôi tay ở lan can bên cạnh dùng sức nắm chặt, đến mức đầu ngón tay trở nên trắng bệch.
Y nghiêng đầu nhìn về phía Omega, sườn mặt đối tinh xảo của phương dưới ánh nắng chiếu rọi xuống dường như mạ một lớp vàng, hình dáng tuyệt đẹp, quá mức rực rỡ.
Máu trong cơ thể có vẻ càng không chịu khống chế, điên cuồng tuôn lên.
Phó Tắc Tuyên chống nửa trán ho khan vài tiếng, cảm giác yết hầu hơi ngứa, dùng mu bàn tay lau qua, mới phát giác khóe môi tràn ra máu tươi, cổ áo cũng dính vài giọt máu.
"Anh... Đổ máu rồi."
Thẩm Ngôn hơi hoảng hốt nhìn y, không nghĩ tới thân thể đối phương suy yếu tới tình trạng này: "Tôi kêu trị liệu sư lại đây, anh nằm xuống trước đã."
Phó Tắc Tuyên chả thể giải thích, bởi vì một khi mở miệng khả năng sẽ có càng nhiều máu tươi trào ra.
Y chỉ có thể nửa dựa vào mép giường, nhìn thân ảnh đối phương rời đi, bất đắc dĩ nhắm mắt.
Cái này tựa hồ không nói rõ.
Mặc kệ giải thích thế nào đều là sai.
Trị liệu sư cùng Chiêm Tuần lập tức đuổi lại, Omega đứng một bên chờ đợi, trong mắt mang theo vài phần quan tâm.
Phó Tắc Tuyên nâng cánh tay che lại đôi mắt, tận lực bỏ qua trường hợp xấu hổ trước mắt.
Làm kiểm tra một phen, trị liệu sư đến ra kết luận: "Thượng tướng không có trở ngại, chỉ là cảm xúc quá mức kích động, hơn nữa gần đây tiêm vào quá nhiều dịch dinh dưỡng cùng thuốc bổ sung mới có thể ra nông nổi nào."
May mắn có câu bổ sung cuối cùng.
Phó Tắc Tuyên đem nhiệt ý mãnh liệt trong cơ thể tận lực áp xuống, giơ tay xoa thái dương, không biết có thể thoáng vãn hồi hình tượng của y trong lòng đối phương không.
Y nửa dựa vào đầu giường, tầm mắt chuyển hướng về phía Thẩm Ngôn, đôi mắt đen nhanh tràn ngập nghiêm túc: "Tôi thật sự không có việc gì."
"... Ừm, tôi biết. Anh nghỉ ngơi đi đã, vừa lúc tôi cũng phải đi lấy tài liệu."
Tầm mắt thiếu niên đảo qua vết máu rơi trên cổ áo y, đều hộc máu rồi, vẫn đừng nên cậy mạnh.
Chẳng qua cậu có thể lý giải lòng tự trọng của Alpha, đặc biệt đối phương còn là thượng tướng quyền cao chức trọng, nói vậy lúc này cực kỳ vọng có thể khỏi hẳn, cũng lại lần nữa có được thân thể khỏe mạnh của Alpha cao cấp.
Nhưng mà chuyện này không vội được.
Kỳ vọng cùng Omega xem lại băng ghi hình mười sáu năm trước của thượng tướng, tự nhiên cũng tan thành bọt nước.
Thẩm Ngôn nhận được vật liệu hiếm do Chiêm Tuần đưa tới.
Tổng cộng bảy loại, đều do quân bộ đặc biệt cung cấp, số lượng mỗi loại đều phong phú, dư dả để chữa trị cơ giáp 'Linh Vũ'.
"Thượng tướng sau khi tỉnh lại lập tức đệ trình, cho dù không có ý kiến của ngài nguyên soái, cũng sẽ thực hiện lời hứa với cậu." Chiêm Tuần giúp cấp trên của mình kiếm độ hảo cảm.
"Thay tôi cảm ơn thượng tướng." Thiếu niên nhìn 'Thép Titan T51' được đặt trong rương cách ly, mắt tím hiện ra một ý cười.
Kim loại màu xám trắng bị cố định giữa chiếc hộp, mặt cắt bóng loáng, độ cứng cực cao, là vật liệu trước mắt cậu cần thiết nhất.
Rốt cuộc cũng lấy được.
*
Thẩm Ngôn ngồi trên Aircar, lúc này mới nhớ tới dò hỏi hệ thống vấn đề độ hảo cảm.
Đã phát khen thưởng giai đoạn hai, có nghĩa độ hảo cảm mục tiêu nhiệm vụ đạt tới 60, mà trực giác của cậu người kia là Hạ Lăng.
Hệ thống: "Ký chủ đoán không sai, hiện tại độ hảo cảm Hạ Lăng cao nhất." Đã kiếm đầy rồi.
Thẩm Ngôn rũ mắt, lông mi nồng đậm mảnh dài nhẹ nhàng run rẩy.
Độ hảo cảm đã đạt tới 60, dựa theo ý định cũng cậu trước đây, lúc này hẳn nên bảo trì khoảng cách cùng Hạ Lăng mới đúng.
Nếu độ hảo cảm tiếp tục bay lên, chỉ sợ sẽ phát triển thành vượt qua quan hệ hữu nghị.
Nhưng trong đầu cậu hiện ra thân ảnh của Vua dị thú, nếu phải đối phó nó, dường như tinh thần lực khôi phục đến sáu phần vẫn không đủ.
Như vậy, muốn tiếp tục kiếm độ hảo cảm không?
Nhưng cậu không thể lừa gạt cảm tình của đối phương.
Nếu đôi mắt xanh thẳm từ trước đến nay bình tĩnh không gợn sóng nhiễm mất mát, cậu cũng sẽ cảm giác không thoải mái, ngực cũng rầu rĩ.
Hệ thống: "Ký chủ không cần lo lắng sự tình về Vua dị thú, sẽ có người giải quyết."
"Về phần Hạ Lăng cũng tốt, những người khác cũng thế." Nó hướng dẫn từng bước, "Ký chủ vì sao không nếm thử một chút chứ? Kỳ thật giới tính không phải vấn đề mấu chốt đâu."
"Chỉ là ——"
Thẩm Ngôn không dấu vết nhíu mày, luôn cảm giác rất kỳ lạ.
Cậu cùng một người đàn ông...?
Hệ thống: "Không thử xem thì sao mà biết được? Hơn nữa cậu hẳn cũng không chán ghét bọn, ví dụ như thời điểm Hạ Lăng trong Kỳ nhạy cảm——"
"Đó chỉ là ngoài ý muốn." Omega đánh gãy nó nói, đồng thời đem một ít hình ảnh ái muội hiện lên trong đầu loại bỏ.
Hệ thống: "Nhưng điều này cũng chứng minh, tiềm thức cậu đối với hành vi cũng không quá mức mâu thuẫn, chuyện này mang đến ngạc nhiên nhiều hơn là chán ghét......"
Thiếu niên nhíu mày, ngón tay thon dài nhảy trên trên khu điều khiển, Aircar bắt đầu không ngừng tăng tốc, bay nhanh như tia chớp trong không trung.
Tia sáng trắng chợt lóe, bỗng nhiên quay cuồng thắng xuống, rồi đột nhiên nhanh chóng vọt lên, ở tốc độ cực hạn tại phạm vị mà hệ thống an toàn cho phép, thao tác phô diễn cùng tồn tại trên một đường không khỏi khiến người ta sôi nổi ghé mắt.
"Bởi vì là ngoài ý muốn, cho nên không thèm để ý." Ngữ khí Thẩm Ngôn trấn định như thường: "Điều này không chứng minh được cái gì."
Hệ thống chỉ chấm một hạt, không tiếp tục.
Rome không được xây dựng trong một ngày, ký chủ cũng không có khả năng lập tức thay đổi quan niệm cũ ngay.
Nhưng nó biết, ký chủ cũng không lạnh nhạt như biểu hiện bên ngoài, nội tâm chỉ sợ sớm đã nổi lên gợn sóng.
Từ sau Kỳ nhạy cảm của Hạ Lăng, cho dù che giấu cỡ nào, quan hệ hai người cũng không thể trở lại từ trước.
Còn có Lục Vân Thiên, hành động đánh vỡ thiên định đã làm ký chủ thay đổi rất nhiều, đối với hành động 'được một tấc lại muốn tiến một thước' nào đó cũng không còn bài xích như trước.
Chỉ hy vọng mục tiêu nhiệm vụ có thể tiếp tục nỗ lực, tranh thủ sớm ngày bắt lấy ký chủ.
Lúc này Thẩm Ngôn xác thật có chút tâm phiền ý loạn, rất nhiều sự kiện trước đó cố tình lảng tránh dưới sự nhắc nhở của ký chủ lần nữa hồi tưởng lại. Là ngoài ý muốn, lại không cách nào trở thành chưa từng phát sinh.
Hơn nữa cậu còn chưa suy xét xong muốn tiếp tục kiếm độ hảo cảm của Hạ Lăng hay không.
Cậu không muốn cô phụ tình cảm của người kia.
Có lẽ vẫn cần bình tĩnh trước một chút.
Kỳ nhạy cảm của Hạ Lăng đã qua, về sau tận lực bảo trì khoảng cách vậy.
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng buổi tối thiếu niên hiếm thấy lại mất ngủ.
Nửa sườn mặt tinh xảo lộ ra sau chăn, trong chốc lát lại bị che lại, cẳng chân thon dài trắng nõn từ một bên duỗi ra, thực nhanh theo tư thế quay cuồng xoay về một hướng, mắt cá chân gầy nhẹ nhàng giật giật, tiện đà lại lùi về trong chăn.
Omega nằm trên giường không ngừng xoay người, lặp đi lặp lại mà ngủ không được.
Ôi, phiền quá.
*
Cùng thời gian, Lục Vân Thiên rốt cuộc bắt được tin tức về 'biến thể vàng đặc biệt biến dị', địa điểm ở chợ đen tinh cầu Carla.
Tinh cầu Carla nằm ở khu vực thuộc quản lý của tinh vực hơi xa xôi, khoáng sản thừa thãi, tài nguyên phong phú, nhưng trình độ phát triển lại kém xa tinh vực trung tâm, tương tự quản lý trị an cũng không thể đánh đồng, dựa theo cấp bậc phân chia thuộc về tinh cầu hạng trung.
Đặc biệt là chợ đen ngầm, nơi nơi tràn ngập bạo lực cùng dơ bẩn, thế lực khắp nơi rắc rối khó gỡ, cho dù quân đội cũng rất khó nhúng tay.
Nhưng Lục Vân Thiên lại thập phần quen thuộc.
Tuy rằng không vương đến tinh cầu Carla, nhưng anh từng lăn lộn tại chợ đen tinh cầu khác, bản chất không có gì khác nhau.
Thực lực đại diện toàn bộ, không ai muốn chọc vào người mình không thể trêu được.
Hai ngày hai đêm sau, phi thuyền tư nhân ngừng tại cảng tinh cầu Carla.
Lục Vân Thiên cùng thị vệ tùy tùng đồng thời đi xuống phi thuyền, cũng đã cải trang.
Căn cứ tình báo, lối vào chợ đen nằm dưới câu lạc bộ đấu vật lớn nhất ở quận thứ ba của trung tâm, người hành tinh khác cần được ông chủ giới thiệu mới được vào.
Nói là câu lạc bộ đấu vật, kỳ thật kinh doanh chính là 'Hắc Quyền', hạng mục bạo lực tăng vọt adrenalin luôn được thị trường hoan nghênh, đặc biệt luôn được quý tộc hoan nghênh.
'Hắc Quyền' hay còn có tên gọi khác là quyền sinh tử, có một bộ phim nổi tiếng cùng tên do Hồng Không sản xuất năm 2006.
Suy cho cùng, ai không thích kích thích chứ?
Bọn họ ngày thường áo mũ chỉnh tề, thời khắc tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt, linh hồn đã bị giam cầm quá lâu, cần gấp vài thủ đoạn để giải phóng chính mình.
Lục Vân Thiên ngựa quen đường cũ đi vào nơi này, nhìn hai người trên đấu trường đối chiến, một Alpha, một Beta, đều cao lớn uy mãnh, phần trên để trần, cơ bắp cánh tay thậm chí có chút khoa trương.
Trong khi cả hai đang khởi động, có một tràng pháo tay, tiếng reo hò, xen lẫn với tiếng huýt sáo, điên cuồng mà nhiệt tình, cho thấy một trận đấu đẫm máu sắp bắt đầu.
Lục Vân Thiên khẽ cười một tiếng, mặt nạ vàng nhạt che đi hơn phân nửa khuôn mặt tuấn tú của Alpha, mắt đào hoa câu nhân rất hứng thú nhìn chăm chú vào hai người trên đấu trường, đáy mắt hiện lên một tia hứng thú.
Nhớ trước đây anh ở bên ngoài phiêu bạc hai năm, khoản thu nhập đầu tiên chính là đến từ 'Hắc Quyền' ngầm, cũng đã lâu rồi.
Anh nhẹ nhàng búng tay một cái, thị vệ cũng đeo mặt nạ phía sau liền ấn 1 triệu tinh tệ cho thí sinh số 1.
Động tác này lập tức khiến cho không ít người chú ý, ở tinh cầu hạng trung, 1 triệu tinh tệ cũng không phải con số nhỏ, hơn nữa tên khách quý này cũng chưa từng xuất hiện.
Xem khí thế cùng hóa trang, hẳn là từ tinh cầu thượng cấp khác tới.
Quả nhiên, năm phút sau, số 1 chiến thắng.
Theo tỷ lệ cược, Lục Vân Thiên có được lợi thế 2 triệu tinh tệ, tiếp tục đặt cược vào ván tiếp theo, 2 triệu tinh tệ ALL IN.
Liên tục bảy tám sau đó, số tiền anh tích lũy được đã tới con số khủng bố, mỗi một lần đặt cược, lợi nhuận đều ổn định không lỗ.
Không ít người đi theo anh cùng nhau đặt cược, cũng kiếm được đầy chén.
Tình huống này tự nhiên khiến ông chủ câu lạc bộ chú ý, rất nhanh hai người Lục Vân Thiên liền mời tới phòng nghỉ sau hậu trường, ngoài cửa đứng một loại tay đấm trang bị hoàn chỉnh.
"Tôi không định nhiễu loạn thị trường, chỉ là muốn có người thương thảo, dẫn tôi đi chợ đen ngầm." Alpha cong môi, hai chân dài ngồi ghế phía dưới tùy ý duỗi, cực kỳ bình tĩnh nói ra mục đích của mình.
......
Chợ đen ngầm – Tinh cầu Carla.
Mỗi người đều mang theo mặt nạ kiểu mới tương tự Lục Vân Thiên, chặt chẽ che khuất hơn phân sườn mặt, còn dùng áo choàng che khuất toàn thân, hoàn toàn thấy không rõ dung mạo.
Trừ cái này ra, cũng có người hoàn toàn không thèm để ý bại lộ dung mạo, những người này có lẽ là bọn côn đồ địa phương, vài thế lực lớn nhất, không ai dám chọc; hoặc là tội phạm bị truy nã, qua được hôm nay không qua được mai.
Tóm lại, cá rồng hỗn tạp, cái gì đều có khả năng phát sinh.
Quang não Lục Vân Thiên đã bị chắn, không gửi tin nhắn đi được, nhưng thông tin mã hóa vẫn có thể mở ra.
Bọn họ ước định buổi chiều 2 giờ, ở phòng giao dịch chợ đen số 269 tiến hành giao dịch.
Trên con đường không quá hẹp, có không ít tội phạm trộm cướp ẩn trong, dùng ánh mắt thời khắc đánh giá người chung quanh, ý đồ thuận theo cướp túi tiền hoặc một vài món trang sức đáng giá của kẻ có tiền.
Lục Vân Thiên tự nhiên cũng là đối tượng chú ý của bọn chúng.
Mái tóc vàng kim của Alpha không chút che giấu để lộ ngoài lớp áo choàng, khi giơ tay là quang não mới nhất, nút tay áo cũng là đá quý thượng đẳng, vừa thấy đã biết có giá trị xa xỉ.
Nhưng mà lại không có kẻ nào dám tiến lên.
Alpha cao chừng 190cm, vai rộng eo thon hoàn mỹ dáng người, súng nguyên tử đừng ở bên hông, đường cong cơ bắp ở sau lớp áo choàng như ẩn như hiện, cả người tản ra khí chất cường đại của Alpha cao cấp.
Càng không cần đề cập đến Pheromone quanh thân anh—— cấp 9 gần bằng cấp 10. Mùi vị nồng nàn tinh khiết của rượu trắng khiến tất cả các alpha lẫn Beta đều tự giác mà né xa ba thước, e sợ tới gần một bước sẽ bị áp chế đến quỳ xuống.
Thị vệ cũng tự phát kéo ra khoảng cách nhất định, hình thành một vùng chân không khoảng ba mét, thu hút sự chú ý của mọi người.
Tuy rằng kiêu ngạo, nhưng đồng thời cũng là cảnh cáo.
Rất hữu ích trên thị trường chợ đen.
Lục Vân Thiên đi vào hành lang phòng giao dịch số 269, chia thành lối vào bên trái và bên phải, trước mắt không người sử dụng.
Người mua bên trái, người bán bên phải, ở giữa chỉ sử dụng đối thoại để giao tiếp, không biết danh tính của nhau.
Tới gần hai giờ, Alpha tiến vào bên trái cửa sổ, ấn sử dụng nút bấm.
Không quá vài phút, bên cạnh cũng có người tới, hai người đối chiếu ám hiệu.
Giọng nói người tới sau có chút nghẹn ngào, vừa nghe đã biết đang cố tình đè giọng, "Tao muốn thẻ vô danh, không có dấu vết sử dụng lẫn thuộc về bấy kỳ tài khoản nào.
Hơn nữa 250 triệu tinh tệ nhiều lắm, mày mang tới chưa?"
Giọng Lục Vân Thiên lười biếng: "Yên tâm, đều chuẩn bị xong. Vật liệu hiếm tao muốn đâu?"
"Ở chỗ này. Biến thể vàng đặc biệt biến dị, tổng cộng 133g, cũng đủ sủ dụng cho một cơ giáp."
"Tiền trao cháo múc, đừng chơi mánh khóe gì!"
Lục Vân Thiên cười lạnh: "Tao cũng muốn nói vậy. Đừng rục rịch tâm tư gì khác, nếu không mày không trốn khỏi chợ đen đâu."
Thị vệ đã di chuyển đển con đường thuận lợi cho mai phục, cũng cần chuẩn bị vài thủ đoạn bạo lực.
Rất nhanh, trang bị truyền trung gian được mở ra, hai khe lõm phân biệt để đặt vật phẩm gia dịch, tiến hành trao đổi.
Nhìn khối kim loại to bằng ngón tay cái không ngừng biến hình trong hộp,
Lục Vân Thiên nặng nề thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn là thật.
Chẳng qua trọng lượng... Anh dùng máy kiểm tra đo lường, thiếu mười mấy gam, nhưng cũng đã đủ dùng.
Bởi vì tâm tình không tồi, anh lười so đo nhiều.
Người đối diện nhận lấy thể nhanh chóng biến mất trong chợ đen, tuy thị vệ chỉ bắt được một thân ảnh nhanh chóng len lỏi, nếu muốn bắt giữ thật hẳn gặp nhiều khó khăn.
May mắn điện hạ không cắt cử mệnh lệnh.
Lục Vân Thiên ngồi trên phi thuyền tư nhân trở về, mái tóc vàng dưới ánh đèn càng thêm chói mắt.
Nhìn khối kim loại nho nhỏ trong hộp cách ly, mắt đào hoa câu nhân của Alpha hơi cong, khóe môi không tự chủ mỉm cười, Ngôn Ngôn nhận được hẳn sẽ rất vui vẻ nhỉ?