Mỗi lần nhìn thấy những người phụ nữ phiền toái, Lệ Hữu Tuấn đều ngầm đồng ý để Lệ Hạo Nhân ra mặt đối phó.
Hơn nữa dường như mỗi một lần cậu ta đều bách chiến bách thắng Có một lần, cậu ta tưởng rằng Tô Kim Thư cũng là người phụ nữ đến để quấn quít lấy Lệ Hữu Tuấn, vì vậy mới ra tay với cô.
Thế nhưng cũng là vào lần đó, suýt chút nữa đã bị Lệ Hữu Tuấn chặt đứt cánh tay rồi.
Ngay đến cả cậu ta cũng biết được Tô Kim Thư ở trong tim của Lệ Hữu Tuấn rốt cuộc là có vị trí gì.
Cái tên Lục Anh Khoa này ngày ngày đều đi theo bên người anh, làm sao có thể không hiểu rõ được chứ?
Ở đầu bên này điện thoại, Lục Anh Khoa vẫn luôn trầm lặng, không hề mở miệng giải thích “Lục Anh Khoa, trong mấy người anh em, quan hệ của tôi với cậu là thân thiết nhất, vì vậy tôi mới phải nhất định nhắc nhở cậu một chút, phụ nữ ở trên thế giới này có rất nhiều, cậu tốt nhất đừng đem những ý niệm trong đầu đặt lên người ông chủ của chính mình, hậu quả này cậu căn bản không thể gánh vác nổi đâu, có hiểu không hả?”
Ánh mắt của Lục Anh Khoa tối sầm lại: “Tôi tự có chừng mực”
Lệ Hạo Nhân ở bên kia chờ đợi hồi lâu, kết quả đợi được một câu không mặn không nhạt “Tôi tự có chừng mực” như vậy.
Nếu như lúc này cậu †a đang đứng ở trước mặt của Lục Anh Khoa, nhất định sẽ xông lên cho anh ta hai quyền thật là mạnh, để cho anh †a tỉnh táo, sáng suốt lại.
Thời điểm Lệ Hạo Nhân mở miệng nói chuyện, ngữ khí khinh miệt vô cùng: “Bây giờ cô ấy chỉ là yêu cầu cậu giúp cô ấy điều tra một chút về sự việc của anh trai cô ấy, thế còn lần sau thì sao? Lần sau cô ấy bảo cậu đi giết người phóng hỏa, cậu có phải cũng sẽ đi hay không hả?”
“Nếu như là phân phó của ông chủ, tôi nhất định sẽ làm theo”
“Thôi được rồi, lúc đó ở bên trong bộ đội cậu chính là một tên khó hiểu, mặc dù tôi là một tên công tử nhà giàu, thế nhưng có quan hệ tốt nhất với cậu, cậu thích loại hình như thế nào tôi là người rõ ràng nhất rồi! Tôi nhắc nhở cậu lần cuối cùng, Tô Kim Thư là người phụ nữ của Lệ Hữu Tuấn”
Sau khi không nhịn được mà đem lời nói hết ra, Lệ Hạo Nhân trực tiếp ngắt kết nối cuộc điện thoại.
Cậu ta ở trong phòng nghiên cứu khoa học cảm thấy bực tức vô cùng, nhìn hình nền đang hiển thị trên màn hình máy tính, đột nhiên cảm thấy rối não đau đầu cực kỳ.
Lục Anh Khoa quả thực cũng được xem là cao thủ trên phương diện máy vi tính, thế nhưng nếu so sánh anh ta với Lệ Hạo Nhân quả thực là còn thua kém rất nhiều Lệ Hạo Nhân rất ung dung liền đã có thể điều tra ra được người đột nhập vào hack nội bộ skynet là ai.
Chỉ cần hack máy tính liền nhất định sẽ để lại dấu vết, thế nhưng muốn xóa đi những dấu vết này quả thực là phiền toái vô cùng.
Thế nhưng hiện tại, Lệ Hạo Nhân lại không thể không nghĩ biện pháp thay anh ta ngăn chặn lại những rắc rối này.
Lúc trước ở trong bộ đội, cậu ta cùng với Lục Anh Khoa chính là hai tên vô cùng cực đoan.
Thế nhưng không ngờ tới răng, quan hệ của hai người bọn họ vậy mà lại tốt nhất.
Vì vậy cậu ta hiểu rõ được sở thích của Lục Anh Khoa, bất kể là tính cách của anh ta, hay là loại hình con gái mà anh ta thích.
Lục Anh Khoa từ trước đến nay trong lòng vẫn luôn xem Lệ Hữu Tuấn là thần, vì vậy ở trong tiền thức, sẽ đem những thứ mà Lệ Hữu Tuấn yêu thích cũng chụp lên trên người bản thân.
Sau này đụng phải Tô Kim Thư, tận mắt nhìn thấy quá trình hai người bọn họ chung sống với nhau, bất tri bất giác liền nảy sinh ra một loại tình cảm khác lạ không đồng dạng với CÔ.
Lệ Hạo Nhân lúc trước đó đã có thể lờ mờ cảm nhận được Lục Anh Khoa có điểm gì đó không thích hợp.
Thế nhưng lần này, cậu ta lại càng xác định hơn rồi, vì vậy mới như thiêu như đốt mà gọi cho Lục Anh Khoa cuộc điện thoại này.
lần đều giao cho ông đây cái loại việc đi chùi đít này, phiền chết đi được!”
Lệ Hạo Nhân mặc dù oán giận, thế nhưng cậu †a vẫn ngồi xuống, bắt đầu loại bỏ những dấu tích bên trong máy tính.
Chuyện này tuyệt đối không thể để cho Lệ Hữu Tuấn phát hiện ra được, nếu như bị anh phát hiện ra, sau đó chỉ cần truy vấn thì nhất định sẽ phát hiện ra được manh mối.
Đến lúc đó kết cục của Lục Anh Khoa, phỏng chừng là sẽ sống còn đau khổ hơn là chết đi Mà ở một bên khác, phía bên ngoài biệt thự, Lục Anh Khoa chậm rãi lái xe đi ra ngoài.
Ánh mắt của anh ta bình tĩnh vô cùng, biểu tình trên mặt vẫn như cũ không chút mảy may thay đổi, không biết trong lòng anh ta rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì nữa.
Sau khi Mộ Mẫn Loan nhận được hợp đồng của Lệ Hữu Tuấn, mới sáng sớm ngày hôm nay đã xuất phát đi đến công ty mới của anh ký ước.
Lúc cô cùng với Bối Bối chuẩn bị đi ra ngoài, phát hiện ra một chiếc xe bảo mẫu màu đen cực kỳ sang trọng đang dừng ở bên ngoài cổng biệt thự.
Bối Bối vô cùng kinh ngạc cùng với Mộ Mẫn Loan hai mắt nhìn nhau, ánh mắt trong nháy mắt liền sáng rực cả lên: “Chị Mẫn Loan, chẳng lẽ là ông chủ Lệ ở bên kia phái người đến đón chúng ta sao?”
Ánh mắt của Mộ Mẫn Loan chợt lóe lên, sau khi cô ta ngẩng đầu lên nhìn thấy người đàn ông bước ra từ trong chiếc xe bảo mẫu kia, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Bối Bối phát hiện vẻ mặt của cô ta không bình thường, lập tức quay đầu lại nhìn.
Vậy mà lại là Tư Vũ Chiến bước xuống từ trên chiếc xe xuống!
Ở phía sau người anh ta còn có hai vệ sĩ vóc người vạm vỡ đi theo.
Mộ Mãn Loan vừa nhìn thấy cảnh tượng này liền biết rằng lai giả bất thiện, cô ta lợi dụng lúc Tư Vũ Chiến còn chưa bước đến đây, lập tức chuyển điện thoại sang chế độ im lặng cất vào trong túi của chiếc váy, sau đó ung dung thản nhiên nhìn Bổi Bối nói: “Một lát nữa bất kể là xảy ra sự tình gì, cô cứ đi trước, ngàn vạn lần cũng đừng có đi theo. Nếu như tôi bị anh ta đưa đi, cô liền nghĩ biện pháp đi tìm cậu Lệ. Tôi đã cầm theo điện thoại trên người rồi, khi nào có cơ hội tôi sẽ lập tức liên hệ cho anh ấy”
Bối Bối vừa nghe thấy những lời này, đột nhiên liên trở nên kích động, đồng thời cả gương mặt cũng đều trắng bệch rồi: “Chị Mẫn Loan…
“Bình tĩnh”
Mộ Mãn Loan nhẹ nhàng mà vỗ vỗ tay của Bối Bối, đi về phía Tư Vũ Chiến ở bên kia “Mẫn Loan, mới sáng sớm như thế này, đây là đang có dự định đi đâu vậy?”
Tư Vũ Chiến chỉ vài bước chân đã đứng chắn ở trước mặt của Mộ Mãn Loan rồi.
Mộ Mẫn Loan nhìn lướt qua hai người vệ sĩ ở phía sau người anh ta đã bắt đầu rục rích muốn động thủ, cười lạnh lùng nói: “Mặc kệ là hôm nay tôi có dự định đi đâu, nhìn trận địa này của cậu Tư, chỉ sợ răng là không muốn để cho tôi thuận lợi đi ra ngoài đâu nhỉ!”
“Mẫn Loan, nếu như lúc em đối mặt với Tô Duy Nam mà dáng vẻ cũng bình tĩnh thông minh như lúc này vậy thì tốt biết bao nhiêu!”
“Ở trước mặt người đàn ông mà mình yêt thích làm một kẻ đần độn, cũng không có gì không tốt cả. Ở trước mặt người đàn ông mà mình chán ghét, mới phải giả vở thông minh, nếu không rất dễ dàng bị chịu thiệt có đúng không nào?”
Lời mỉa mai tỉnh bơ này của Mộ Mẫn Loan khiến cho sắc mặt Tư Vũ Chiến lộ rõ vẻ có chút mất hứng.
Có điều lần này anh ta tới đây, cũng không phải là cùng với Mộ Mãn Loan tranh đấu võ mồm: “Đừng có đánh trống lảng nữa, em xem cái này trước đi”
Tư Vũ Chiến sau khi vừa nói xong lời này.
liền ngoäc ngoắc ngón tay, hai người vệ sĩ phía sau lưng lập tức tiến lên phía trước, đưa một tập văn kiến đến trước mặt cô ta.
Mộ Mẫn Loan vô cùng phối hợp mở tập văn kiện ra, có điều sau khi cô ta nhìn rõ nội dung bên trên văn kiện, ánh mắt ngay lập tức liền trở nên lạnh như băng, Cầm trong tay là một bản văn kiện sao chép hợp đồng, chính là bản hợp đồng mà ngày hôm qua mẹ Mộ đã đưa cho Tư Vũ Chiến.
“Đây là hợp đồng mà mẹ em đã ký kết với tôi, cũng chính là hợp đồng kinh tế của em, kim ngạch mười lăm tỷ đồng, tôi đã cho mẹ em mười tám tỷ đồng, một tuần sau thì em chính là ngôi sao lớn được dồn toàn lực nâng đỡ của tập đoàn Tư Thị rồi, có phải là thấy rất vui hay không?”
Mộ Mẫn Loan nhìn phần hợp đồng ở trong †ay, tức đến mức sắc mặt đều trắng bệch cả rồi Cô ta bất kế như thế nào cũng không nghĩ tới rằng, mẹ ruột của chính mình vậy mà có thể vì đồng tiền mà bán cô ta đến lần thứ hai!
Chỉ vì mười lăm tỷ đồng không hề quan trọng, một lần nữa bà ta lại bán cô cho Tư Vũ Chiến!
Hơn nữa kỳ hạn hợp đồng là ba mươi năm, trong khoảng thời gian ba mươi năm này, chỉ cần phạm phi hoạt động của cô vượt quá nội dung đã định của Tư Vũ Chiến, phí vi phạm hợp đồng là 3600 tỷ.
Sau khi cơn tức giận đến cực đồ của Mộ Mẫn Loan đi qua, bắt buộc bản thân mình phải nhanh chóng bình phục lại cảm xúc.