Nghe xong là một cái tứ hợp viện, lại còn đầy đủ đò gia dụng, Hạ Tử Thường hai mắt sáng lên, quả thực là lòng vui như nở hoa.
“Lý đại ca, huynh có việc gì đừng ngại nói thẳng, sẽ không phải là ngôi nhà kia có ma chứ?”
Tứ hợp viện, ở triều đại này, chỉ có những kẻ có tiền mới xây được.
Năm lượng bạc mua một cái Tứ hợp viện, nhất định chính là một việc phi lý.
Ngoại trừ chính là nhà có ma, Hạ Tử Thường thật sự nghĩ không ra nguyên do khác có thể khiến chủ nhà hào phóng như thế.
Nàng vốn dĩ muốn mướn nhà ở trước, có thể mua lại đương nhiên là tốt, bây giờ nàng vừa vặn có năm lượng bạc, chứng minh nàng và ngôi nhà kia có duyên phận.
“Làm sao cô biết?” Lý lang trung kinh ngạc nhìn Hạ Tử Thường.
Nàng câu khóe môi một chút, thật đúng là bị nàng nói trúng.
“Tử Thường, ta nói với ngươi, cái nhà kia không chỉ là có ma, ta nghe nói nơi đó còn có quỷ quấy phá.” Ôn thị mở miệng nói ra, “nhà có quỷ quấy phá, dù có tiện nghi cũng không thể mua.!”
Đây chính là việc làm liều mạng.
“Lý đại ca, đại tẩu, các người thật sưn tin rằng trên thế giới này có quỷ sao?” Hạ Tử Thường nửa đùa nửa thật mà hỏi.
Theo lý thuyết, trình độ mê tín của cổ nhân, so với nhân loại thế kỷ 21 nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Thế nhưng yêu ma quỷ quái này, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, vẫn sẽ có người không tin thế giới này có thứ đó.
Vợ chồng Lý lang trung trố mắt nhìn nhau.
Bọn họ nghe nói qua rất nhiều truyền thuyết quỷ quái, thế nhưng không có chân chính được chứng kiến.
“Thà tin là có còn hơn là không.” Ôn thị một mặt nghiêm túc nói, “Tử Thường, ngươi sẽ không thực sự động lòng chứ?”
Nàng nhìn ra được, cô nương này bây giờ to gan hơn rất nhiều, ngay cả Kim thị cũng dám dạy dỗ.
Thế nhưng cái nhà này lại thực sự có quỷ quấy phá, vậy thật sự là nguy hiểm đến tính mạng.
Hạ Tử Thường sờ cằm một cái, vừa cười vừa nói, “ta đúng là động lòng, quyết định muốn mua lại nó.”
Nhà có ma đối với những người khác mà nói, có thể là cấm khu tuyệt đối không thể bước vào.
Nhưng đối với nàng mà nói, lại không đáng kể chút nào.
Năm lượng bạc mua một cái Tứ hợp viện, qua thôn này cũng không còn cái thứ hai.
“Cái gì?” Ôn thị trợn tròn mắt nhìn Hạ Tử Thường, “Tử Thường, ngươi không phải đang nói đùa đấy chứ?”
Lý lang trung cũng cau mày nói theo, “Đúng vậy đó, Tử Thường, ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút đi? Ta có thể giúp ngươi hỏi thăm một chút xem có ngôi nhà nào khác thích hợp không, ngươi không cần phải gấp gáp như thế.”
“Ta nghĩ kỹ rồi. Chính nó.” Hạ Tử Thường tâm ý đã quyết, cười híp mắt nói, “ Lý đại ca, tâu tử, các người đã nói, các người là nghe nói nhà kia có quỷ. Lời đồn có lúc cũng không nên tin hết.”
“Ngươi thật sự quyết định như vậy?” Lý lang trung hỏi lại lần nữa.
“Thật sự quyết định.” Hạ Tử Thường trả lời chắc nịch.
“Ta nói trước với ngươi một chút tình huống cụ thể của ngôi nhà kia, ngươi suu nghĩ thêm một chút xem.” Lý lang trung vẫn chưa hết hy vọng, liếc mắt nhìn ba bánh bao nhỏ đang chuyên tâm uống nước lê đường, gặm hạt dưa, thấp giọng nói với Hạ Tử Thường nói tiếp, “Cái nhà kia là nhà của Liễu phú hộ thôn chúng ta, tiểu thiếp mà hắn sủng ái nhất lúc sinh con bị rong huyết mà chết, hài tử cũng không cứu được mà cùng đi, một xác hai mệnh. Sau đó không lâu liền truyền ra tin đồn cái nhà kia có quỷ quấy phá, có người lúc nửa đêm tận mắt thấy, tiểu thiếp kia ôm hài tử trong sân một bên khóc một bên lắc lư,...”
Nói cho Hạ Tử Thường những thứ này, chủ yếu là muốn dọa cho nàng thoái lui.
Đừng nói là một nữ nhân gia, ngay cả nam nhân như ông đây, nhắc tới những thứ này cũng thấy rùng mình.