Chiếc xe trở Sở Nhi đã dừng chân tại một nhà hàng sang trọng, nơi đây rất đông khác toàn là những người có chức có quyền. Bấy giờ ở phía xa xa có một người đàn ông mặc trên người bộ vet lịch thảm. Vừa nhìn thấy chiếc xe ô tô đậu trước cửa hàng, ông đã rất vui mà đứng dậy. Có lẽ đây là ngài Heri. Ngài ấy chắc đã đợi cô rất lâu rồi nên mới đứng dậy tính ra tiếp đón.
Sở Nhi bấy giờ bước xuống khỏi xe tất cả mọi người điều đưa ánh mắt nhìn cô chằm trồ, bởi lúc nãy bọn họ không để ý. Còn bây giờ thì ai ai cũng điều ngạc nhiên bởi cô là ngôi sao nổi tiếng nhất trong giới xô bí. Chớp mắt một bớ phóng viên đã bao quay từ lúc nào cũng chẳng hay.
Bọn họ bắt đầu chèn ép xô lấn nhau mà không ngừng đặc ra những câu hỏi với cô, nhưng tất cả điều đã bị người của ngài Heri chặn lại. Ngài Heri lúc này tiến đến chỗ của cô, ông rất vui khi cô đã đến như dự định. Thế là ông cùng với người của mình đưa cô vào bên trong quán.
Biết được rằng tất cả những nhà báo đã hâm he sẳn, và mọi thứ sẽ trở nên ồn ào nên ông đã đặc một nơi cực vip. Nơi đó vừa rộng rãi lại có kính cắt âm, và những tấm màn không thể nhìn thấy hay nghe được gì từ bên ngoài. Thế là ở ông đưa cô đến đó.
Sở Nhi kiêu sa đưa mắt nhìn ông mà tỏ ra vẻ không thích thú với những gì mà ông bày ra hết, cô bấy giờ lên tiếng: "Trời hôm nay đúng thật là một ngày xui nhất cuộc đời tôi! Lúc đầu thì phải giải quyết mấy cái tên tay sai của ông. Còn bây giờ thì chắc có lẽ tôi sẽ giải quyết ông mất!"
Nghe đến đây ngài Heri hoang mang, ông biết rằng nhất định một người khó tính như cô không dễ đối phó. Nhưng với Tài ăn nói nịnh hót của mình ông bắt đầu lấy lòng cô:
"Thật sự xin lỗi cô về những việc này! Đó là sai sót của tôi! Nhưng bây giờ cô muốn gì xin hãy ra điều khiện tôi sẽ bắt các nhân viên của tôi làm hết?"
Sở Nhi lúc này nở một nụ cười nham hiểm trên môi, cô bấy giờ yêu cầu mang một nhóm người vào làm thảm cho cô bước vào từ ngoài cửa kính cho đến bên trong này. Nghe những lời đề nghị có một chút phần phi lý của cô. Ông cảm thấy rất hoang Anh ông bối cảnh ấp úng trả lời mà không biết phải làm sao để cô vừa lòng:
"Chuyện này...Chuyện này"
Bấy giờ Sở Nhi lấy chiếc kính râm trong áo của mình ra, cô đeo nó lên và rời đi. Bấy giờ cô nói:
"Được thôi! Tôi nghĩ là chúng ta nên thôi hợp tác là được rồi! Bởi vì ông không thể đáp ứng được yêu cầu của tôi. Vậy thì làm sao mà làm được vì lớn tôi giao cho ông nhỉ?"
Nghe đến đây ông chỉ có thể bất lực, mà gọi điện gọi một số người vào. Ông bắt bọn họ phải nằm dài ra sàn mặc dù cho ai cũng hoang mang và lo lắng, bởi cái cảm giác làm thảm cho người ta bước đi là rất đau. Không những bị dẫm lên người mà đây cũng là một nổi sĩ nhục lớn. Nhưng bọn họ biết phải làm sao đây? Bởi vì nếu như không làm theo thì bọn họ sẽ bị đuổi việc. Thế là họ cắn răng chịu đựng.
Cô bước qua từng người một mà như con ác quỷ đang thỏa mãn niềm vui của mình, cô bấy giờ tự nhủ: "Tất không các cũng chỉ là một tấm vải rách rời cũng mãi nằm ở dưới chân của tôi mà thôi. Và tôi mượn anh ta nhất định phải như các người!"
Cô làm như vậy là bởi vì cô muốn mình trở nên độc ác hơn tàn nhẫn hơn, bởi làm như vậy cô mới có thể tự tin trả thù những kẻ đã khiến cô ra nông nỗi như trước. Cô muốn mình vừa nham hiểm lại vừa lạnh lùng cứ như một tảng băng không bao giờ bị rạng nức hoạt một tên sát thủ vô tâm.
Sau khi thỏa mãn được những gì mình cần làm, cô mỉm cười đắc ý và rồi cô được ngài Heri mời vào bàn để làm việc cùng nhau. Nhưng bấy giờ một nữ phụ vụ bước vào, cô ta đưa thực đơn cho Sở Nhi và lên tiếng nói: "Đây là thực đơn cô hãy chọn món đi ạ!"
Sở Nhi mỉm cười nhìn cuốn thực đơn, cô lật từng trang một ra xem. Bỗng chốc cô xé rách luôn cuốn thực đơn. Nữ phục vụ thấy vậy cô ta rất hoang mang, không biết tại sao khách hàng lại làm vậy mà bèn hỏi: "Xin mong cô bỏ qua! Tại sao cô lại xé thực đơn của chúng tôi chứ? Nếu cô không ưng ý thì không gọi cũng được mà!"
Sở Nhi lúc này đứng dậy mà tỏ ra bức xúc với nữ phụ nữ, cô bấy giờ nắm lấy quyển thực đơn ở trên bàn tiện tay hất thẳng vào mặc cô ta:
"Vậy sao? Ý là cô đang có ý định trách móc tôi à? Vậy được thôi cô nhìn xem đồ ăn trong này chẳng có món nào được gọi là sang, cứ như là đồ cho chó ăn vậy. Và nhất là cô tôi không ưa thái độ này một chút nào!"
Thấy mọi chuyện dường như sắt đến tột điểm, thế là ngài Heri bèn lên tiếng xen vào:
"Việc này thì chúng tôi xin lỗi cô được chưa? Bởi vì tôi ưa khẩu vị ở đây nên mới đưa cô đến.
Được thôi nếu cô không thích thì chúng ta sẽ đổi quán được chứ?"
Sở Nhi bấy giờ lấy lại bình tĩnh cô trả lời ở ông:
"Thôi được rồi dù gì ở đây cũng đã đến đây rồi. Thế chi bằng ở lại đây cũng được."
Thế là Sở Nhi gọi hai ly nước cam và một phần bít tét. Cô gái phụ vụ lúc này bước vào bên trong mà yêu cầu theo những gì cô đã chọn mà cô ta không ngừng run rẩy sợ hãi bởi những gì mà vị khách khó tính kia đã làm với mình.
Vậy là cô phải mang thức ăn ra một lần nữa rồi, nhưng khi cô bỏ xuống bàn mời họ ăn, thì Sở Nhi lại kiêu cô gái này hãy mang lại vào trong cho chó ăn đi bởi vì cô không còn hứng thú để ăn nữa.
Cô gái phụ vụ bất lực không thể làm được gì, bấy giờ cô ấm ức làm theo lời của Sở Nhi mang hai phần bít tét vào lại trong quán.
Sở Nhi đưa mắt nhìn chằm chằm ngài Heri mà cười thật lớn, cô cảm thấy rất vui về việc này thế là cô bắt đầu đi vào bàn về việc chính với ông.
Ngài Heri rất vui về việc này bởi vì ông cũng đang hoang mang về những việc mà cô đã làm, lúc này Sở Nhi nói: "Theo như hợp đồng của tôi thì tôi sẽ trở thành ngôi sao thời trang đại diện cho phía bên ông phải không?"
Ngài Heri lúc này gật đầu lia lịa mà trả lời:
"Phải rồi vậy bao lâu cô mới có thể chủng bị lịch hẹn ở ra mắt bộ sản phẩm đầu tiên vậy?"
Sở Nhi mỉm cười tỏ ra vẻ thần bí mà trả lời:
"Tôi cũng không biết nữa, chắc là phải tùy vào tâm trạng rồi.
Nhưng nếu ông giúp tôi một việc gì có lẽ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn..."
Ngài Heri thắc mắc không biết cô muốn nhờ ông giúp việc gì, bấy giờ ông hỏi:
"Được thôi cô hãy nói đi rốt cuộc cô muốn tôi giúp việc gì?"
Sở Nhi lúc này trả lời: "Có phải công ty của ông có quan hệ mật thiết với công ty Nhược Hy đang nổi tiếng phải không?"
Ông lúc này trả lời cô: "Phải rồi!"
Sở Nhi bấy giờ nói tiếp: "Vậy nếu tôi muốn ông hủy bỏ tất cả hợp đồng với họ thì..."
Ông nghe đến đây mà hoang mang nếu bạn ông mà làm vậy thì có khác nào là đang chơi bẩn không bởi vì hai công ty đã hợp tác rất lâu rồi. Nếunhư nbu làm vậy thì công ty của ông sẽ bị mọi người phê phán ông suy nghĩ mà trả lời:
"Tôi nghĩ là việc này tôi cần thời gian để suynghĩ. Bởi vì nếu làm vậy thì công ty của tôi sẽ bị chỉ trích mất!"
Sở Nhi chỉ mỉm cười cô đứng dậy mà rời đi, nhưng không quên nói thêm: "Được thôi tôi cho ông ba ngày để quyết định. Nếu như ông không làm theo thì tất cả mọi hợp đồng tôi sẽ hủy chúng! Lúc đó ông đừng nói sao tôi lại không cho ông cơ hội!"
Ông đưa mắt nhìn Sở Nhi rời đi mà bối rối không biết phải làm như thế nào. Bởi vì cô đưa ra quyết định như vậy không phải là đang đưa ông vào gõ cục sao? Bởi vì một bên là ơn nghĩa bên còn lại chính là sự nghiệp của ông.