Ngày đẹp nhất là được ở bên cô, cùng trò chuyện vui vẻ.Mặc kệ là nói về chuyện gì, anh đều vui vẻ.
Lam Hân cười cười, vẻ mặt bình tĩnh, hiện tại cô đối mặt với Lục Hạo Thành có thể trần định tự nhiên, không còn khẩn trương như trước nữa.
“Đúng rồi, Lam Lam, chúng ta đã tìm được tài xế đưa ba anh em Tiểu Tuấn đến trường, bốn đứa nhỏ đều được đưa đón, cứ như vậy, chúng ta cũng yên tâm, là người đáng tin.”
Lúc sau, chuyên ngành mà Tiểu Tuấn. hứng thú, anh cũng sẽ báo cho họ.
Nhiên Nhiên thích đàn dương cầm, Tiểu Tuấn thích máy tính, Kỳ Kỳ thích vẽ tranh.
Ôi! Ba đứa nhỏ thật sự là rất giỏi.
Lam Hân nghe vậy liền cảm thấy áp lực, “Cái này, Lục Hạo Thành, thật sự không cần phiền toái, anh em Tiểu Tuần có thể tự đi tàu điện ngầm.”
Như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều chỉ phí, thuê thêm một lái xe cô kham không nủi.
Lục Hạo Thành nhíu mi nói: “Lam Lam, anh em Tiểu Tuần là con của Lục Hạo Thành anh, sao có thể đi tàu điện ngầm chứ?
Không phải em đã nói, đều nghe anh sao?
Chuyện này anh đã sắp xếp, em không cần lo lắng.”
“Đứa nhỏ là con em, sao có thể là con anh chứ?”
Lục Hạo Thành nhíu mi nhìn cô, biết trong lòng cô gái này suy nghĩ cái gì?
“Lam Lam, không thẻ.” Anh quả quyết nói.
“Ôi trời, hai mươi vạn một năm, nhà người khác là một đứa nhỏ, em là ba đứa, khai giảng sẽ nạp sáu mươi vạn, em chỉ có hai vạn, Lục Hạo Thành, con nhà em không cần học những trường đắt như vậy cũng thành tài được.”
Thôi xin! Lam Hân hoàn toàn không bình tính nỗi, trước đó không cẩn thận xem qua học phí, giờ vừa thấy, quả thực thật là đáng sợ.
Không hỗ là ngôi trường sang trọng nhát thành phố Giang, tiền bạc cũng rủng rỉnh.
Tuy rằng cha mẹ nào cũng vun vén cho con cái, không để con cái thua thiệt ngay từ vạch xuất phát.
Nhưng máy đứa con của cô rất có tính tự lập, hiện tại lại thời đại internet, tuy rằng không thẻ tiếp cận nền giáo dục hàng đầu, nhưng ở môi trường giáo dục hàng đầu, máy đứa cũng sẽ không thua kém người khác.
Hơn nữa hiện tại chín năm giáo dục bắt buộc đều là miễn phí! Cô cũng tránh được vấn đề học phí.
“Lam Hân.”
Sắc mặt tươi sáng của Lục Hạo Thành bỗng nhiên âm trầm xuống, ánh mắt ảm đạm đầy tức giận, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn Lam Hân.
Lam Hân bị lửa giận của anh mà sửng sót “Sao vậy?”
Lục Hạo Thành bát đắc dĩ kéo tay cô, còn nghiêm túc nhìn cô “Lam Lam, anh đã nói rồi, ba anh em Tiểu Tuần là con của Lục Hạo Thành, anh làm cha, sẽ cho bọn chúng những gì tốt nhát.”
Lam Hàm: cóc. ” Trời đất!! Rõ ràng không phải, được không?
“Lục Hạo Thành, em chỉ…..
“Em chỉ cảm thấy, em không muốn thiếu nợ ân tình của anh, có phải hay không?”
Lục Hạo Thành ngắt lời cô, tuy rằng anh nói như vậy, cô gái này sẽ không nghĩ tới chuyện đã xảy ra bảy năm trước, nhưng nếu anh nói thẳng ra, Lam Lam cũng sẽ không tin lời anh.
Mà Lam Hân nhanh chóng gật đầu, quả thật cô không thích mắc nợ ai.
Lục Hạo Thành chính là như vậy, anh nắm lấy tay cô, muốn tìm một cơ hội thích hợp, đem chuyện này nói cho Lam Lam, nếu không nó sẽ trở thành cái gai trong lòng Lam Lam.
“Lam Lam, anh đã nói rồi, chúng ta hiện tại là người một nhà, còn có, em đã nói tất cả đều nghe anh.”Lục Hạo Thành vẻ mặt vô lực nhìn cô.
Lam Hân hơi cụp mắt xuống, nói như vậy, nhưng Lục Hạo Thành không có lý do gì để cùng nuôi dưỡng con của cô.
Cuối cùng, Lam Hân cúi đầu, lúc này cô không có thời gian đi tìm trường học khác, đẳng này mọi chuyện đã xong xuôi.
Cha cũng đã nói, ông ấy sẽ xử lý, mặc kệ cô có giãy dụa thế nào, cha cũng không đồng ý cho anh em Tiểu Tuấn chuyển trường.
Đường Giang Phổ, Cố Ức Lâm cả đêm đều hỗ trợ hàng ăn của Trằm Giai Kỳ.