Đám phóng viên đã túc trực vài ngày, đột nhiên nhìn thấy Lục Hạo Thành và Lam Hân cùng bước ra khỏi thang máy.
Đều nâng “vũ khí” của mình lên, không ngừng chụp ảnh, ba người nháy mắt bị một đám phóng viên vây quanh.
Rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm Lam Hân, vẻ mặt cô thong dong tự tin, hào phóng cười nhẹ, khiến cô như tỏa sáng dưới ánh đèn Flash.
Hôm nay tâm trạng cô vô cùng tốt, làn da sáng mịn, miệng nở nụ cười nhẹ, lúc này cô so với ảnh chụp trên mạng còn xinh đẹp hơn.
Một vest hồng phắn, màu sắc đang hot nhất mùa thu năm nay, tô điểm thêm cho vóc dáng mảnh mai của cô.
Một số phóng viên nam nhìn thấy Lam Hân như vậy, đáy mắt xẹt qua một tia kinh diễm.
Lục Hạo Thành thấy những ánh mắt lộ liễu kia, đáy mắt càng trở nên lạnh lùng.
Trong đó một gã phóng viên kích động hỏi: “Quản lý Lam, đối với những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, xin hỏi cô có gì muốn nói không? Nhưng tin tức tiêu cực này có ảnh hưởng gì đến cô?”
Lam Hân hào phóng cười cười: “lập đoàn Lục Thị đã làm sáng tỏ tôi còn có thể nói gì nữa? Về phần những tin tức tiêu cực, tôi chỉ muốn nói, tâm trong sạch thì tự biết, sẽ không bị ảnh hưởng.”
Gã phóng viên vừa nghe, xấu hỗ cười cười.
“Như vậy xin hỏi quản lý Lam, đối với trang phục mùa thu quý này, cô có muốn nói một chút không?”
Lam Hân nhìn thoáng qua mọi người, môi căng mọng mắấp máy, “Về phần trang phục mùa thu, tôi nghĩ chờ khi được đưa ra thị trường, sẽ nói cho mọi người đáp án.”
Lam Hân trả lời cẩn thận, cô hiện tại không phải tự tin thái quá mà là có nắm chắc nha, không phải chỉ biết sĩ diện.
Quản lý thiết kế của tập đoàn Lục Thị trước đó, Lâm Hiểu Mạn thiết kế trang phục, vẫn luôn được mọi người yêu thích, nhưng khi cô tiếp nhận chức vụ, đã thay đổi hoàn toàn phong cách trước đây, cũng là một bước đột phá.
Tuy nhiên, cô có tự tin, dùng tài năng thực sự của mình để giành được sự đánh giá cao của mọi người.
Phóng viên nhìn Lam Hân đầy ẩn ý: “Quản lý Lam, trên mạng đều đang nói, cô là một bà mẹ đơn thân, cùng giám đốc Lục quan hệ không rõ ràng, quản lý Lam có thể giải thích một chút không?” Mỗi một vấn đề đều hỏi rất sắc bén, đâm thẳng vào lòng người.
Ánh mắt sắc bén và u ám của Lục Hạo Thành đột nhiên bắn về phía nam phóng viên, người kia cảm giác không khí quanh mình như đóng băng.
Gã dùng hết sức lực, chịu đựng áp lực khủng khiếp từ Lục Hạo Thành, đem ánh mắt tập trung trên khuôn mặt bình tĩnh của Lam Hân.
Lam Hân cũng thản nhiên trả lời: “Tôi đúng là một bà mẹ đơn thân, về phần quan hệ của tôi cùng giám đốc Lục, tin tưởng ánh mắt mọi người đều sáng suốt, có thể nhìn rõ phải không?”
Nam phóng viên: “……?”
Cả đám phóng viên: “……
Cả đám đột nhiên chết lặng, trên mặt mỗi người đều cảm giác bắt lực.
Làm phóng viên lâu như vậy, chỉ có mình đi phỏng vấn người khác, nào có bị người phỏng vấn hỏi lại chứ.
Hơn nữa Lam Hân là bà mẹ đơn thân, trả lời thật thản nhiên.
Câu nói cuối cùng đúng là câu hỏi mở.Nói đúng, lại sợ chửi chính mình mắt mù, không thấy rõ mọi chuyện.Nói không có, trên mạng lại bảo có quan hệ tốt nên nói đỡ cho Lam Hân.
Rất nhiều đơn vị truyền thông trong khoảng thời gian này đều đưa tin về chuyện của Lam Hân cùng Lục Hạo Thành.
Mà Lục Hạo Thành, ngoại trừ các phóng viên báo tài chính và kinh tế, chưa bao giờ nhận mặt phỏng vấn ở các mảng khác, đám phóng viên ở đây, không ai dám đặt câu hỏi với anh.
Lam Hân thì không giống, rất nhiều phụ nữ khi bị hỏi những câu sắc bén như vậy, sẽ lộ ra dấu vết, có người lại hận không thể có chút dính líu đến Lục Hạo Thành.
Nhưng Lam Hân lại rất thông minh, lại thong dong hào phóng, khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ cười nhẹ, hoàn hảo không thể chê vào đâu được.
Điều này làm cho tất cả phóng viên đối với Lam Hân có một cái nhìn mới, khác hẳn khí chất từ trên ảnh chụp, cô giờ phút này hào phóng có, thong dong khí phách cũng có, dường như là hai người hoàn toàn khác nhau.
Mộc Tử Hoành nhân cơ hội nói: “Các vị phóng viên, thay vì ở trong này khó xử quản lý Lam của chúng tôi, không bằng điều tra xem đám thủy quân, là bị ai mời đến, sao phải đả kích quản lý Lam tài hoa hơn người, tôi nghĩ tin tức này đối với các vị mà nói thì thú vị hơn nhiều.”
Trong nháy mắt, phóng viên bỏ chạy, đám người hóng chuyện bên ngoài cũng thức thời mà rời đi.
Lam Hân nhìn đám người lục đục đi mắt, bất đắc dĩ cười cười.
Mặc kệ ở trên mạng có sóng to gió lớn gì, nhưng gió lại đổi chiều rất nhanh.
Lại bởi vì có sự can thiệp của Lục Hạo Thành, fan trung thành của anh cũng có nhiều phán đoán, tất nhiên sẽ ủng hộ Lục Hạo Thành, xâu xé cô. Gởi cả nhà, vì các trang khác lấy của nguồn như hình về đăng rất nhiều! Nhóm mong cả nhà tìm đến nguồn như hình đọc khích lệ nhóm có nhiều động lực lên chương mới nhé! Chúc cả nhà vui khỏe!”
Việc này dùng đầu gối cũng nghĩ ra được. Hơn nữa, rất nhiều trong số đó là những lời buộc tội vô căn cứ, ai tinh ý chút cũng có thể thầy được chuyện gì đang diễn ra.
Mộc Tử Hoành tán thưởng nhìn Lam Hân: “Lam Lam, cô thật ngầu, nói mấy câu liền đuổi được bọn họ đi, ngày mai có thể ngang nhiên đi làm cửa chính, không cần lén lút đi cửa sau.
Câu trả lời lươn lẹo như vậy, đủ cho đám phóng viên phán đoán mấy ngày mây đêm.”
Lam Hân cười nói: “Quản lý Mộc, chúng tôi cũng không lại lén lút, là quang minh chính đại lén lút.”
“Được được, là quang minh chính đại, Lam Lam, tôi còn phải cám ơn cô, Hạo Thành trong khoảng thời gian này thật sự hạnh phúc.” Mộc Tử Hoành đầy ẩn ý nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành.
Đây là cũng vì nghĩ cho bản thân anh, nếu Lục Hạo Thành cưới được Lam Hân, anh dám cam đoan, công việc ở tập đoàn Lục Thị về sau nhất định rất nhẹ nhàng.
Lục Hạo Thành ném cho người lắm miệng nào đó một ánh mắt cảnh cáo.
Mộc Tử Hoành thấy người anh em này đúng là không biết phân biệt tốt xấu, anh đang giúp cậu ta có được không?