Tô Cảnh Minh nhìn thoáng qua hai vệ sĩ “Xuống tay nhẹ một chút, báo thù là được.”
Lâm Tử Thường lui về sau vài bước, lại lùi đến góc tường, cô ta cảm giác sắp bị dồn đến đường chết rồi.
“Tô Cảnh Minh, anh muốn dùng vũ lực sao?Anh có tư cách gì làm như vậy?”Lâm Tử Thường sợ đau, vô cùng Sợ đau.
“Ha ha...” Tô Cảnh Minh cười cười, vẻ mặt lười biếng bắt chéo hai chân, tựa người vào sô pha thượng, nhìn vẻ mặt sợ hãi của Lâm Tử Thường.
“Sớm biết như vậy, sao phải tự tìm chết, tôi thấy cô bắt nạt người khác thành thói quen rồi, hơn nữa n da mặt còn dày như vậy, sao có thể sợ đau chứ?Rát nhanh sẽ xong việc thôi.”Tô Cảnh Minh nhàn nhã nói.
Lục Hạo Thành có bao nhiêu tức giận, mới có thể dùng đề phương pháp như vậy, Tô Cảnh Minh đã rất lâu không nhận nhiệm vụ nào như thế này.Nhớ lúc đó đã dùng biện pháp như vậy với một cô gái tầm 18 tuổi, còn rất lâu rồi chưa từng dùng nữa.
Lục Hạo Thành là ai, bình thường không có người làm cậu ta để tâm, là một người đàn ông, không cần làm như vậy, nhưng chạm vào giới hạn của cậu ta, hoặc là đụng đến người mình để ý, cậu ta có thể làm ra bất cứ chuyện gì.
Đánh phụ nữ thì tính cái gì?
Lâm Tử Thường nghe vậy thì tức giận đến toàn thân phát TÔI bia Ha 7/1904 r ” Cô ta lạnh lùng cười, khóe mắt có nước mắt chảy xuống, “Lục Hạo Thành muốn báo thù rửa hận cho người phụ nữ kia sao?”
“Không tồi! Đúng là những gì cô hiểu.Ra tay đi.”
Tô Cảnh Minh mặt không hề cảm xúc, ghét nhất loại phụ nữ giỏ trò sau lưng, Cố An An là người như vậy, hiện tại trước mắt cũng có một người, những người này tựa như rác rưởi, mặc kệ thế nào rửa cũng không sạch.
Hai gã vệ sĩ, một cước đá vào bắp chân Lâm Tử Thường.
TA 0 St ” Cơn đau dữ dội khiến Lâm Tử Thường kêu thảm thiết, cả người lập tức nửa quỳ trên mặt đất.
Trên trán thám đầy mồ hôi, không thể tin nhìn Tô Cảnh Minh vẻ mặt nhàn nhã, vậy mà anh ta lại dám ra tay.
“Tô Cảnh Minh, anh đừng quên tôi là ai2”
Giọng Lâm Tử Thường run rẩy, ánh mắt phẫn hận nhìn Tô Cảnh Minh.
Tô Cảnh Minh cười cười: “Lấy chút thân phận quèn của cô, cũng dám đem ra khoe, người cao quý hơn cô tôi còn dạy dỗ qua, thân phận thấp hèn như cô còn là lần đầu tiên tôi gặp được.”
Trước không nói chuyện thân phận, nói ra chuyện cô quyền rũ Lục Hạo Thành cũng đủ để cô tàn đời.
Đêm qua Âu Cảnh Nghiêu giống như điên, bỗng nhiên chạy đến bệnh viện tìm Mộc Tử Hoành, đột nhiên cho bọn họ xem một đoạn video khiến cả hai đều há hốc mồm, đặc biệt Mộc Tử Hoành khớp hàm bừa lành lặn, suýt chút nữa bị dọa đến trật khớp.
Lâm Tử Thường quyền rũ Lục Hạo Thành, thân mật tiếp xúc, Lục Hạo Thành vậy mà không có tức giận, anh cũng cảm giác Lục Hạo Thành hiện tại rất giỏi nhẫn nhịn.
Đáng tiếc, Lục Hạo Thành không biết đắc tội Âu Cảnh Nghiêu ở đâu, Âu Cảnh Nghiêu đã âm thầm bán đứng cậu ta.
Anh cùng Mộc Tử Hoành có chút không thể tin nhìn Âu Cảnh Nghiêu.
Anh hỏi: “Âu Cảnh Nghiêu, cậu không phải luôn luôn trung thành với Lục Hạo Thành sao?”
Âu Cảnh Nghiêu: “Cậu ta cướp mắt người tôi thích”
Tô Cảnh Minh lúc ấy giật mình, không biết Âu Cảnh Nghiêu lại biết thích người khác! Âu Cảnh Nghiêu trừng mắt lại, anh chỉ có thể sờ sờ mũi, ra vẻ cao thâm! Sau đó lại nhìn về phía Mộc Tử Hoành, cũng không có được kết quả, lại xác định được một việc, Lục Hạo Thành thích Lam Hân, không, là yêu Lam Hân.
Cho nên, hôm nay anh có một chuyện làm ăn bàn bạc, Lê Quang Hách muốn gặp đại boss, vì một chút mặt mũi, anh liền mang theo hai vệ sĩ quá.
Không nghĩ tới làm màu như vậy, lại gặp phải loại chuyện này.Haha, vậy mới gọi là oai phong chứ HUHÙHU: 21250) ” Nghe được tiếng khóc của Lâm Tử Thường, Tô Cảnh Minh mới phục hồi tinh thần.
Nhìn thấy Lâm Tử Thường, vẻ mặt tỏ ra có lỗi: “Ngại quá, vừa mới thất thần, hiện tại bắt đầu đến chân thứ hai, cô chịu đựng một chút, rất nhanh thôi.
Đánh phụ nữ, tôi cũng rất khó xử.”
Ngoài miệng nói khó xử, nhưng trên mặt lại không có vẻ gì là khó xử cả.
Lâm Tử Thường thấy vẻ mặt Tô Cảnh Minh cũng không có gì là khó xử, đang muốn châm chọc vài câu, nhưng lúc này cơn đau bắt chợt từ bắp chân còn lại đã truyền đến.
TA c1 ” Cô ta kêu thảm thiết một tiếng, cả người đều quỳ rạp trên mặt đất, nước mắt chảy ra.
Tô Cảnh Minh lúc này mới đứng thẳng dậy, dáng vẻ cà lơ phất phơ trước đó đã thay đổi, trở nên sắc bén đáng sợ.
Lâm Tử Thường lần đầu tiên nhìn thấy Tô Cảnh Minh đáng sợ như vậy, ngay cả nước mắt cũng ngừng chảy, trừng mắt nhìn Tô Cảnh Minh, chỉ sợ ngay sau đó, Tô Cảnh Minh sẽ giết cô ta vậy.