Cô là ai, vu khống quản lý Lam chúng tôi rốt cuộc có mục gì?”Dương Tĩnh nồi giận.
Ninh Phi Phi vội mở điện thoại xem tin tức, quản lý Lam lại lên hot search.
Hơn nữa còn đúng như lời người phụ nữ kia nói.
“Quản lý Lam, cô xem xem.”
Ninh Phi Phi đưa di động của mình cho Lam Hân.
Lam Hân bình tĩnh cầm lấy rồi nhìn qua phần tiêu đè.
Quản lý thiết ké của Tập đoàn Lục Thị hẹn hò đàn ông vào đêm khuya.
Dụ dỗ người quản lý bên ban tổ chức.
Nữ hoàng mẹ đơn thân.
Dụ dỗ ông chủ công ty, tất cả tiêu đề, đều là tin tức liên quan tới cô.
Đặc biệt là tin đầu tiên, có bốn bức hình, tắt cả đều là hình ảnh ra vào khách sạn với đàn ông.
Nhìn một lúc, Lam Hân khẽ cong môi cười, nhướng mi, ánh mắt trong trẻo nhìn đám người đang dò xét bản thân.
Cuối cùng ánh mắt dừng trên vẻ mặt đắc ý của Lâm Tử Thường.
“Quản lý Lâm, cô tin chuyện này không?” Lời nói mang theo nụ cười bình thản, không chút bối rồi.
Dương Tĩnh, Ninh Phi Phi, Lưu San, nhìn Lam Hân đang cười rạng rỡ, không hiểu sao ba người đều cảm giác khung cảnh có chút quỷ dị.
Quản lý Lam vậy mà còn cười được.
Lâm Tử Thường bị điểm danh đáy mắt xẹt qua một tia ác độc, cô ta đi về phía trước vài bước, mái tóc gợn sóng lay động, đôi môi đỏ chậm rãi gợi lên vẻ châm chọc: “Quản lý Lam, không có lửa làm sao có khói.
Không phải là vấn đề tôi tin hay không, mà sự thật chính là như thế.”
“Sự thật!” Lam Hân khinh nhẹ nhàng bâng quơ’ nói ra hai tiếng.
Mà đứng ở trước mặt Lam Hân, Lôi Lăng thấy cô như vậy, đôi mắt hẹp dài hiện lên vẻ hứng thú.
Người không có lòng tự tôn, cô ta quả nhiên tự tát vào mặt mình, ai không có tự tôn, trong lòng người đó rất rõ ràng!
Lâm Tử Thường nhìn thấy Lam Hân mỉm cười, chạm đến ánh mắt xa lạ của Tô Cảnh Minh bỗng cảm thấy bản thân có chút khó coi.
Trong đầu không tự chủ được xẹt qua hình ảnh bản thân lao về phía Lục Hạo Thành.
Hiện giờ nhìn thấy vẻ mặt Lam Hân lại cảm giác như vừa bị Lam Hân cho một cái tát vào mặt.
Nhìn Lam Hân không chút nao núng, ánh mắt cô ta u ám, xem cô có thể trụ được bao lâu.
“Quản lý Lam, cái này là cô không đúng, cô dụ dỗ đàn ông, đều là những người có vợ, cùng là phụ nữ, đối với hành động của cô tôi không tán thành, chúng tôi cũng không thích hợp tác cùng những người như vậy.”
Trong đám có người phụ nữ nhịn không được nói ra, ánh mắt tỏ vẻ khinh thường lại ghê tởm. nhìn Lam Hân.
Có một người đã mở miệng, những người khác cũng mở miệng theo.
“Quản lý Lam, trước đó cũng có rất nhiều lời đồn đãi, đều bị cô làm lơ cho qua.
Nếu cô thực sự có nhân phẩm như vậy, việc hợp tác của chúng ta, sẽ còn phải bàn lại.”
“Đúng vậy, ở thời đại Internet, loại tin tức này ngay cả ở nông thôn trên núi cũng có thể biết tới, tin tức tiêu cực như vậy, bảo chúng tôi làm ăn thế nào đây. ….. ” Mọi người bàn tán xôn xao, Lam Hân vẫn lẳng lặng đứng tại chỗ, chờ: bọn họ nói xong.
Tâng hai mươi lăm.
Âu Cảnh Nghiêu đang ở sửa sang lại hợp đồng, bỗng nhiên, quản lý tầng 11 nhanh chóng bước tới, đem chuyện này nói cho _Âu Cảnh Nghiêu.
Âu Cảnh Nghiêu bận rộn từ sáng sớm, còn chưa kịp xem tin tức hôm nay.
Sau khi quản lý rời đi, Âu Cảnh Nghiêu lập tức lên máy tính, nhìn thấy những tiêu đề trên mạng, đôi mắt ấm áp chọt lạnh lùng.
Ốt.
Đợi đến sáng nay mới lên tin, rõ ràng là đã chuẩn bị “Hàna:…. ” Âu Cảnh Nghiêu cười lạnh, đấu với Lục Hạo.