Hàn Tử Dạ cũng không muốn nán lại thêm nữa, nếu nàng có thể tuyệt tình như vậy.
Hản còn ở lại đây để làm gì? Tuy nhiên hắn bỏ đi không phải vì hắn dễ dàng từ bỏ nàng như vậy mà là vì hắn cần biết thật ra người nam nhân kia là ai? Quan trọng hơn, bây giờ chuyện trước mắt hắn cần quay trở lại Nam Triều sau đó đường đường chính với thân phận vương gia đến đây đón nàng.
Lần này hắn chỉ âm thâm đến đây không có quá nhiều người biết hắn đến Đông Lăng.
Hắn đã biết nàng còn sống và ở Đông Lăng là tốt rồi.
Còn chuyện nàng tuyệt tình vứt bỏ hắn và Vân Nhi, hẳn đã nghĩ kỹ rồi.
Hắn sẽ điều tra rõ xem liệu có phải nàng thật sự tuyệt tình hay trong này có ẩn tình gì khác.
Hoặc có thể như trước đó hắn từng suy đoán nàng bị mất một phần ký ức, và quên mất Vân Nhi.
"Nhờ ngươi nhắn lại với nàng, ta sẽ quay lại đón nàng."
Hàn Tử Dạ nói xong câu đó thì mở cửa số nhảy ra ngoài.
Tiểu Hoa thở dài, người có lòng tại sao không thể đến được với nhau? Tại sao không thể răng long đâu bạc với nhau chứ? Tỷ tỷ yêu người nam nhân đó như vậy sao phải tự làm khổ mình.
Mặc dù nàng cũng hiểu một phu một thê sẽ hạnh phúc hơn là chia sẻ phu quân với người khác.
Nhưng vì không phải bây giờ nam nhân nào cũng tam thê tứ thiếp sao? Liệu có mấy ai làm được như điều tỷ tỷ muốn.
Không phải nàng xem thường tỷ tỷ, nhưng xuất thân từ thanh lâu thì có nam nhân nào chấp nhận một đời một đôi với tỷ không? Nếu không tìm được người nam nhân như tỷ muốn, chẳng lẽ tỷ muốn một mình cô độc cả đời.
"Tỷ tỷ, Hàn công tử đã đi rồi.Công tử nhờ muội nhăn lại với tỷ, nhất định công tử sẽ quay lại đón tỷ."
Tiểu Hoa thành thật thuật lại.
Lãnh Nguyệt khẽ cười.
Quay lại đón cô sao, không ngờ cô đã nói như thế rồi mà chàng còn nói như thế.
Khiết Khiết của kiếp trước và kiếp này đều đáng yêu như thế.
Tâm tính luôn tình nghĩa như vậy.
Nhưng chàng không biết rằng mọi chuyện chẳng thể nào quay lại như kiếp trước được nữa.
Kiếp này chàng và cô đã không thể nào nữa rồi.
"Nguyệt Nhi, Thất công tử đến tìm con, con mau về phòng chuẩn bị một chút đi."
Tiền ma ma đi đến trước mặt Lãnh Nguyệt dặn dò.
Lãnh Nguyệt lại mơ màng không biết Thất công tử trong lời nói của ma ma là ai? Cô đi theo Tiểu Hoa trở về phòng trang điểm chải tóc lại một chút.
Sáng nay vì đóng kịch bệnh nhân cho Lý Thiệu Hoành thấy nên gương mặt cô nhợt nhạt, tóc tai có phân hơi không được gọn gàng.
Giờ gặp người khác cũng không thể tiếp tục đóng kịch được.
Dù sao cô còn phải nhờ vào nhan sắc này kiếm chút ít phòng thân.
"Tiểu nữ Nguyệt Nhi kính chào Thất công tử."
Vừa bước vào phòng Lãnh Nguyệt đã lên tiếng chào hỏi người nam nhân đang quay lưng về phía nàng.
"Nàng đến rồi sao, mau ngồi xuống đi."
Nam Cung Duật xoay người lại mỉm cười nhìn nàng.
Lãnh Nguyệt kinh ngạc, không ngờ rằng thất công tử chính là người lần trước đã bỏ số tiền lớn ra để được gặp cô.
Lần trước cô đã từng nhận xét người này tâm địa chắc chắn 'một bụng' nguy hiểm.
Không hiền lành thiện lương như vẻ bê ngoài hẳn thể hiện.
Cô còn nghĩ chắc chăn hắn cô ý đồ gì đó với cô nên mới muốn tiếp cận cô.
Lân trước cô đã từ chối chạy trốn hẳn một lần nhưng lần này lại không tránh khỏi.
Cô biết nếu hắn đã chắc chắn có ý đồ gì với cô thì sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu.
Cô cũng muốn biết thật ra là người nam nhân này muốn làm gì? "Hôm nay hình như sắc mặt của nàng không được tốt, nàng không khỏe sao?"
Nam Cung Duật quan tâm lo lắng.
Lãnh Nguyệt khẽ đưa tay lên xoa mặt mình.
Cô đã tô son đắp phấn dày như thế mà hắn còn nhìn ra sắc mặt của cô kém sao.
Mắt kia như kính hiển vi của kiếp trước thế nhỉ.
Cô không muốn giả vờ bệnh hoạn nữa nhưng hắn đã bắt thang cho cô thì ngại gì cô không theo ý hắn mà leo lên.
Cô đưa tay lên miệng khẽ ho khan.
"Đa tạ công tử đã quan tâm, Nguyệt Nhi tối qua cảm mạo nên sắc mặt hôm nay hơi kém.Xin công tử chớ chê trách."
Nam Cung Duật khóe miệng khẽ giật.
Hắn chỉ giả vờ nói như thế thôi.
Chứ gương mặt nàng hồng hào thế kia thì nhìn kiểu nào ra là người đang bị bệnh chứ.
Nàng cũng nương lời hắn quá rôi.
Nhưng mà nhờ vậy hắn càng ưng ý nàng hơn.
Nàng chính là lựa chọn sáng suốt để hắn dùng cho việc đối phó Dung Phi.
"Nếu vậy nàng về lại phòng nghỉ ngơi đi, lần sau ta lại đến."
Nam Cung Duật ánh mắt nhu hòa.
Lãnh Nguyệt hơi ngạc nhiên chỉ đơn giản vậy thôi sao.
Kêu cô đến rồi nói cô bệnh lại kêu về nghỉ ngơi hẹn lần sau lại đến.
Nếu hẳn thật sự thích cô, quan tâm cô giống như Lý Thiệu Hoành chắc chắn cô sẽ lập tức đi vê phòng mà không cần suy tư.
Nhưng người này trên mặt đã ghi rõ tìm cô có ý đô, không thành chuyện sẽ không buông tha.
Sớm muộn gì cũng phải đối mặt, thôi thì cứ thẳng thắn với nhau, đỡ làm mất thời gian của đôi bên.
"ở đây cũng không có ai khác, bớt diễn với nhau thôi.
Nói đi ngài tìm ta thật ra là có mục đích gì?"
Lãnh Nguyệt ngồi thẳng người giọng nói nghiêm túc.
Nam Cung Duật giật mình, nàng sao không giống các cô nương bình thường vậy.
Sao nói trở mặt là trở mặt liên thế này.
Trước đó người nói không khỏe rõ ràng là nàng mà, giờ lại không muốn giả vờ nữa.
Nàng đúng là thông minh hơn hắn nghĩ, có thể nhìn ra dụng ý của hắn muốn tìm nàng.
Chắc hẳn nàng cũng nhận ra hắn muốn tìm nàng không đơn giản chỉ mua vui.
Bởi thế giờ nàng mới hỏi thẳng hắn như vậy.
Đã vậy hắn cũng thẳng thắn.
Dù sao kế hoạch này sớm thực hiện ngày nào tốt ngày đó.
"Được vậy ta nói thẳng, ta muốn nàng tiến cung làm việc cho ta.
Đương nhiên ta sẽ không bạc đãi nàng."
Nam Cung Duật cũng lập tức nghiêm túc.
Trước đó hản định dùng cách làm cho nàng say mê hắn, đem lòng yêu hắn, sau đó hắn sẽ kêu nàng làm gì nàng cũng đồng ý.
Lúc đó hắn sẽ đưa nàng vào cung.
Thế nhưng có vẻ nàng quá thông minh, khi kế hoạch thu phục nàng của hắn chưa thành công thì hẳn đã bị nàng lật mặt.
Lãnh Nguyệt trừng mắt, tiến cung sao? Hắn 'chơi lớn' hơn cô nghĩ rôi đó.
Cứ nghĩ hắn sẽ nói muốn cô làm thiếp thất hay muốn cô giúp hành thích ai đó khi người đó đến đây.
Chẳng phải trong phim đều thế à.
Sau hắn lại không đi theo kịch bản chút nào vậy.
Kêu một kỹ nữ thanh lâu tiến cung, hắn không bị 'ấm' đầu phải không.
Nhưng cô muốn biết hắn kêu cô tiến cung làm gì? Chẳng lẽ hành thích hoàng đế giúp hắn cướp ngôi tạo phản? Vậy thì có khi hẳn còn chưa lên ngôi thì cái mạng nhỏ của cô cũng phải xong luôn rồi.
Cô cũng chẳng phải sát thủ tinh anh mà dám làm chuyện tài trời như thế.
Tuy nhiên cô cũng muốn hỏi lại hắn, để kiểm chứng suy đoán của mình.
"Làm gì? Hành thích ai sao?"
Lãnh Nguyệt thử thăm dò thế mà hắn lại gật đầu.
Làm cô giật mình đứng bật dậy.
Trời đất ơi, thật sự hắn muốn cô dùng nhan sắc này đi quyến rũ hoàng đế sau đó trong lúc 'lăn giường áp chảo thì một đao đâm chết hoàng đế.
Ôi trời đất ơi, chuyện kích thích như vậy cô chỉ dám nghĩ thôi chứ gan cô nhỏ lắm không dám làm thật đâu.
"Ta muốn nàng hành thích Dung Phi nương nương."
Nam Cung Duật nói thẳng ra mục đích của mình bởi vì hắn nghĩ có thể nàng đang nghĩ hẳn muốn hành thích hoàng đế tạo phản nên mới phản ứng mạnh như vậy.