Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 110: Quấy nhiễu



Biên dịch: Yên Hy

Chỉnh sửa: 03/11/2023

Vào lúc đổi tài nguyên, suy nghĩ của đội viên cũ mới lập tức thể hiện bất đồng.

Đội trưởng mới, hoặc nên nói dựa theo suy nghĩ của đại đa số mọi người, đều đổi tài nguyên thiết yếu trước.

Nhu cầu Đội trinh sát không cao, nhưng đội chủ lực lại tiêu hao rất nhiều.

Tính toán dựa theo tiêu hao của đội chủ lực:

Khối nguồn năng lượng cao cấp mỗi người ít nhất 4 khối ( 10 ngày), 5 người cộng cần 20 khối,200 điểm; 10 bình dịch khôi phục tinh thần lực,100 điểm.

Túi cấp cứu, bộ dụng cụ đều là nhu yếu phẩm, hơn nữa hai phần dịch dinh dưỡng, 190 điểm.

Như vậy tính xuống, chỉ vật tư thiết yếu đã tốn 490 điểm, còn lại 10 điểm không thể đổi được thêm gì đành phải bộ dụng cụ.

Lỡ như trên đường cơ giáp xuất hiện vấn đề, đội ngũ không có bảo trì cơ giáp không khả thi.

Nếu đồng đội rời đi đến điểm tiếp viện đổi vật tư, nội trong thời gian một đi một về, đồng đội tại chỗ khả năng đã bị Thú Tinh hoặc đối thủ cạnh tranh khác xử lý.

Đồng thời vô duyên vô cớ tiêu hao vượt qua 5 lần điểm dự tính, mất nhiều hơn được.

Lồng phòng ngự đặc biệt cũng thế.

Chờ phát hiện tầm quan trọng của nó, cũng không còn khả năng để đổi, vì tài nguyên của mỗi điểm tiếp viện có hạn.

Từ đó xem ra, tài nguyên thiết yếu cũng không nhất định phải ưu tiên, tài nguyên tự chọn cũng không phải không thực sự là tùy chọn.

Trước khi đổi, Mục Thư Văn lại lần nữa xác nhận: "Chúng ta xác định phải dùng toàn bộ tích phân tài nguyên sao?"

Năm ngoái đội trinh sát Học viện Quân sự Đế quốc không đến hai ngày đã bị đào thải, tài nguyên đổi nhiều cũng là lãng phí.

Cho nên bọn họ sẽ tại đây tận khả năng tiết kiệm tích phân, dù sao điểm có thể tích lũy đến sau cùng, đề cao thứ hạng.

Thái độ Đỗ Nguyên Châu kiên quyết: "Chắc chắn."

Anh ta nhớ lại lời Omega nói vào ngày hôm qua, "Đội chủ lực không cần dùng cách thức tiết kiệm điểm để lấy được quán quân."

Nếu đội chủ lực có tự tin như vậy, bọn họ cũng sẽ buông tay, tranh thủ 'không kéo chân sau'.

Dựa theo kế hoạch, bọn họ đổi hai Lồng phòng ngự đặc biệt, một Bộ sửa chữa cơ giáp, một Súng nguyên tử.

Ngoài khối năng lượng trung cấp, đổi thêm bốn khối nguồn năng lượng cao cấp, Túi cấp cứu cũng đổi thêm nhiều một cái.

Bởi vì đội trinh sát có thời gian năm ngày, tiêu hao giảm phân nửa, bởi vậy điểm tương đối sung túc.

Mà Thẩm Ngôn cùng các thành viên Đội chủ lực, cần phân chia điểm hợp lý hơn.

Thẩm Ngôn: "Lồng phòng ngự đặc biệt cho Bạch Nhạn, hai khẩu súng nguyên tử K18, một khẩu cho Thiệu Tinh Lan, một khẩu dùng chung, chúng ta còn cần Bữa ăn dinh dưỡng cao cấp, lúc nào cũng phải duy trì trạng thái tốt nhất.

Túi cấp cứu, Bộ dụng cụ, Dịch dinh dưỡng là nhu yếu phẩm, dịch khôi phục tinh thần lực cùng khối nguồn năng lượng chỉ cần thỏa mãn sử dụng hai ngày là được, sau này có thể đổi ở điểm tiếp viện."

Đây mới là sách lược của đội trưởng đầy kinh nghiệm, cũng là chính xác nhất.

Lợi dụng điểm tiếp viện, ưu tiên đổi vật tư khan hiếm nhất, kết hợp các đặc tính của đội viên để tiến hành phân chia hợp lý.

Đội trưởng Tinh Hà - Bạch Thiệu đổi bốn Lồng phòng ngự đặc biệt.

Trong đội ngũ họ có Phụng Hoa am hiểu về vũ khí và cơ giáp, không cần Bộ sửa chữa cơ giáp, các vật tư cần thiết khác cũng giống với Học viện Quân sự Đế quốc.

Lạc Hải cùng Cửu Châu tương tự.

Đối với bọn họ Lồng phòng ngự đặc biệt là tài nguyên quan trọng nhất, thời khắc mấu chốt có thể cứu mạng, hơn nữa ở điểm tiếp viện rất khó cướp được, cấp bậc ưu tiên đương thuộc vị trí đứng đầu.

Tới gần 12 giờ, 100 đội trinh sát đã đổi xong vật tư, kiểm tra đồ tác chiến, máy liên lạc, mặt nạ bảo hộ phòng độc, bao tay phòng hộ, được đưa vào bệ phóng ngủ kín bốn phía, chuẩn bị thả xuống từng địa điểm bất đồng.

Các nhà truyền thông lớn cũng trước hết mở ra phát sóng trực tiếp, cùng người xem chờ đợi 'Liên đoàn' mở ra.

"Các đội viên chuẩn bị —— khoang bắn sẽ bắt đầu thả sau 30 giây, dự tính thời gian rơi xuống đất là 2 phút 14 giây. Đếm ngược 10, 9, 8......3, 2, 1, phóng!"

Hơn trăm khoang bắn phóng ra từ những vị trí bất đồng, ngay sau đó mau chóng rơi xuống từ trời cao mấy chục mét, đối với Thú Tinh trên hth A1084, tựa một cơn mưa sao băng.

Đỗ Nguyên Châu và năm người còn lại cảm nhận được mất trọng lượng khi rơi xuống, nhưng họ vẫn có thể duy trì sự ổn định dưới tác động của bộ cân bằng trọng lực.

Đỗ Nguyên Châu: "Mỗi người cần phải nhớ kỹ chức trách của mình, rơi xuống đất trước tiên phải triển khai hành động, lúc nào cũng phải giữ liên lạc."

Ứng Bác Thần đám người: "Được."

Khi tới gần mặt đất, khoang bắn cũng mất đi tác dụng của nó, giảm tốc độ rồi hóa thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống, trở thành vật liệu dễ phân hủy trong rừng mưa.

Ngay lúc vừa rơi xuống đất, hàng trăm chùm ánh sáng có biểu tượng của học viện quân sự từ nơi đó bắn thẳng lên bầu trời, chùm ánh sáng màu đỏ tượng trưng cho điểm cuối đồng thời xuất hiện liên tục ba giây mới tan biến vào hư không.

Không kịp quan sát hoàn cảnh, Ứng Bác Thần vừa ra khỏi khoang đã bước vào cơ giáp, hóa thành một tàn sáng bay vụt đi.

Một bên khác, tiểu đội của Mục Thư Văn cùng Quản Diệu cũng nhanh chóng rời khỏi đội ngũ, biến thành từng tia sáng bay lên không, tại chỗ chỉ còn hai người đội trưởng Đỗ Nguyên Châu cùng Lê Toàn.

Rừng mưa nhiệt đới sương mù lượn lờ, khắp nơi đều là cây to rợp tán cao từ mấy chục đến mấy trăm mét, không khí mang theo hơi ẩm, làm người ta cảm thấy khó thở.

Dưới chân là đất lầy lội thổ cùng từng vũng nước nhỏ, rễ cây vươn dài tận dưới lòng đất, chỉ cần một bước không cẩn thận sẽ rơi vào trong đầm lầy nguy hiểm.

Rắn độc cuộn mình trên cành cây khô trên cao ngẩng đầu lên, rít lên từng tiếng; nấm nhiều sắc màu che dưới độc trùng, cùng với từng tiếng kêu của côn trùng lẫn tiếng Thú Tinh gầm nhẹ, nguy hiểm tràn ngập.

Mới vừa rơi xuống đất, hai người Đỗ Nguyên Châu nhanh chóng dùng dây lên trong Bộ dụng cụ an toàn leo lên thân cây, lấy được tầm nhìn rộng hơn.

Căn cứ vị trí chùm tia sáng, bọn họ phán đoán xung quanh có tổng cộng bốn đội ngũ, đều có khoảng cách thả không quá gần, cẩn thận một chút cũng đủ ứng phó.

Lê Toàn một chân đá bay rắn độc sắp leo lên ống quần, dùng chủy thủ phòng thân cắt đứt bụng độc trùng đang mở miệng, nương dây thừng từ trên cây nhảy xuống.



Chỉ qua chỉ mới vài giây, mặt trên dây an toàn đã có dấu vết bị gặm cắn, còn lây dính thứ chất bầy nhầy do thứ gì bò qua, may mắn đều là quân dụng, sẽ không bình thường đã bị độc trùng cắn đứt.

Cô ngưng thần nghe ngóng động tĩnh khắp nơi, khi bọn họ rơi xuống đất có lẽ đã kinh động Thú Tinh xuyên quanh.

"Trước khi xuất phát, chung điểm hẳn ở... Về hướng Tây Bắc." Đỗ Nguyên Châu thả mắt điện tử tiến hành điều tra, đồng thời lấy ra máy định vị, ký lục tọa độ bọn họ mới bắt đầu.

Sau đó căn cứ quầng sáng màu đỏ vừa rồi tính thử phương hướng, ở chỗ trống trên bản đồ đánh dấu điểm đại khái.

Bốn đội ngũ vòng xoay cũng được đánh dấu, đến lúc đó đội chủ lực cũng sẽ đáp xuống vị trí này.

Anh ta mở ra liên lạc, truyền tin tức đồng bộ: "Tọa độ hiện tại của chúng ta là ( 353, 647). Ứng Bác Thần, phương hướng cậu có hai đội ngũ, cách chúng ta không quá xa, ước chừng ở 10KM, thực lực không mạnh."

"Quản Diệu, Thư Văn, phương hướng cả hai cũng có một đội ngũ, chú ý né tránh, đừng để bị bọn họ phát hiện hành tung."

*

Liên minh trường quân đội được tổ chức nhiều năm, phụ trách giảng thích phần lớn là tướng sĩ quân khu xuất ngũ, bọn họ có kinh nghiệm phong phú, phân tích chiến thuật dễ như trở bàn tay, cộng thêm ban tổ chức hỗ trợ dẫn đường, mỗi lần đều được khen ngợi.

Khách quý ngày đầu tiên của Vòng đào thải là Thời Hiên, cũng là thiếu tá quân khu trung tâm Thủ Đô Tinh Cầu bình luận.

Thời Hiên làm trong cái ngành này mười mấy năm, đã sớm từ một quân nhân biến thành bình luận viên chuyên nghiệp.

Chỉ có điều vì là một binh sĩ bước ra từ Thủ Đô Tinh Cầu, nội tâm chú tất nhiên thiên về Học viện Quân sự Đế quốc hơn.

Người hướng dẫn Ban tổ chức là Trần Đào: "Vòng đào thải lần này nằm ở vị trí bán cầu Bắc rừng mưa Lạc Nhật của hành tinh hoang A1084, hoàn cảnh này cũng không xa lạ với chúng ta, mười mấy năm trước Liên Minh cũng từng tổ chức một lần ở bán cầu Nam, khí hậu rừng mưa nhiệt đới điển hình, xà trùng đông đảo.

Rồi, hiện tại hơn một trăm đội trinh sát đã xuất phát, chúng ta tới xem trước một chút vị trí bọn họ."

Hình ảnh dừng vào lúc chùm sáng bắn tại không trung, biểu hiện rõ tọa độ đội ngũ.

Thời Hiên ánh mắt đảo qua màn hình: "Trường quân đội xếp hạng nhất năm trước lại rơi xuống phía đông nam rừng mưa Lạc Nhật, chung quanh có bốn đội ngũ.

Nhưng trong số này không có đội nào lọt top 10 bảng xếp hạng, cho nên tạm thời Học viện Quân sự Đế quốc không có nguy cơ."

"Một trong Tứ đại trường quân đội - trường quân đội Lạc Hải có khoảng cách trường quân đội đệ nhất gần nhất, khoảng cách thẳng ước chừng 40KM, không biết hai đội có thể gặp nhau không. Năm nay Lạc Hải là ' tử chiến đến cùng ', đấu pháp có lẽ càng cẩn thận hơn thường."

"Chúng ta lại đến xem thử vị trí trường quân đội Tinh Hà, hướng Tây Nam, khoảng cách với Học viện Quân sự Đế quốc 200km.

Trong rừng mưa Lạc Nhật tràn ngập sương mù, tầm nhìn có hạn, cho dù có tinh thần thể đại bàng vàng cùng kền kền đêm giúp đỡ, cũng phải dùng thời gian rất lâu mới có thể phát hiện mục tiêu."

"Cửu Châu rớt xuống điểm xa nhất, vào hướng tương phản với ba trường quân đội lớn khác, khả năng chạm mặt rất nhỏ. Song bọn họ vừa lúc rớt xuống nơi dày đặc chiến đội, có lẽ sẽ phát sinh một hồi chiến đấu."

Người hướng dẫn Trần Đào: "OK, đã xác nhận định vị tứ đại trường quân đội, chúng ta lại đến xem một chút hắc mã năm trước—— vị trí trường quân đội Liệt Diễm lẫn trường quân đội An Lai......"

Thời Hiên nhìn đến địa điểm tứ đại trường quân đội được thả xuống, liền biết ngày đầu tiên chỉ sợ không có hình ảnh gì xuất sắc.

Nhiệm vụ của đội trinh sát lẽ đường đi, trên đường không có điểm bạo quá lớn.

Điểm hấp dẫn suy nhất là hai đội viên Tinh Hà dùng Tinh thần thể tìm vị trí kẻ địch thế nào, cùng với Học viện Quân sự Đế quốc làm cách nào thoát khỏi vây hãm loại trừ của các trường quân đội khác, tranh thủ kiên trì thời gian càng dài.

Vận may của Học viện Quân sự Đế quốc lần này không tồi, cục diện mở màn tốt, hy vọng có thể nắm chắc được cơ hội.

Cốc Hạo cùng Hâm Vinh trường quân đội Tinh Hà vừa tiến vào sân đã thả ra tinh thần thể, Tinh thần thể đại bàng vàng cùng kền kền đêm trong phút chốc bay về phía trời cao, mở ra đôi cánh lớn không ngừng bay lượn, lợi dụng tầm nhìn trống trải tìm kiếm tung tích địch nhân.

Là loài chim dữ, bản thân chúng đã có tính hiếu chiến mãnh liệt.

Ánh mắt đại bàng sắc bén, bỗng chốc từ không trung đáp xuống, đôi chân sắc bén đâm mạnh xuyên qua con rắn dài bảy tấc giấu trong cây, nó từ trên cây rơi mạnh, máu sậm chảy xuống từ người.

Một Thú Tinh cấp C chết như thế.

Cốc Hạo nhìn chăm chú vào hướng Học viện Quân sự Đế quốc, thanh âm trầm ổn: "Vẫn như thường lui, hai chúng ta truy tìm vị trí của đội viên Học viện Quân sự Đế quốc, ba người các cậu phụ trách điều tra lộ tuyến."

Đội viên trường quân đội Đế Tư, trường quân đội Servais cũng sẽ phối hợp bọn họ, một khi phát hiện tung tích của đối phương, sẽ được truyền tới từ hình thức đánh mật mã.

Tương tự trường quân đội Liệt Diễm cũng biểu đạt mong muốn hợp tác, Liên Minh trường quân đội năm nay cho dù thế nào cũng sẽ không thua.

*

Người hướng dẫn Trần Đào vì phòng ngừa tẻ ngắt, đang thảo luận với Thiếu tá Thời Hiên về phối trí của các tài nguyên của các trường quân đội lớn: "Chúng ta thấy đội trinh sát của Học viện Quân sự Đế quốc quả thực rất hào phóng, 500 điểm ban đầu đã bị tiêu hết sạch.

Ngoài những tài nguyên cần thiết, họ còn đổi thêm 4 khối năng lượng cao cấp nữa."

"chúng ta đến đoán thử xem, Học viện Quân sự Đế quốc định làm gì? Chẳng lẽ tính toán dùng hỏa lực tới áp chế đối thủ?

Đội trinh sát vài lần trước bị áp chế quá thảm nên muốn phản kích, vì thế điên cuồng khởi xướng trả thù trường quân đội Tinh Hà – thấy có vẻ cũng có một chút khả năng."

Thời Hiên trầm ngâm: "Đây hẳn là một loại chiến lược. Đỗ Nguyên Châu chia bốn khối nguồn năng lượng này Ứng Bác Thần cùng Quản Diệu, có lẽ hai người này sẽ có một ít động tác."

Đúng lúc này, sân vòng đào thải đột nhiên liên tục vang lên hai tiếng thông báo theo hàng.

【Trường quân đội Hải Lam, ba đội viên bị loại. 】

【Trường quân đội Phong Lâm, hai đội viên bị loại. 】

Cùng lúc thông báo được phát đi, năm chùm ánh sáng có logo của học viện quân sự bắn lên trời.

Tinh thần Trần Đào tức khắc chấn động, hiện tại mới bắt đầu thi đấu không đến mười phút, đã có hai đội bị loại trừ, việc này cũng hiếm thấy ở những năm trước.

Hình ảnh trên màn hình lập tức nhảy đến định vị tương ứng, tiến hành tua lại.

Hai đội bị đào thải chia ở hai khu vực.

Trần Đào: "Trường quân đội Hải Lam gặp gỡ trường quân đội Cửu Châu, bất hạnh bị đào thải; mà trường quân đội Phong Lâm gặp gỡ ——"

Cơ giáp màu xám bạc cao tới 18 mét như hồn ma lướt ngang, quanh thân cơ giáp bùng nổ từng ánh đỏ tựa máu, khi mọi người còn chưa phản ứng lại đã có hai người bị thương nặng.

Thời Hiên chỉnh tốc độ chậm lại, nhìn ra: "Là Ứng Bác Thần của trường quân đội Đế Quốc, anh ta điểu khiển cơ giáp cấp R - Khiếu Nguyệt."

Rừng mưa Lạc Nhật.



Trường quân đội Cửu Châu vừa rơi xuống đất đã phát hiện bốn phía có bảy chiến đội, cũng là một trong tứ đại trường quân đội, tương tự họ cũng là đích cho mọi người công kích.

Ai mà không muốn đào thải người của tứ đại trường quân đội chứ?

Đối với mặt khác trường quân đội mà nói, sẽ là một bút chiến tích thượng huy hoàng.

Bảy chiến đội cách nhau không xa, trong đó còn có trường quân đội Thương Sơn xếp hạng trước hai mươi, nếu nhiều người như vậy đồng thời vây công, dù là bọn họ cũng đừng nghĩ chạy thoát.

Cần thiết phá vòng vây trước tiên.

Lúc này coi như nghiệm năng lực ứng biến của đội trưởng.

Đội trưởng Cửu Châu - Eve nháy mắt đưa ra quyết định: "Hướng bên trái Tây Bắc, mọi người lập tức tiến vào cơ giáp, đi!"

Cô lựa chọn hướng đội ngũ thưa thớt nhất, xong thẳng về chiến đội màu xanh nước biển, trực tiếp đào thải ba người.

Nó không chỉ có tác dụng gây kinh sợ, tránh bị theo dõi ở mức độ lớn nhất, nhưng muốn hoàn toàn ném lại những đội này, chỉ sợ còn tốn một đoạn thời gian.

Ứng Bác Thần mới tiến vào sân thi đấu đã tách ra khỏi đồng đội, đường ai nấy đi, một mình bước lên hành trình.

Bên tai cậu chàng vẫn luôn quanh quẩn lời Đỗ Nguyên Châu nói: "Nhiệm vụ hàng đầu của cậu là nhiễu loạn tầm mắt của mọi người, tận khả năng cung cấp không gian sinh tồn cho Mục Thư Văn cùng Quản Diệu.

Tiêu chuẩn nhiễu loạn cao nhất: Đã lộ bản thân, lại không thể để lộ hoàn toàn......"

Vừa rời khỏi đội ngũ, Ứng Bác Thần rất nhanh nhận được thư từ Đỗ Nguyên Châu.

Xung quanh cậu có hai đội viên, xếp hạng không cao, đối phương đối phương bảo cậu cứ căn cứ tình huống phán đoán muốn tiến hành quấy nhiễu hay không.

Alpha 18 tuổi hít sâu một hơi, cậu quyết định phải thử một lần.

Kinh nghiệm cần phải bồi dưỡng.

Cơ giáp màu xám bạc lướt qua rừng mưa, nhanh chỉ để lại tàn ảnh nhàn nhạt.

Khi phát hiện tới gần đội ngũ, Ứng Bác Thần cũng không trực tiếp xông lên, mà ẩn giấu phía trên thân cây cao ngất, lợi dụng năng lực điều tra xác nhận hoàn cảnh lần nữa, sau đó phóng vô số hạt đạn qua xung quanh.

Cùng lúc đó, cậu tăng thiên phú sức bật lên tới cực hạn, nhân đối phương không kịp phản ứng, di chuyển nhanh hình Z cùng bước nhảy hình cung bay tới, dùng sức bật siêu mạnh có thể sánh bằng cấp S liên tiếp làm bị thương nặng hai người.

Hạt đạn gián đoạn oanh tạc cây to che trời, mười thân cây thô tráng nện trên mặt đất, tầm mắt mấy người trường quân đội Phong Lâm bị cách trở, toàn bộ không quá rõ ràng.

Một kích kết thúc, cơ giáp 'Khiếu Nguyệt' hóa thành một tia sáng bay nhanh đi, sử dịch xiềng xích tinh thiết cuốn lấy nhánh cây trên đường phát ra các loại động tĩnh, không ngừng tạo thành ảo giác.

Đội viên trường quân đội Phong Lâm một lúc sau khi cậu chàng rời khỏi mới phản ứng lại kịp.

"Vừa rồi là trường quân đội Đế Quốc?"

"Đệch mợ, thực lực mạnh quá."

"Tốc độ nhanh thật, hoàn toàn thấy không rõ."

Đội trưởng nhìn phương hướng Ứng Bác Thần rời đi thần sắc ngưng trọng: "Chúng ta đổi hướng khác, ngàn vạn không thể chạm trán đội mạnh như Đế Quốc."

Hiển nhiên, không ai nhìn ra Alpha chỉ có một mình.

Trong khoang điều khiển.

Hô hấp Ứng Bác Thần có chút dồn dập, lực bạo phát mạnh mẽ đẩy nhịp tim cậu lên cao, máu sôi trào, qua một hồi lâu mới ổn lại.

Nhưng nội tâm cậu lại cực kỳ hưng phấn.

Cậu đã làm được.

Động tác liên tiếp không xuất hiện bất kỳ sai lầm gì.

Sương mù trong rừng mưa Lạc Nhật là lá chắn tự nhiên, hoàn cảnh này không thể nghi ngờ mang đến tiện lợi hơn cho cậu.

Alpha sau quấy nhiễu càng có lòng tin.

Khi tiếng báo vang lên khi, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía phát chùm sáng nơi phát ra.

Căn cứ điểm thả xuống, rất dễ đoán ra đây là bút tích của Học viện Quân sự Đế quốc được chú ý.

Trường quân đội Liệt Hỏa, trường quân đội Đế Tư âm thầm nhớ kỹ vị trí.

Từ điểm thả xuống của Đế quốc, đến địa điểm chùm sáng vừa rồi, hai vị trí nối tiếp, đại khái có thể suy đoán con đường tiếp theo của họ.

Khoảng cách tìm được đối phương cũng càng tiến thêm một bước.

Cốc Hạo - Tinh Hà nhíu mày: "Đây hẳn là mồi."

Hâm Vinh: "Cho dù là mồi cũng là đội viên trường quân đội Đế Quốc, chúng ta lần này cần hoàn toàn đào thải bọn họ."

Cốc Hạo nghe vậy dừng một chút: "Cũng phải. Để cho trường quân đội khác đi thu thập 'mồi' này, chúng ta đi tìm Đỗ Nguyên Châu, không được để sót người nào."

Hâm Vinh: " Đội viên khác có khi nào ở hướng ngược lại không?"

Cốc Hạo híp mắt: "Không nhất định. Đỗ Nguyên Châu được gọi là 'Bậc thầy chiến thuật', ắt sẽ có sách lược khác."

Anh ta vuốt ve bộ lông cứng rắn của đại bàng, "Chúng ta không cần đoán, chỉ cần tìm được bọn họ thôi."

Hâm Vinh quay mặt sang dựng cái ngón tay cái: "Anh nói rất đúng."

Thực lực Cốc Hạo vốn dĩ có thể tiến vào đội chủ lực, nhưng anh ta vẫn như cũ ở đội trinh sát.

Bởi vì sự tồn tại của bọn họ chỉ để khắc chế Trường quân đội Đế quốc.

*

Biên dịch có lời muốn nói: Òaaa đến trận Liên Minh cao trào của truyện rồiiiiiiii

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv