“Lần này, hai tên khốn Thập Thất và Thập Bát đã làm hỏng hết chuyện rồi!"
Một người trong đám đông lên tiếng: "Vốn dĩ để họ chiếm đóng một nơi, lập kế sách chờ chúng ta đến. Bây giờ thì hay rồi, chẳng những cả đoàn quân bị tiêu diệt, mà còn mang lại ảnh hưởng xấu cho đại quân của Ma tộc nữa".
“Long Câu, ngươi đừng than van nữa. Lần này, Thập Lục Ma Ngục ngươi định dẫn bao nhiêu quân đi?"
"Một trăm nghìn quân".
Lòn Câu đáp: "Lần này coi như ta dốc hết vốn liếng ra rồi đấy, ông đây không tin đối phó với một Trung Châu Đại Lục nhỏ bé phải cần đến các ma hoàng đại nhân ra mặt! Hắc Nha, ngươi thì sao?"
"Năm trăm nghìn quân!"
Người đàn ông tên là Hắc Nha có thân hình cao gầy, giọng nói sắc bén: "Ngươi chỉ dốc vốn đời này thôi, còn ta dùng hết của cả đời trước luôn! Lần này, nếu không chiếm được Trung Châu, ta sẽ viết tên mình ngược luôn!"
“Mị Ảnh, Mộng Yểm, hai người đừng giấu nữa, chắc cũng dẫn theo ba trăm nghìn đại quân đúng không?"
"Kiểu gì cũng nhiều hơn các ngươi".
Một người phụ nữ trong số hai người vừa được gọi tên lạnh lùng nói: "Phen này, chúng ta tuyệt đối không được sơ suất. Nghe nói nhân loại có một thế lực tên là Vỹ Minh đã luyện chế được Thanh Tâm Đan, có thể đề phòng lây nhiễm ma khí của Ma tộc chúng ta. Hơn nữa còn bom Hắc Viêm gì đó có lực sát thương cực lớn nữa. Tóm lại là phải hết sức cẩn thận".
"Có tin này chắc hai người cũng biết rồi", một người đàn ông khác lên tiếng, giọng nói lạnh băng: “Vì loại bom Hắc Viêm này nên Ma Cách mới bị người của điện Tam Cực bao vây đến mức không còn lối thoát".
"Hừ! Thế thì tiêu diệt Vỹ Minh gì đó trước rồi tính tiếp!", Long Câu dường như đã nổi giận, lập tức quát: "Vỹ Minh đó không phải một trong tám thế lực lớn, ta không tin họ có thể một tay che trời!"
Đoàng đoàng ...
Khi bốn người đó đang bàn bạc, năm luồng ma khí bao trùm phía Ma Uyên chợt bùng nổ từ trong các ma trụ.
Chúng phóng thẳng vào thành Phù Dư.
“Hửʻ?"
Bốn người đó ngẩn ra khi nhìn thấy năm luồng ma khí này.
"Không ngờ nhóm Tử Cực, Xích Huyết, Kim Linh, Ma Bức và Vũ Dạ Lang cũng đến rồi. Xem ra lần này, bốn vị ma hoàng quyết phải thu phục Trung Châu Đại Lục cho bằng được".
Mộng Yem, Mị Ảnh, Hắc Nha và Long Câu biết rõ dù họ đều là ma vương của mười tám ma ngục, nhưng nhóm năm người Tử Cực xếp trong tốp mười hai, số lượng chiến sĩ trong ma ngục và thực lực của năm người này mạnh hơn họ rất nhiều.
Lẽ ra bốn ma ngục bọn họ thêm hai ma ngục mười bảy và mười tám là hoàn toàn có thể ngang sức với ma ngục thứ tám đến ma ngục thứ mười hai. Nhưng bây giờ, Ma Cách và Ma Kha đã chết, bốn ma vương từ ma ngục mười ba đến ma ngục mười sáu như bọn họ không thể sánh kịp với năm ma vương kia nữa.
Thấy năm người kia đáp xuống, liên tục có người ở ma trụ sâu trong Ma Uyên ở phía sau chạy ra, đoàn quân hùng mạnh của Ma tộc dần lấp kín thành Phù Dư.
"Tử Cực, sao năm người các ngươi lại đến đây?"
Long Câu nhìn người đàn ông có mái tóc màu tím đi đầu rồi hỏi.
“Long Câu, ngươi hỏi câu này nực cười thật đấy! Chúng ta mà không đến thì các ngươi làm được gì?", Tử Cực tóc tím còn chưa đáp lời, một ma vương có vóc dáng nhỏ nhắn ở cạnh đã giành lời: "Dựa vào mấy người các ngươi thì làm nên cơm cháo gì chứ?”
“Vũ Dạ Lang, ngươi ăn nói cho cẩn thận, Thập Nhị Ma Ngục của ngươi thì giỏi lắm à?", Long Câu hừ nói: "Ngươi có dám tỉ thí với ta một trận không?"
"Chơi luôn, ai sợ ai!"
Thấy hai người đó cai vã, Tử Cực, Xích Huyết, Kim Linh và Ma Bức không nói gì, chỉ lạnh lùng quan sát mọi chuyện.
"Đủ rồi!"
Cuối cùng, một giọng nói vang lên ở đại sảnh: "Thấy chưa đủ loạn hay sao? Neu muốn chết thì ta có thể thanh toàn cho các ngươi".
Có tiếng quát tháo vang lên, một bóng người xuất hiện ở trước đại sảnh.
Toàn thân người này có ma khí dày đặc, lại được mây đen che kín nên không ai có thể nhìn thấy rõ.
"Tham kiến ma sử đại nhân!"
Trông thấy người đó, chín ma vương lập tức thành kính quỳ xuống.
"Các ngươi vẫn còn biết ta là ai à?"
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên, mọi người ở đó lập tức thầm thấy rét run.
"Ma sử đại nhân bớt giận, mọi người vừa tới Trung Châu nên chưa quen môi trường ạ!", Tử Cực tiến lên một bước rồi chắp tay nói.
“Vâng!"
Nghe ma sử đó nói vậy, chín ma vương đều trợn mắt há mồm.
Cờ Ma Thiên là pháp bảo của Đặc Lạc Khắc - một trong bốn ma hoàng của Ma tộc, vậy là lại bị đánh cắp.
Bọn họ không hề biết chuyện này.