Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 490: Chiêu này quá độc rồi



Lâm Thúy Vân cố tình giả vờ nghỉ ngờ, nói: “Nhưng nếu tôi không kiểm tra hàng hóa, làm sao tôi có thể biết được đó có phải là kích thước mà tôi hài lòng hay không?”

‘Văn Hữu không khỏi mắng thầm Lâm Thúy.

Vân là đồ thần kinh, nhưng động tác trên tay anh †a vẫn không dừng lại, lật lớp vải cuối cùng che cuối cùng ra để cô xem.

“A, cô hài lòng với những gì cô nhìn thấy chứ?”

Lâm Thúy Vân cố gắng hết sức để ngăn ánh mắt cô di chuyển xuống, rồi dùng thất lưng của mình che mất anh lại: “Hôm nay, tôi sẽ cho anh một cơ hội cuối cùng. Chúng ta cùng chơi trò bịp mắt bắt dê. Anh bắt được ai trước thì sẽ phục vụ người đó. Anh không được phép kéo mảnh vải bịt mắt ra! Đó được coi là phạm quy. Anh mà phạm quy là tôi sẽ không vui đâu, nếu tôi mà không vui, thì anh đừng hòng đề cập đến bất kỳ điều kiện nào với tôi!”

‘Văn Hữu không bao giờ ngờ rằng Lâm Thúy Vân lại có một trò chơi điên rồ như vậy.

Nhưng bây giờ đã cưỡi lên lưng hổ rồi, muốn xuống cũng khó, anh đành phải gật đầu: “Được, vậy chúng ta có thể bắt đầu!”

‘Sau đó, Văn Hữu liền bị bịt mắt, bắt đầu quay vòng trong phòng khách.

Lâm Thúy Vân vừa chạy xung quanh vừa cười một cách ma mị: “Đến đây, tới bắt tôi đi!”

‘Văn Hữu theo giọng nói của cô, trực tiếp hướng về phía cửa phòng mà lần đi ra.

Anh hoàn toàn không biết răng mình đã rơi vào bẫy của cô.

Bởi vì không biết từ lúc nào, Lâm Thúy Vân đã lặng lẽ không chút tiếng động mà mở cửa phòng ra rồi.

Cô nhếch khóe miệng, cực kỳ lạnh lùng đứng tựa vào khung cửa, nhưng âm thanh phát ra từ cổ họng lại vô cùng hấp dẫn, trái ngược hẳn với biểu cảm trên mặt: “Mau đuổi theo tôi đi, nhanh lên, anh chậm chạp quá, tôi sắp chờ không nổi nữa rồi!”

‘Văn Hữu bị giọng nói của cô làm cho kích động đến mức vội vàng chạy về phía cửa: “Yêu tinh bé nhỏ, đợi sau khi bắt được em, sẽ bắt em gọi tôi là Daddy!”

Lời nói của Văn Hữu vẫn còn chưa dứt, anh ta đột nhiên cảm thấy thân thể bị người khác đạp cho một cái Anh ta không có bất kỳ đề phòng, liền bị đẩy về phía trước, trực tiếp ngã xuống đất.

‘Văn Hữu bàng hoàng đứng dậy, kéo mặt chiếc thắt lưng trên mặt Đôi mắt dần dần tập trung trở lại, lúc đó anh mới nhận ra vị trí của mình hoàn toàn không phải là căn phòng ở khách sạn.

Vừa rồi anh ta bị đá và ngã ra hành lang, Anh ta kinh ngạc quay đầu lại, và đột nhiên nhìn thấy Lâm Thúy Vân_. người mà lúc nãy vần còn cười rất dâm đấng, đang đứng nghiêm trang ở cửa.

Lúc này, trên tay cô vẫn cầm một chiếc búa nhỏ nhọn: “Chỉ dựa vào anh mà dám bắt tôi gọi là Daddy? Lâm Thúy Vân cười một cách thô tục: “Đợi chút nữa, tôi sẽ cho anh ngoan ngoãn gọi tôi là Daddy!”

‘Vừa nói xong, cô ấy đã dùng lực đập mạnh chiếc búa nhỏ trong tay vào cái nút nhỏ màu đỏ bên trên cánh cửa.

Đó là.

‘Vẻ mặt Văn Hữu chợt trở nên vô cùng kinh hãi Đó chính là chuông báo cháy!

Chỉ cần thứ đó bị ấn xuống, toàn bộ chuông báo động.của khách sạn sẽ lập tức kêu lên.

Đến lúc đó, toàn bộ khách ở khách sạn sẽ đều chạy ra ngoài.

“Không!”

Trước khi giọng nói của Văn Hữu kịp cất lên chiếc búa trong tay Lâm Thúy Vân đã đập xuống không chút thương tiếc.

Sau đó chỉ nghe thấy tiếng chuông vang lên inh ỏi.

Tất cả các chuông báo cháy ở tất cả các tầng vang lên gần như cùng một lúc: Âm thanh sắc bén và vô cùng chói tai.

“Tận hưởng việc điên cùng chạy đi, đồ ngu ngốc!”

Lâm Thúy Vân nhìn anh ta làm mặt xấu, sau đó trực tiếp bước vào và đóng sầm cửa lại.

Ngay sau đó, cô và Tô Kim Thư nhìn qua mắt mèo, sẵn sàng xem náo nhiệt Đúng như dự đoán, khi chuông báo cháy vang lên, mọi người trong phòng khách sạn đều hốt hoảng chạy ra ngoài Quần áo của Văn Hữu vẫn còn ở trong phòng của Tô Kim Thư, đến thẻ phòng anh ta cũng chưa kịp cầm theo.

Lúc này, anh ta cả người đều không có mảnh vải che thân, chỉ có thể che mặt mà điên cuồng chạy.

Vì vậy hầu như tất cả mọi người trong khách sạn đều theo dõi anh ta chạy điên cưồng trên hành lang với thân hình trần như nhộng, một số người thậm chí còn quay video.

“Hahaha…ˆ Tô Kim Thư cười đến mức đau cả bụng: “Thúy Vân, chiêu của cậu thật là độc!”

Lâm Thúy Vân cả mặt đầy vẻ đắc thẳng dùng †ay móc lấy quần áo của anh ta, ném vào thùng rác, rồi phủi phủi tay: “Mình vừa nhìn thấy bộ dạng vò đầu bứt tai của anh ta ở trước cửa, liền cảm.

thấy có chút quen mắt. Sau đó mình liền lên mạng tìm kiếm một chút, hóa ra tất cả đều là tư liệu đen của anh ta”

Tên khốn này dựa vào bộ mặt và thân hình cũng tàm tạm của mình, thường xuyên trà trộn vào trong đám nữ diễn viên.

Không biết là có bao nhiêu nữ diễn viên bị chụp ảnh khỏa thân và quay video khi họ ở cùng anh ta làm chuyện đó.

Sau đó bị anh ta đe dọa tống tiền bằng những thứ đấy.

Nhưng anh ta thông minh hơn người bình thường, anh ta không moi tiền, mà chỉ muốn dành được cơ hội để diễn xuất.

Nếu nữ diễn viên đó từ chối giúp đỡ, anh ta sẽ trực tiếp bán đoạn video cho đám nhà báo trong làng giải trí Lâm Thúy Vân đưa tay ra vỗ vào trán của Tô Kim Thư: “Cậu nên đề phòng một chút đi. Chuyện như thế này nếu như một mình cậu không xử lý được thì nên gọi ngay nam thần của mình, biết không hả? Tô Kim Thư đột nhiên bắt đầu ngưỡng mộ cô: “Thúy Vân, cậu thật tuyệt!”

“Chứ còn gì nữa!”

Lâm Thúy Vân đắc ý, hai tay chống nạnh nói.

Đúng lúc này, điện thoại trong phòng Tô Kim Thư vang lên.

Cô cầm điện thoại liếc nhìn màn hình, mắt sáng lên ngay lập tức.

Lâm Thúy Vân ngửa cổ nhìn sang, nhìn thấy tên người gọi đến có hai chữ…

Chồng yêu “Ð, là nam thần nhà mình gọi đến đấy à!

Được rồi, không quấy rầy hai người nữa, mình về phòng nghỉ ngơi đây!”

Tô Kim Thư cười ngọt ngào, sau khi tiễn Lâm Thúy Vân ra ngoài, cô mới trả lời điện thoại: “A lô”

“Mọi thứ thuận lợi chứ?”

Lệ Hữu Tuấn hiện đang ở tòa nhà trụ sở chính của Tập đoàn Lệ Thị.

Những năm gần đây, tuy trên danh nghĩa là chủ tịch tập đoàn Lệ Thị, nhưng anh vẫn ngấm ngầm xây dựng thế lực riêng cho mình.

Bây giờ anh đã hoàn toàn xé bỏ chức danh Chủ tịch tập đoàn Lệ Thị, vì vậy anh phải đẩy nhanh việc xây dựng đế quốc của riêng mình.

Tô Kim Thư chạy vào phòng ngủ, rồi nãm trên giường, nói với giọng nhẹ nhàng và ngọt ngào: “Mọi thứ đều ổn ạ”

Cô cũng không định tố cáo với anh, dù sao thì chuyện này cô cũng có thể ứng phó được.

Ngoài ra, cô biết răng Lệ Hữu Tuấn gần đây rất bận rộn, vì vậy cô không muốn phiền anh vì những việc vặt vãnh này.

“Có thật không?”

Lệ Hữu Tuấn có vài phần không tin.

Theo suy đoán của anh, Lục Mặc Trâm sẽ không đích thân ra mặt bảo vệ hai người họ, khả năng phần nhiều là bí mật bảo vệ bọn họ.

Hơn nữa Lâm Thúy Vân và Tô Kim Thư hai người họ vẫn còn khá trẻ, trong làng giải trí trước giờ vần luôn cá lớn nuốt cá bé này, bị ức hiếp chút ít cũng không có gì ngạc nhiên cả.

Tô Kim Thư gật đầu: “Cái này còn phải hỏi nữa sao? Em là vợ của Lệ Hữu Tuấn, ai dám bắt nạt em chứ? Hơn nữa, còn có cả Thúy Vân nữa? Cô ấy thông minh lanh lợi, thân thủ lại tốt, em sẽ không thể bị bắt nạt được”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv