Cố Tinh Trạch không đổi sắc mặt, cúi xuống hôn môi cô ta, nhưng cho dù hôn thế nào thì cũng cứ cảm thấy tẻ nhạt, vô vị.
Không có cảm giác gì, y hệt như gặm tượng sáp vậy.
Trong lúc cô ta còn đang mong chờ động tác tiếp theo thì nụ hôn của anh ta đã khựng lại.
Cố Tinh Trạch nhẹ nhàng đẩy cô ta ra, lập tức cầm kịch bản lên, lật đến trang lúc nãy đang xem dở.
Cô gái kia dường như có thể đọc được suy nghĩ của anh ta, cũng biết điều không làm loạn nữa, ngoan ngoãn ngồi sang một bên, tựa đầu vào vai anh ta, tò mò hỏi: "Trong bộ phim mới, anh diễn vai một tay đua xe sao?"
"Ừm."
"Em nghe nói, chính anh cũng là một tay đua, chắc hẳn kỹ thuật rất tốt."
Cố Tinh Trạch yên lặng lật quyển kịch bản sang một trang khác, thái độ không muốn nói chuyện.
Cô gái kia dường như cũng nhận ra thái độ lạnh lùng của anh ta, chau mày thất vọng.
Trong lòng cô ta hiểu rõ, sau đêm nay, quan hệ giữa hai người thực sự sẽ chấm dứt.
Cô ta quen biết với Cố Tinh Trạch là ở trong một buổi tiệc tư nhân.
Giữa bầu không khí náo nhiệt ở quán bar, tất cả mọi người đều nhảy nhót loạn xạ, hành vi phóng đãng, chỉ có anh ta yên lặng ngồi trong góc, không uống rượu, cũng không trò chuyện với ai, chỉ yên lặng nhìn lên sân khấu, vẻ mặt tĩnh lặng nhưng lạnh nhạt.
Khi đó, cô ta mới vào nghề, công ty thấy cô ta có vóc dáng rất giống Vân Thi Thi, cho nên mới sắp xếp để cô ta đi làm phẫu thuật thẩm mỹ, chỉnh cho khuôn mặt giống với Vân Thi Thi, cho nên lúc cô ta lên sân khấu đã lập tức thu hút sự chú ý của anh ta.
Anh ta là nam thần trong lòng cô ta, cũng là người đàn ông đầu tiên của cô ta.
Nhưng trong suốt cả quá trình này, cô ta giống như một con thiêu thân lao đầu vào cửa.
Cô ta nhiệt tình tấn công anh ta, không oán không hối, nhưng lại phát hiện ra, từ đầu đến cuối, anh ta chỉ coi cô ta như một vật thay thế, chỉ muốn tìm thấy bóng dáng của một người phụ nữ khác từ trên người cô ta.
Bóng dáng mà anh ta muốn tìm kiếm hẳn là Vân Thi Thi?
Cô ta từng xem bộ phim 《 Quả trám 》, cảm thấy diễn xuất của Cố Tinh Trạch đúng là rất xuất sắc, nhưng anh ta lại biểu lộ mọi thứ quá rõ.
Diễn xuất thì có thể gạt người, nhưng tình cảm nơi đáy mắt thì không thể nào là lừa gạt được.
Không hề có vẻ giống như đang diễn, trong mắt anh ta là thứ tình cảm nồng đậm, giống như đã ăn sâu vào tận xương tủy.
Cô ta hâm mộ, cực kỳ hâm mộ.
Không chỉ có một lần, Cố Tinh Trạch âu yếm cô ta, nhìn cô ta thật lâu, nhưng lại giống như muốn xuyên thấu cô ta mà nhìn một người phụ nữ khác.
Cô ta biết rõ điều đó, nhưng lại vẫn đắm sâu vào trong đoạn tình cảm này.
Lúc bắt đầu qua lại, cô ta đúng là có lòng riêng.
Cô ta muốn nắm được một chút tài nguyên, còn anh ta, chẳng qua là muốn tìm một chút an ủi từ trên người cô ta.
Cô ta nhìn ra được, Cố Tinh Trạch rất cô độc.
Cho dù là về sinh lý hay là về tâm lý, chịu áp lực lâu như vậy, anh ta giống như đã sinh bệnh.
Nhưng chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu.
Ngay từ đầu, anh ta đã từng nói: "Đừng có nhập vai sâu quá, mỗi người đạt được thứ mình muốn là được rồi."
Trong lòng cô ta biết rõ, Cố Tinh Trạch không có tình cảm gì với cô ta.
Vừa rồi lúc anh ta hôn, giữa nụ hôn như xa như gần kia, cô ta dường như cảm nhận được sự bất đắc dĩ và mất mát của anh ta, cũng cảm giác được đoạn quan hệ này đã đi đến hồi kết rồi.
Mãi đến tận nửa đêm, anh ta vẫn đang ngồi xem kịch bản, giống như không biết mệt là gì, hoặc cũng là vì toàn bộ tâm tình của anh đều đã đặt lên kịch bản nên mới không hề có cảm giác gì với mọi thứ xung quanh.
Trong lòng cô gái kia hiểu rất rõ, mọi chuyện đến đây là hết rồi.
Cô ta cũng không phải là một người phụ nữ càn quấy, ngược lại cô ta còn rất ngoan, ngoan đến mức khiến người ta không thể trách móc được, nhưng thực ra là vì trong lòng cô ta biết rõ, cho dù cô ta có làm loạn đến mức nào thì cũng sẽ không thể chiếm được thứ cô ta thực sự muốn.