Bởi vậy chỉ có thể giả bộ như ngủ say, cho qua cục diện lúng túng này.
Mộ Nhã Triết đi vào phòng vệ sinh, tiếng dòng nước ào ào, tựa hồ là đang rửa mặt.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, anh cởi quần áo, thay áo ngủ, nhẹ nhàng lên giường.
Thẩn thể người đàn ông nam tính mà cao lớn, cho cô một cảm giác an ổn vô cùng.
Cho dù chưa chạm vào anh, nhưng mà Vân Thi Thi vẫn có thể cảm giác được, lồng ngực rắn chắc kia, ở ngay sau lưng cô.
Cô nhắm chặt hai mắt, không dám mở ra, giả bộ như đã thiếp đi, hô hấp nhẹ nhàng.
Mà anh, giống như cũng không phát hiện được cô còn thứuc, còn tưởng rằng cô đã ngủ, động tác cẩn thận từng li từng tí, sợ đánh thức cô.
Ngay lúc cô tưởng rằng, cả một đêm, sẽ cứ xa cách như thế mà trôi qua, thì người đàn ông phía sau, bỗng nhiên đến gần vị trí của cô thân mật kéo cô sát lại.
Trên người anh rất nóng.
Khác hẳn với cái nóng bình thường.
Cho dù là cách lớp áo ngủ nhung san hô, cũng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng hổi trong da thịt anh.
Làm sao lại nóng như vậy?
Lúc Vân Thi Thi giật mình lo lắng, lại cảm nhận được đông tác nhẹ nhàng của anh —— người đàn ông nhẹ nhàng ôm gáy cô, chậm rãi đưa qua một cánh tay, lót dưới cổ cô, lập tức cứ ôn nhu như vậy, cẩn thận, đem thân thể của cô kéo vào trong ngực, một cái tay khác vòng lấy eo cô, cứ như thế đưa cô giam cầm vào lòng.
Vân Thi Thi khẩn trương đến thân thể cứng ngắc, động cũng không dám động.
Người đàn ông giống như phát hiện được thân thể của cô có một chút cứng ngắc, hơi kinh ngạc, còn tưởng rằng cô là bị lạnh thành như vậy.
Trong đêm nhiệt độ không khí rất lạnh, cho dù trong phòng mở máy sưởi, nhưng mà thân thể cô vẫn luôn kém, rất dễ dàng sinh bệnh, anh hiểu rõ cô, một khi lượng công việc hơi lớn một chút, thân thể liền không chịu nổi, nếu không nghỉ ngơi nhiều, liền sẽ sinh bệnh.
Mộ Nhã Triết ôm cô, muốn lấy nhiệt độ nóng hổi trên cơ thể mình, sưởi ấm cho cô.
Vân Thi Thi vẫn nhắm mắt lại, một cử động nhỏ cũng không dám, chỉ là đối với anh, trong đáy lòng vẫn có chút tức giận, bởi vậy anh muốn ôm cô ngủ, cô lại tuyệt không nguyện ý phối hợp, cố ý đùa nghịch khó chịu, giả bộ như ngủ mơ, lại bổ nhào về phía bên kia giường trống.
Mộ Nhã Triết bất đắc dĩ câu môi, ôm eo cô, không cho cô động loạn.
Giày vò nửa ngày, người đàn ông cuối cùng phát hiện không được bình thường, người phụ nữ trong ngực, căn bản không có ngủ, rõ ràng hoàn toàn tirnht áo, lại giả vờ đã ngủ ứng phó anh.
Nhìn ra được, cô còn tức giận với anh, cho dù anh cố gắng đến gần, nịnh nọt, cô giống như không một chút hiểu ý, hung hăng hướng một bên khác trốn, hận không thể cách xa anh.
Đồ ngốc!
Đây là đang chọc tức anh sao?!
Trong bóng tối, Mộ Nhã Triết đôi mắt hắc ngọc tuấn mỹ hơi nhéo lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt người ra vẻ bình tĩnh trong lòng, hiển nhiên là hiểu rõ người này tâm tư khó chịu, lại không biết xử lý sao.
Duy chỉ có người phụ nữ này, anh thật không biết nên làm sao bây giờ.
Trầm mặc nửa ngày, anh cuối cùng mở miệng.
"Thức sao?"
Vân Thi Thi không nói lời nào, cũng không nguyện ý đáp lại anh.
Trong lòng tức giận, có đáp lại anh, cũng không khiến cái không thoải mái trong lòng cô phát tiết ra ngoài, đành phải buồn bực, giữ lấy, phối hợp chịu đựng, chỉ có dùng một chút thủ đoạn nhỏ ấy, im lặng lên án anh.
Mộ Nhã Triết thấy cô không để ý tới mình, cũng không tức giận, cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên mi tâm của cô, Vân Thi Thi lại bất thình lình xoay mặt đi, im lặng né tránh.
Cố ý né tránh.
Người đàn ông lại lần nữa trầm mặc.