Vừa ra khỏi cửa, liền thấy Lam Tử Tuấn cùng Lam Tử Nhiên đứng ở phía ngoài.
“Tiểu Tuấn, Nhiên Nhiên.”Lục Hạo Thành gọi.
“Cha.”
Lam Tử Nhiên vui vẻ gọi một tiếng.
Tần Hoài vừa nghe, buồn bực muốn đâm vào tường, không được, sau khi ra khỏi đây phải gọi điện nói cho bác ngay mới được.
Đúng rồi, thời gian trước bác không phải vẫn điều tra quan hệ giữa Lục Hạo Thành cùng một đứa trẻ sao?
Sau lại không biết bởi vì sao, đột nhiên không tìm hiểu nữa.
Lam Hân nhìn hai con trai, ra vẻ tươi cười, “Tiểu Tuấn, Nhiên Nhiên, các con đưa em gái đi ăn cơm trưa đi.”
Lam Tử Tuấn nhìn thoáng qua mẹ, đi đến trước mặt rồi nhào vào lòng cô, “Mẹ, là con không chăm sóc tốt cho em.
Lam Hân cúi đầu, nhẹ nhàng xoa đầu con trai, “Tiểu Tuấn, không có việc gì, ba anh em các con đã rất ngoan.”
Kỳ Kỳ tính tình ngay thẳng, có gì nói đó, cũng không dối trá, cũng sẽ không giấu diếm, tính ra thì tốt hơn nhiều những người hời hợt hay suy tính.
“Nhanh đi ăn cơm đi, hôm nay tan học mẹ tới đón các con.”
Lam Hân thấp giọng nói, từ lúc bọn nhỏ tới trường, cô còn chưa đi đón máy đứa.
Lam Tử Tuấn nâng mi nhìn mẹ, lại nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành, không nói gì.
“Mẹ, vậy cha mẹ cùng nhau tới đón chúng con,”
Lam Tử Nhiên kích động mở miệng, cha cùng mẹ chưa từng cùng nhau tới đón ba anh em, nhìn thấy các bạn khác đều được cha mẹ đến đón, ba anh em rất hâm mộ.
Lam Hân nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành, không nói gì, cô hiện tại có rất nhiều chuyện muốn hỏi Lục Hạo Thành.
Tiểu Tuần làm như vậy, chứng tỏ điều gì?
Nghĩa là Tiểu Tuấn cũng biết chuyện mà cô không biết, nhưng giờ cô không thể tin được lại càng không dám nghĩ đến.
“Mẹ, đi đường cần thận.”
Lam Tử Tuấn nói xong, ánh mắt lo lắng nhìn thoáng qua người cha không biết nắm bắt thời cơ nhà mình.
Lục Hạo Thành lại cho con trai một ánh mắt yên tâm, anh có trở về quỳ trên bàn giặt, cũng phải được Lam Lam tha thứ.
Lục Hạo Thành cùng Lam Hân đưa ba anh em đến căng tin rồi rời đi Dọc đường Lam Hân cúi đầu không nói lời nào, Lục Hạo Thành đi phía trước.
Vừa lên xe, Lục Hạo Thành lập tức lên tiếng giải thích, “Lam Lam, bà xã, em đừng tức giận, không phải anh cố ý phải giấu diếm em. Anh chỉ sợ em rời xa anh, mới không dám nói chuyện này.
Bảy năm trước anh cũng bị Tần Ninh Trăn bỏ thuốc vào rượu, chúng ta mới xảy ra loại chuyên kia.”
Tuy nhiên, đối với anh, đó thật sự là một điều tuyệt vời.
Lam Hân nghe chính miệng anh nói ra, lại khiếp sợ trợn mắt há mồm, vừa rồi còn ôm một niềm tin xúc động, là Lục Hạo Thành sẽ bảo vệ ba anh em Tiểu Tuấn.
Nhưng hiện tại xác nhận là Lục Hạo Thành chính là người đàn ông bảy năm trước. Người khiến cô suýt chết đi một lần đó.
Mấy lần trước, Lục Tư Tư và Cẩn Nghiên hay nói giỡn, anh em Tiểu Tuấn rất giống Lục Hạo Thành, cô cũng chưa từng nghĩ tới chuyện này, căn bản cô nghĩ chuyện này là hoàn toàn không thể.
Bảy năm trước, người cô gặp được, sao có thể là Lục Hạo Thành?
Nhưng là Lục Hạo Thành, giờ khắc này, cô cảm giác vô cùng may mắn.
Ngẫu nhiên gặp nhau, chính là vận mệnh.
Là anh, đáy lòng cô đáy lòng ngược lại cảm thấy rất vui vẻ, như vậy, cô cũng không còn áy náy trước đây nữa.
Là anh, thật sự cảm giác trở nên vô cùng tốt đẹp, vận mệnh ở trêu đùa hai người họ, lại lại mang đến kết cục ngày hôm nay.