Nhốt mình trong phòng luyện khí liên tục mười mấy ngày, rốt cuộc Mục Vỹ đã hoàn thành thêm một nhiệm vụ thăng cấp nữa.
'Tính ra sức công phá của bom Hắc Viêm còn hơi yếu, giờ đã thêm cho nó sức mạnh sấm sét rồi, ta chống mắt lên xem võ giả cảnh giới Niết Bàn có ngăn cản nổi không".
Mục Vỹ mỉm cười nhìn quả bom màu bạc lớn chừng một quả trứng gà trong tay, nói.
"Tạm thoi đat tên cho ngưoi la bom Hắc Viem đoi thứ hai, bom Lôi Viêm vậy!"
Ánh mắt Mục Vỹ mừng rỡ thấy rõ.
Bom Lôi Viêm là kết quả nghiên cứu cải tiến lần thứ hai của hắn.
"Tiếc quá, giá mà có thể đen Lôi Thần Cốc một chuyến để thu thập linh lôi của trời đất, như vậy thì võ giả Niết Bàn tầng ba hay tầng bốn gì cũng banh xác rồi".
Mục Vỹ biết trong Loi Than Coc co mot biển sam set, đó cũng là nơi tu luyện của cốc chủ Lôi Thần Cốc - Lôi Vân Tử.
Nghe nói thời đó, lão cốc chủ Lôi Chấn Tử lĩnh ngộ được chân lý về lôi đạo nhờ vao lôi trì trong Lôi Thần Cốc, từ đó một bước lên trời, tạo nên quyền uy huyền thoại của Lôi Thần Cốc.
"Sau này có co hội rồi đi, co khi luc đo se cai tien bom Loi Viêm đến đời thứ ba cũng nên!"
Dù nghiên cứu ra bom Lôi Viêm nhưng Mục Vỹ không có ý định bán nó.
Bom Hắc Viêm có thể sản xuất với số lượng lớn. Bản thân hắn đã có sẵn thiên hỏa trong người, Huyền Vũ Phi Thiên Trận thì nhờ Cổ Ngọc Long Tinh, hắn hoàn toàn có thể để lại một ngọn thiên hỏa và công bố phương pháp luyện chế, đám thuộc hạ cứ thế mà sản xuất thôi.
Nhung bom Loi Viem khong nhung can thien hoa ma con cần sức manh sam
sét
Vì từng tu luyện Thiên Loi Thần Thể Quyết nên hắn mới có thể mượn loại năng lượng này, nhưng trong Vỹ Minh có rất ít võ giả tu luyện võ kỹ thuộc tính lôi, thầy luyện khí thuộc tính lôi lại càng hiếm hơn.
Nếu như việc sản xuất do một tay hắn xử lý hết thì chắc làm việc sấp mặt cả ngày cũng chỉ luyện chế được khoảng một trăm quả thôi quá.
Bởi vậy nên việc luyện chế bom Lôi Viêm phải được tiến hành trong Vỹ Minh để tránh bọn Ma tộc lấy được kỹ thuật.
Còn bom Hắc Viêm có thể sản xuất quy mô lớn thì đem đi bán cũng được.
"Triệu tập tất cả đến đại sảnh đi, ta có lời muốn nói!"
"Vâng!"
Một lát sau, trong đại sảnh, các thành viên cấp cao trong Vỹ Minh lần lượt ngồi xuống.
Mục Vỹ mở lời: "Gần đây có tin gì mới không?"
"Khởi bẩm minh chủ, sau khi thập bát ma vương chết ở điện Tam Cực, dưới sự giúp đỡ của Thánh Đan Tông, Quân Vô Tà đã giành lại đảo Thiên Tà về tay mình. Đội quân một trăm nghìn người của bọn Ma tộc cuối cùng chỉ còn khoảng một trăm người, chúng lủi vào trong Ma Uyên để trốn rồi ạ".
"Trốn rồi sao?"
"Vâng!"
Mặc Dương trả lời: "Bên cạnh đó, Thánh Đan Tông còn hợp tác với mười mấy trưởng lao canh gioi Niet Ban phong an lối ra vao của Ma Uyen rồi ạ!"
"Phong ấn rồi ấy hả?"
Mục Vỹ nghe mà há hốc mồm.
Hắn không biết Thánh Vũ Dịch có tài thế đấy.
"Phong ấn rồi ạ, mà con nghĩ chắc không giữ được lâu đâu. Đảo Thiên Tà đang chuẩn bị dời đến bên cạnh Thánh Đan Tông rồi gây dựng lại lần nữa. Phong ấn đó theo con thì chỉ cầm cự được mấy tháng là cùng".
"Ừ, ta biết rồi".
Mục Vỹ trầm tư một luc rồi căn dặn: "Như vậy thì mọi người yên tâm tu luyện trong thời gian tới được rồi. Tiếp tục sản xuất bom Hắc Viêm quy mô lớn. Còn nữa, Mặc Dương, con đi mời một vài thầy luyện khí tinh thông lôi thuật đến đây".
"Dạ?"
"Dạ dẫm gì, đi lẹ đi. Mấy tháng tới, ai đã đến tầng thứ mười rồi thì bắt đầu ngưng luyện hồn đàn được rồi đấy, cần dùng vật liệu gì cứ tìm nơi Mặc Dương, Vỹ Minh sẽ chi trả toàn bộ", Mục Vỹ hào hùng nói: "Chỉ cần các ngươi trung thành, những gì Vỹ Minh có thể cho các ngươi nhất định không ít hơn các thế lực siêu cấp khác".
'Rõ!"
Những lời của hắn làm những người thuộc Vỹ Minh đang ở cảnh giới Thông Thần tầng thứ chín, tầng thứ mười cực kỳ kích động.
Đối với họ, cảnh giới Niết Bàn như cánh cổng mở ra chân trời mới vậy.
Một khi họ tiến vào cảnh giới Niết Bàn, trong tương lai ít nhất cũng có chiếc ghế trưởng lão ở Vỹ Minh và trở thành một cao thủ cực kỳ mạnh mẽ dù là ở Trung Châu Đại Lục.
Với tốc độ phát triển và khuếch trương của Vỹ Minh hiện nay, thời khắc đó sẽ không còn quá xa.
"Sư phụ, hiện giờ tin tức về bom Hắc Viêm đã được lan truyền rộng rãi, chúng ta có cần bắt đầu rao bán với các tổ chức khác không ạ?'
"Không cần đâu".
Mục Vỹ cười tự tin: "Mời bọn họ mua thì mất giá quá, phải chờ họ tới mua mới đúng chứ. Dù sao phong ấn cũng đâu thể hoàn toàn phong ấn bọn Ma tộc dưới đó, mình chỉ việc chờ thôi".
"Rõ!"
Thời gian thấm thoát thoi đưa, ngày càng có nhiều đội thương nhân đến thành Đông Vân.
Hầu hết đây là những đội thương nhân vận chuyển vô số thiên tài địa bảo khắp Trung Châu Đại Lục.
Nhưng lần này họ tới thành Đông Vân không phải vì bảo bối hay kho báu gì, mà là vận chuyển chúng đến để giao dịch với tòa thành trì này.
Trước đây không lâu, thành Đông Vân đã bắt đầu bán đấu giá bom Hắc Viêm. Cho đến bây giờ, loại bom này đã trở thành món địa khí được người Trung Châu muốn sở hữu nhất.
Kể cả một số thế lực nhỏ cũng không bỏ qua.
Một quả bom Hắc Viêm có thể tiêu diệt khoảng một trăm chiến sĩ Ma tộc, mua chừng mười qua là đủ để cac tong mon nhỏ ap đao nhóm binh mã nhỏ của Ma tộc rồi.
Không chỉ thế, hắn còn tuyên bố rằng Ma tộc sắp xâm lược lần nữa, do đó tất cả mọi người trên Trung Châu nên đoàn kết chống lại sự xâm lăng của Ma tộc.
Nói là vậy nhưng hắn lại bán những hai trăm nghìn Linh Tinh hạ phẩm một qua bom Hắc Viêm cho nam thế lực lớn, trong khi với điện Tam Cực và Vũ Tiên Môn thì chỉ bán với giá một trăm nghìn.
Thích bán sao thì bán, ai thèm quan tâm những kẻ đó tính làm gì.
Ngoài ra, Mục Vỹ còn thông báo rằng mỗi một quả bom được bán ra đều có ký hiệu phân loại sẵn, nếu ai dám tự ý bán lại bom Hắc Viêm cho năm thế lực lớn với giá thấp thì từ nay về sau đừng hòng mua được bom của Vỹ Minh.