Lời nói bóng gió của Lôi Lăng nhưng lại ngắm ngầm hại người, chọn đúng trọng tâm, ánh mắt nhìn sâu vào đối phương.
Cô gái nháy mắt sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, người thông minh đều có thể nghĩ ra được?
Còn những người không thông minh thì sao?
Nữ phóng viên chỉ cảm thấy trên mặt nóng bừng, khó chịu.
Lam Hân cũng không nghĩ đến, Lôi Lăng sẽ đem chuyện này nói ra.
Cô nghĩ đến Lôi Lăng sẽ không muốn sa chân vào vũng nước này, nên mới trả lời vòng vo.
Điểm ấy là do cô lòng dạ hẹp hòi, lấy tính cách của Lôi Lăng, anh ta sẽ không dễ dàng lại phủ quyết chuyện nào đó.Nhưng đây lại là chuyện anh ta cảm thấy hứng thú.
Lâm Tử Thường nhịn không được lên tiếng: “Giám đốc Lôi, chỉ dựa vào anh liếc mắt một cái có thể nhìn ra này ảnh chụp đó có vấn đề sao?”
Chuyện này nếu được giải quyết ổn thỏa, cô ta không cam lòng.
Đây chính là màn cô ta cùng Cố An An, Lục Hạo Khải, bày ra, không phải còn có máy bộ ảnh sao?
Những bức ảnh khó coi đó là tiêu điểm của ngày hôm nay, tại sao tên khốn Lục Hạo Khải còn chưa tung ra.
Ánh mắt Lôi Lăng quỷ dị nhìn Lâm Tử Thường, cười hỏi: “Vị tiểu thư này, cô thật sự muốn quản lý Lam trở thành người như vậy ư, cô không tin năng lực của tôi, tôi có thể gọi điện cho bên bộ phận kỹ thuật qua đây, thẩm định tại chỗ, nhưng mục đích của cô, chúng tôi cũng phải suy nghĩ lại.”
Lâm Tử Thường tức giận nói: “Tôi có thể có mục đích gì?”
Lôi Lăng: “Mặc kệ cô có mục đích gì hay không.
Nhưng đừng chặn đường tiền tài của tôi, cũng đừng ngăn trở ta lòng nhiệt tình của tôi với thương hiệu này.”
Lâm Tử Thường nháy mắt mặt đỏ tới mang tai, nghẹn họng nói không nên lời.
Lam Hân nhìn thoáng qua vẻ mặt Lâm Tử Thường buồn bực,không cam lòng, biểu cảm của cô cũng không thay đổi, Có An An, Lâm Tử Thường, Lục Hạo Khải, cá mè một lứa mà thôi.
Mà nữ phóng viên lắc đầu, cười hoà giải: “Nếu giám đốc Lôi đã nói như vậy,, tất cả lời đồn trên mạng, đều là người khác bịa đặt ra.
Ảnh chụp này là chỉnh sửa, về phần mục đích …….
Nữ phóng viên muốn nói lại thôi, không muốn bị Lôi Lăng cho rằng bản thân là kẻ ngu ngốc, trước mặt bao nhiêu người cũng không đáng để mắt mặt mũi.
Lâm Tử Thường vẻ mặt không nói nên lời, hung tợn nhìn chằm chằm Lôi Lăng, sự việc tưởng chừng nắm chắc lại được giải quyết, thật đáng ghét.
Lam Hân quả nhiên là may mắn.
Lúc này, các phương tiện truyền thông công khai và đưa tin về vụ việc của Lam Hân tập đoàn Lục Thị Lam Hân đã bị vả mặt.
Lam Hân nói gì?
Cái gì cũng không nói, không làm, đã có thể bị hóa giải nguy cơ bị hủy thanh danh. . Truyện Lịch Sử
Ở công ty P.L, Cố An An cùng Bùi Dao Tinh nhìn thấy Lam Hân bỗng nhiên phản kích, rửa sạch tội danh, cả hai đều cảm thấy không thể tin được.
Mà nhà họ Có, Dịch Thiên Kỳ, trong nháy mắt này lại nở nụ cười.
Lục Hạo Thành cùng Âu Cảnh Nghiêu ở tầng 25 cũng cười.
Âu Cảnh Nghiêu: “Cậu đi xuống, có một số việc ngược lại sẽ khiến cho người ta ngửi thấy mùi đáng ngờ, lại tiếp tục suy đoán lung tung.
Lục Hạo Thành, cậu phải tin tưởng người phụ nữ của mình.
Hãy nhìn Lam Lam, mặc kệ người khác nói khó nghe thế nào, nhưng cô ấy vẫn mỉm cười đối mặt, đôi khi, nụ cười tự tin cũng có thể đánh bại tất cả.”
Lục Hạo Thành nghe cậu ta gọi một tiếng Lam Lam, nghe đặc biệt chói tai.
“Lôi Lăng này, lát nữa tôi sẽ gặp trực tiếp.”
“Có thể, dù sao người ta cũng không ti, cùng người như vậy hợp tác cũng có thể yên tâm.”Âu Cảnh Nghiêu nói.
Hai người nhìn vào video, mà những người đã xúc phạm Lam Hân, tất cả đều ri rít xin lỗi cô.
Đối với tất cả các nền tảng phát sóng trực tiếp, thật khó tin khi chứng kiến sự đảo ngược như vậy.
Những người trong ngành lúc đó đều cảm thấy được tập đoàn Lục Thị xảy ra chuyện như vậy, tất cả hợp tác đều thất bại.
Nhưng chỉ một câu của Lôi Lăng, lại cứu vớt tập đoàn Lục Thị.
Hơn nữa về sau dự án hợp tác còn có thể càng ngày càng nhiều.