Mục Thần

Chương 593: Thế này đủ chưa?



“Xì!"

Nghe những lời nói chính nhân quân tử của Mục Vỹ, Dao Phá Phong xì một tiếng rồi nói: "Bớt giả làm người tốt đi Mục Vỹ, hôm nay, thánh địa Trì Dao ta sẽ không tha cho ngươi đâu".

"Ông dám!"

Có hai tiếng quát vang lên cùng một lúc, một là của Trì Tân Vũ, còn là là của Tiêu Doãn Nhi.

"Sao mà không dám?"

Dao Phá Phong lạnh mặt tiến lên, tám tầng hồn đàn xuất hiện dưới chân, ông ta nhìn Mục Vỹ với vẻ đầy sát ý.

“Lão già kia, ông không tin lời ta nói chứ gì? Thế để ta cho ông nếm thử sự lợi hại của Thất Tinh Môn".

Mục Vỹ đứng im tại chỗ nhìn Dao Phá Phong lao tới, hắn mỉm cười lạnh lùng, sức mạnh sao trời trong hồn đàn tầng thứ bảy phóng ra điên cuồng.

"A .. "

Dao Phá Phong chợt hét lên thảm thiết, tám tầng hồn đàn dưới chân lập tức trở nên mờ ảo, ông ta giơ tay ôm đầu rồi nhìn Mục Vỹ với vẻ khủng hoảng.

“Ngươi đã làm gì ta?"

"Ta có thể làm gì với một lão già như ông?"

Mục Vỹ châm chọc nói: "Nửa năm nữa, người của Thất Tinh Môn sẽ tới, với tình hình hiện tại mà thánh địa Trì Dao ông định phản kháng lại họ thì chết là cái chắc".

“Lộng ngôn, chắc chắn ngươi đã sử dụng tà thuật gì đó!"

"Tà thuật? Ta thấy đau ông đã bị những suy nghĩ không đang hoang làm lú lẫn rôi".

Mục Vỹ hừ một tiếng, sức mạnh sao trời trong hồn đàn tầng thứ bảy bùng nổ, tiếng hét thảm thiết của Dao Phá Phong ngày một vang dội hơn.

“Đủ rồi!"

Vỹ Thăng Không chợt vung tay ra, một cảm giác áp chế dội về phía Mục Vỹ.

"Định chèn ép ta ư?"

Mục Vỹ mỉm cười.

Nguyên liệu đúc nên bảy tầng hồn đàn của hắn đều là thiên tài địa bảo như thiên hoả, dị thuỷ, chân lôi, tia sét và sức mạnh sao trời, vậy thì sức ép của Vỹ Thăng Không có tác dụng với hắn không?

Đương nhiên là không!

Dù hắn mới có bảy tầng hồn đàn, nhưng Vỹ Thăng Không muốn dựa vào hồn đàn để chèn ép bắt hắn khuất phục là điều không thể.

“Hử?"

Thấy Mục Vỹ vẫn bình yên vô sự, ngẩng đầu lên nhìn mình, Vỹ Thăng Không tỏ vẻ ngạc nhiên.

Lần đầu tiên, lão ta gặp chuyện kỳ lạ như thế này. Với tu vi của lão ta thì đừng nói là bảy tầng hồn đàn, đến cường giả cảnh giới Niết Bàn tầng thứ chín và đúc thành công chín tầng hồn đàn cũng khó mà chống lại được luồng uy áp của lão ta

“Thú vị đấy! Xem ra Vỹ Vu nói không sai, chúng ta cứ mải mê tìm hành tung của cha ngươi, thành ra lại tạo cơ hội cho ngươi trưởng thành!”

Dứt lời, Vỹ Thăng Không quặp tay lại.

Âm ...

Ngay sau đó có tiếng nổ vang lên, vụ nổ cuốn sạch không gian, mọi thứ xung quanh Mục Vỹ dường như cũng bị dồn ép đến mức vỡ tan, thậm chí còn có hiện tượng méo mó.

“Lão già kia, ông định giết ta ư? Được thôi, đã thế ta sẽ phá vỡ phong ấn để người của Thất Tinh Môn tới đây, muốn chết thì tất cả cùng chết!"

Mục Vỹ giễu cợt nói: "Ban nay, ta đã phá vỡ bố trí hàng nghìn năm của Thất Tinh Môn, chắc người ở phía bên đó đang tức điên lên và muốn đến đây ngay lập tức để đại khai sát giới. Để rồi xem, ông với Thất Tinh Môn của tiểu thế giới Tam Thiên, ai lợi hại hơn?"

Nghe thấy thế, Vỹ Thăng Không chợt ngưng.

“Lão phu mà bị ngươi doạ ư! Dù Thất Tinh Môn có đến thì cũng không phải cường giả đã vũ hóa thành tiên, thế sao lão phu phải sợ chứ!"

Vỹ Thăng Không cười lạnh nói: "Hàng vạn năm trước, chúng ta thừa biết sẽ không duy trì được phong ấn mà Vỹ tôn giả thiết kế ở đây được lâu, chúng không thể bảo vệ Trung Châu lâu dài được. Vì thế, chúng ta đã bố trí cấm chế rồi, đến cường giả cảnh giới Tam Chuyển cũng không thể tới Trung Châu được".

Lão già kia, lẽ nào ông lại hiểu về phong ấn do ta thiết kế hơn bản thân ta?

Thấy Vỹ Thăng Không nói với vẻ vô cùng tự tin, Mục Vỹ thản nhiên tặc lưỡi.

"Mục Vỹ, nếu cha ngươi không chịu xuất hiện thì ta sẽ bắt hắn phải xuất đầu lộ diện, ta không tin bắt ngươi rồi mà cha ngươi vẫn lặn tăm”.

"Được thôi, có giỏi thì ông đến mà bắt này!"

Mục Vỹ mỉm cười, mười quả Tịch Diệt Lôi Châu xuất hiện trong tay.

“Mấy thứ đồ chơi này không có tác dụng với ta đâu!"

“Hả? Thế à?"

Mục Vỹ mỉm cười, các tiếng sột soạt vang lên, ngay sau đó vô vàn các viên Tịch Diệt Lôi Châu nam la liệt dưới đất rồi lăn lông lốc.

"Ta cũng biết nếu chỉ có vài viên thì không làm gì ông được, cho nên đã chuẩn bị cả đống, thế này đủ chưa?", Mục Vỹ châm chọc nói: "Không đủ thì ta vẫn còn nữa”.

Lại có tiếng động vang lên, bom Lôi Viêm và Hắc Viêm lẫn lộn với nhau chất như núi dưới chân Mục Vỹ.

"Đủ chưa?"

Thấy đống bom chất cao như núi này, cuối cùng thì Vỹ Thăng Không cũng biến sắc mặt.

Điên rồi!

Mục Vỹ điên thật rồi!

Muốn giết không được, mà giữ lại cũng không xong!

Giữ lại một người như hắn thì đúng là tai hoạ.

Dao Phá Phong ở một bên giờ mặt đã vàng như nghệ.


"Hừ! Hôm nay, lão phu chỉ đến giúp Dao hộ pháp chỉnh lý lại chuyện lộn xộn trong Thánh địa Trì Dao, chứ không có ý làm khó ngươi, cút đi!"

Cút?

Nghe tiếng quát của Vỹ Thăng Không, Mục Vỹ cầm hai viên Tịch Diệt Lôi Châu lên rồi mỉm cười.

Ông bảo ta cút là ta phải cút ư? Thế còn ra thể thống gì nữa?


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv