Mục Thần

Chương 486: Sức mạnh của hồn đàn



“Đánh nhau rồi...” Phủ Thiên khế thở dài một hơi rồi nói.

“Tiểu tử này đúng là phách lối, đó là bốn vị cường giả cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười và một vị cảnh giới Niết Bàn, thế mà hắn vẫn không chịu thua”, hiên

chủ Hiên Bất Dị của Lãm Vân Hiên khẽ cười nói.

Cung chủ Cung Bất Diệt của Diệt Thần Cung cũng đanh thép nói: “Phủ Thiên, chúng ta cứ chờ ở đây thôi à?”

“Chủ nhân đã có lệnh không được nhúng tay vào nên cứ chờ thôi!”

“Chủ nhân lạ thật đấy!”, lâu chủ Lâu Vọng Nguyệt của Vọng Nguyệt Lâu che miệng rồi cười nói: “Với thực lực của bốn thế lực lớn chúng ta thì giết một thế lực siêu cấp có gì là khó đâu mà chủ nhân cứ cấm cản, hay người muốn lấy hết cả hai loại thiên hoả?”

nghe thấy vậy, Phủ Thiên chợt quát.

“Lâu Vọng Nguyệ

“Chuyện của chủ nhân chưa tới lượt bà xen vào, chớ quên mọi chuyện của hai mươi năm về trước! Bốn chúng ta phải phụng sự cho chủ nhân đến hết đời này, tuyệt đối không được hai lòng!”

Phủ Thiên cau mày.

“Này, ta còn lo cho chủ nhân hơn ông đấy!”, Lâu Vọng Nguyệt nhíu mày, bực dọc nói: “Ta chỉ không hiểu tại sao chủ nhân lại... chú ý tới người đó như vậy thôi”.

Nghe thấy thế, Phủ Thiên cũng thấy hơi là lạ.

Nhưng lúc này, trận chiến trong Ma Uyên đã diễn ra vô cùng ác liệt.

Mục Vỹ đứng trên cái đầu to tướng của con rồng lửa chín đuôi nên trông rất nhỏ bé, mấy cái đuôi của nó không ngừng quẫy đập về phía nhóm năm người của Thánh Tâm Duệ.

Nhưng dẫu sao năm người này cũng là cường giả cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười, dù Mục Vỹ có thần uy của Cổ Ngọc Long Tỉnh cấp thiên khí hỗ trợ thì

vẫn bị áp chế.

“Các vị, nếu chúng ta cứ để hao sức thế này thì lát nữa Tân Mộng Dao và Vương Văn Kiệt của điện Tam Cực đến, muốn giết tên này sẽ khó lắm đấy!”

“Hiểu rồi!” “Vậy thì chúng ta đừng giấu nghề nữa!”

Nghe thấy thế, Tà Vô Ý, Lục Khuê, Vỹ Tước và Thạch Kinh Thiên lập tức gật đầu.

Tà Vô Ý khẽ hô lên một tiếng, quỷ khí bao phủ các khế ngón tay, một bộ xương khô màu vàng sáng chói đã xuất hiện.

“Tử Mệnh Bản Khôi, ha ha... Tà Vô Ý, xem ra ông xuống tay thật rồi nhỉ”. Lục Khuê mỉm cười, gậy như ý màu xanh xuất hiện trong tay. Cây gậy này vừa xuất hiện, khí tức toàn thân Lục Khuê đã khác hẳn.

Cùng lúc đó, gương mặt Vỹ Tước lộ sát ý, ánh lửa trong tay loé sáng, một tảng đá hình vuông đã xuất hiện trong tay.

Ở một phía khác, mười thanh trường kiếm địa khí cực phẩm tạo thành kiếm trận hình tròn phía trước người Thạch Kinh Thiên.

Thánh Tâm Duệ đạp trên không trung, một hồn đàn đen kịt xuất hiện trong phạm vi một trăm mét bên dưới người gã.

Sự mạnh mẽ của cường giả cảnh giới hồn đàn nằm ở hồn đàn, hồn đàn tầng một có thể sánh ngang với một món địa khí, tất cả thực lực mạnh mẽ nhất của võ giả cảnh giới Niết Bàn cũng xuất phát từ hồn đàn.

Năm đại cao thủ đều đã thi triển thực lực của mình, sau đó đầy sát ý nhìn Mục Vỹ.

“Tên này chỉ có thể dựa vào Cổ Ngọc Long Tỉnh đó thôi, cảnh giới Thông Thần tầng thứ năm của hắn kết hợp với Cổ Ngọc Long Tinh thì sẽ có thực lực tương đương với tầng thứ mười, nhưng nếu năm người chúng ta hợp sức lại thì

khắc chế hắn sẽ dễ như trở bàn tay”.

Vỹ Tước lên tiếng, tảng đá vuông trong tay bà ta phình to lên gấp nhiều lần, sau đó biến thành một thạch đài rơi xuống chân bà ta.

“Giết!” Năm người cùng nhau xông lên. “Lên đi!"

Mục Vỹ nhìn năm người đó rồi bước lên, chín cái đuôi của con rồng lửa lập tức bắn ra.

Soạt soạt...

Có tiếng xé gió vang lên, năm cái đuôi lao thẳng về phía đám người, song nhóm Thánh Tâm Duệ lại không hề nao núng khi đối mặt với chúng.

Đúng là Cổ Ngọc Long Tỉnh rất mạnh, nhưng tiếc là thực lực của Mục Vỹ quá thấp nên sẽ khó khởi động lực bộc phát lớn của nó.

Tuy nhiên, Mục Vỹ rất dửng dưng khi đối mặt với năm người đó, hắn vẫn điều khiển Cổ Ngọc Long Tinh xông về phía đám người ấy.

“Kim Minh Chi Thuậ

Tà Vô Ý khế hô lên, hắc khí lan khắp toàn thân ông ta, bộ xương màu vàng gia tăng tốc độ lao về phía Mục Vỹ.

Gậy như ý màu xanh trong tay Lục Khuê cũng toả ra ánh sáng màu xanh bao vây lấy Mục Vỹ.

Kiếm trận phía trước Thạch Kinh Thiên bay vù ra, mười thanh trường kiếm với khí thế mạnh mẽ như sát thần.

Năm người đó cùng thi triển các đòn tấn công về phía Mục Vỹ. Mục Vỹ sầm mặt, chín cái đuôi lấp lánh bắn ra. Bịch bịch...

Các tiếng động liên tiếp vang lên, rồng lửa chín đuôi lưu lại những dấu vết cuồng bạo dưới đất, khiến mặt đất nứt toác.

Ngay sau đó, dường như trời đất cũng đổi màu.

Đây chính là điểm lợi hại của cường giả cảnh giới Niết Bàn.

Hồn đàn xuất hiện thì moi vật đều phải chiu thua!

Sức mạnh khủng khiếp của hồn đàn đã khống chế Mục Vỹ, cử động của chín cái đuôi cũng trở nên cứng nhắc. Lục Khuê, Thạch Kinh Thiên và Tà Vô Ý lập tức trở nên nhanh nhẹn hơn.

“Chết đi!"


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv