Mộ Nhã Triết sờ sờ cằm giống như đang suy tư điều gì, tầm mắt chợt rơi vào tấm thiệp mời.
Thư mời tham dự tuần lễ thời trang Milan, lúc anh vừa nhận được đã ném qua một bên.
Anh cầm lên, nhìn qua một lần, sau đó gọi cho Mẫn Vũ.
"Chuẩn bị vé máy bay đến Milan cho tôi."
"Hả? Cậu chủ, ngày mai còn có một hội nghị..."
"Hoãn."
Mộ Nhã Triết nhàn nhạt nói: "Chuẩn bị vé, lập tức."
"Dạ."
Mẫn Vũ không dám làm trái lại mệnh lệnh của anh, lập tức đi chuẩn bị vé máy bay.
...
Milan.
Trong phòng hóa trang, Vân Thi Thi đã làm xong bước tạo hình.
Mấy người thợ trang điểm vây xung quanh quan sát cô, lúc này mới đẩy cô đến trước mặt Tần Chu.
Tần Chu khoanh hai tay, quan sát cô từ trên xuống dưới mấy lần, ánh mắt rơi vào trên mặt cô, cẩn thận nhìn nửa ngày.
Vân Thi Thi nhíu mày: "Có vấn đề gì không?"
"Màu môi."
Tân Chu gật đầu, đánh giá: "Quá nhạt."
"Cần đổi màu son khác sao?"
"Dĩ nhiên, màu môi quá nhạt sẽ không ăn ảnh, nó làm em có vẻ rất tiều tụy.”
Tần Chu đương nhiên là có kinh nghiệm lão làng, anh ta tham dự mấy buổi biểu diễn thời trang so với mấy nữ nghệ sĩ còn nhiều hơn, đã từng gặp qua rất nhiều người đẹp, cho nên mắt nhìn thẩm mĩ tương đối cao.
Trong đó, có một thợ trang điểm nói: "Màu da cô ấy rất sáng, đúng là dùng màu son đỏ đậm tương đối thích hợp."
Tần Chu phân phó thợ trang điểm: "Cho cô ấy dùng Dior Blue Gold #999."
"OK."
Vân Thi Thi thay đổi màu son môi, màu sắc của Dior Blue Gold #999 thật diễm lệ, phối hợp với màu da trắng nõn của cô, cả khuôn mặt gợi lên một cảm giác cao quý thanh tao.
Lúc này Tần Chu mới hài lòng: "Rất tốt."
"Bây giờ làm gì nữa?"
Tần Chu chỉ về một hướng: "Đi theo anh đến công ty, chọn lễ phục."
Dứt lời, Tần Chu dẫn theo Vân Thi Thi đến công ty trụ sở của hãng thời trang tài trợ lần này, làm một bước chuẩn bị cuối cùng.
Nữ nghệ sĩ được mời tham dự buổi diễn thời trang, thì phần trang phục đều là do công ty tài trợ chuẩn bị riêng.
Lần này, Louis Vuitton chuẩn bị hai mươi bộ lễ phục, bình thường thì, mấy bộ lễ phục này sẽ dành cho siêu sao quốc tế và khách quý chọn trước, những bộ còn lại mới dành cho những nữ nghệ sĩ tầm trung chọn.
Vì vậy, đến lượt những nữ nghệ sĩ tầm trung chọn thì, dường như chỉ còn lại hàng thứ phẩm.
Do những bộ lễ phục này đại đa số là hàng mẫu không bán ra ngoài, số đo cũng là được may theo kích cỡ của người phương Tây.
Vì vậy khi thử trang phục, họ còn phải làm thêm một bước nữa là chỉnh sửa lại cho vừa theo số đo, như vậy khó tránh khỏi phá hỏng thiết kế vốn có của nhà thiết kế.
Hơn nữa nếu như dáng người của người mặc không phù hợp với bộ lễ phục, vậy thì một món hàng hiệu đắt tiền mặc lên người cũng không có ý nghĩa gì.
Số đo của mấy bộ lễ phục này rất nhỏ, là căn cứ theo tiêu chuẩn của người mẫu mà may ra, đó cũng là lý do mà mấy ngày nay Tần Chu không cho phép Vân Thi Thi ăn nhiều.
Không thể mập được.
Bắt buộc là không được mập lên một chút xíu nào, cho dù chỉ là tăng lên 0.01 ký, cũng không được.
Số đo mấy bộ lễ phục độc quyền này đều là nhỏ xíu, nếu đã chọn được một bộ vừa ý rồi, nhưng lại không mặc vừa bởi vì vóc dáng quá mập, lúc đó thì thật là xấu hổ.
Mà cho dù bộ lễ phục đó có hợp với mình, cho dù chỉ hơi chật một chút lúc kéo khóa kéo thì cũng phải từ bỏ, bởi vì những bộ lễ phục này đều là hàng độc quyền của công ty, vô cùng quý giá, có vài món là hàng số lượng có hạn không sản xuất nữa, chỉ vì một bộ quần áo, mà yêu cầu nghệ sĩ phải giữ vóc dáng vô cùng khắc nghiệt.
Gầy! Gầy! Nhất định phải gầy! Không từ thủ đoạn nào để được gầy!