Tô Cảnh Minh mặt mày nghiêm nghị, trong giọng nói có chút nghiêm khắc: “Mộc Tử Hoành, tôi cũng hay nói giỡn.”
Mộc Tử Hoành cười nói: “Đều là hay nói giỡn, sao cậu lại căng vậy chứ?”
Tô Cảnh Minh có chút tức giận: “Mộc Tử Hoành, tôi cũng hay nói giỡn, sao cậu lại nỗi giận như vậy chứ?”
Mộc Tử Hoành nhíu mày, cười như không cười: “Rốt cuộc là ai nổi giận, tự mình suy nghĩ một chút?”Tô Cảnh Minh này là người cố chấp hơn cả anh.
Âu Cảnh Nghiêu nghiêm túc nói: “Cỗổ phiếu Nhà họ Cố rót giá.”
Tô Cảnh Minh cười lạnh nói: “Không giảm mới là lạ”
Mộc Tử Hoành cũng cười lạnh: “Đúng, Cảnh Minh nói đúng, không giảm mới là lạ”
“Thì ra các cậu đều hy vọng nhà họ Cố chúng tôi gặp chuyện không may hả?” Cố Ức Lâm nói một cách lạnh lùng, không mang theo một tia cảm tình.
Ba người vừa nghe, không hẹn mà cùng nhíu mày, đồng thời nhìn về phía Có Ức Lâm.
Mộc Tử Hoành nhìn thấy anh, có chút áy náy: “Ức Lâm, sao cậu lại tới đây?”
Cố Ức Lâm mặc tây trang giày da, ngoại hình tuần lãng, ngũ quan rõ ràng, giờ phút này lại mang vẻ mặt sầu lo, anh cười khổ nói: “Tử Hoành, như các cậu đã biết, tôi có thể không tới sao?”
Mộc Tử Hoành thở dài, chuyện của nhà họ Có, bọn họ hiện tại cũng đều rõ ràng.
Giọng anh trở nên ngưng trọng: “Ức Lâm, Hạo Thành hiện tại không có ở công ty.”
Có Ức Lâm gật đầu, nói: “Tôi biết, tôi tới đây là muốn cậu cùng đi bệnh viện.”
Có Ức Lâm nói xong, lằng lặng nhìn Mộc Tử Hoành.
Mộc Tử Hoành vừa nghe, vẻ mặt ung dung thường ngày chợt nhăn lại, môi cũng mím chặt, có chút lạnh lùng.
Ức Lâm đến đây làm gì, anh cũng hiểu được.
Lục Hạo Thành rất có tầm ảnh hưởng ở thành phố Giang, năng lực kinh doanh xuất chúng, cùng sức hút cá nhân của cậu ta đều được mọi người khẳng định, hơn nữa trong ba năm qua, lại liên tục bứt phá, từ “Táo bạo lãnh khốc” đến “Tổng tài thành thục ổn trọng thành phố Giang “, không ngừng trở thành người đi đầu trong nhiều lĩnh vực.
Người ngoài không biết Lục Hạo Thành có bao nhiêu tài sản, nhưng mấy anh em bọn họ đều rõ ràng.
Ba năm trước, cậu ta đập nồi dìm thuyền, ngược đường đi đến bây giờ, tất cả vất vả cùng giao tranh bọn họ đều trải qua, nhưng tất cả đều là đáng giá, cậu ta đã thành công, công ty thành công đưa ra thị trường.
Cố Ức Lâm lúc này tìm tới Lục Hạo Thành, thật sự đúng là cậu ta có khả năng giữ được Có Thị.
Huống hồ, còn có quan hệ kia với Lam Lam_, Hạo Thành nhát định sẽ giúp.Hơn nữa, Cố Ức Lâm lại hiểu tính cậu ta, anh có mặt Lục Hạo Thành ít nhất sẽ không quá căng.
Hơn nữa, quan hệ của họ Lục và nhà họ Cố. cũng rất tốt.
Mộc Tử Hoành thành trầm giọng nói: “Đi thôi”
Nói xong, anh trở về văn phòng cầm chìa khóa xe.
Cố Ức Lâm tạm biệt Âu Cảnh Nghiêu, Tô Cảnh Minh, xoay người, nhìn theo bóng dáng Mộc Tử Hoành, tia cảm kích chợt lóe rồi biến mắt.
Hai người tới bãi đỗ xe, Mộc Tử Hoành ngồi vào ghế lái.
Mà ghế bên cạnh lại đặt mấy bình nước khoáng, Mộc Tử Hoành dọn dẹp, có một chai vặn nắp không kỹ, nước tràn ra chỗ ngồi.
Mộc Tử Hoành nhíu mày, nhìn Cố Ức Lâm đang muốn mở cửa xe: “Ức Lâm, bị đổ nước rồi, cậu ngồi phía sau đi.”
“Được!” Cố Ức Lâm đóng cửa xe, xoay người tiến về ghế sau ngồi xuống.
Mộc Tử Hoành lái xe rời đi, Cố Ức Lâm đánh giá xe Mộc Tử Hoành, hôm nay hình như cậu ta đổi xe mới.
Bình thường cũng không thầy Mộc Tử Hoành lái chiếc này.
Bỗng nhiên, anh nhìn thấy một tập giấy trong túi da ở ghế trước.
Bên trên viết giám định quan hệ ruột thịt.
Anh hơi nghỉ hoặc, kiểm tra quan hệ ruột thịt, của ai?
Cố Ức Lâm ma xui quỷ khiến thế nào lại muốn nhìn, anh nhìn thoáng Mộc Tử Hoành đang lái xe.
Người hơi nhích về hướng cửa xe, nhìn thấy Mộc Tử Hoành vẫn đang chuyên chú lái xe, anh chậm rãi đem tư liệu rút ra.
Lại hơi nghiêng người, ngăn tầm mắt Mộc Tử Hoành.
Động tác rất nhẹ, chậm rãi lấy ra tờ giám định xem.
Anh chỉ nhìn kết quả, bỗng nhiên nhìn thấy Lam Hân và Lâm Mông Nghi là quan hệ mẹ con ruột.
Anh sửng sốt, “A…… sao có thể như vậy?”
Mộc Tử Hoành đang suy nghĩ miên man, bỗng nhiên nghe được tiếng Cố Ức Lâm nghi hoặc nhìn qua gương.
“Ức Lâm, cậu làm sao vậy?”
Cố Ức Lâm bỗng nhiên ngước mắt nhìn Mộc Tử Hoành, vẻ mặt giận dữ.
“Mộc Tử Hoành, sao lại có giám định quan hệ ruột thịt thế này?”Cậu ta đột nhiên rống giận, khiến Mộc Tử Hoành ngắn ra.
Anh cau mày, tựa hồ đột nhiên nhớ tới chuyện gì.
Ngày đó, anh lái xe này cùng Lục Hạo Thành đi trung tâm giám định, gặp Cố An An sắp xếp người kia.
Anh cùng Hạo Thành thay đổi kết quả, lại thuận tay đem tập giám định nhét ở túi sau ghế, lúc xuống xe cũng quên mắt, mà ngày hôm nay vừa lúc lại đi con xe này.
Hôm nay sao lại bị Cố Ức Lâm phát hiện chứ?
Anh mím môi, thật cần thận nhìn thoáng qua Cố Ức Lâm từng gương chiếu hậu, chỉ thấy ánh mắt kia bầu trời u ám trước bão táp, mây mù che phủ, tối tăm hỗn loạn.
Cố Ức Lâm cũng là một người đàn ông tốt trong số những công tử con nhà thế gia.Ít nhất, cậu ta nghe lời, chung tình.
“Mộc Tử Hoành, đang nói với cậu đấy. Tiểu Ức, các cậu đã sớm tìm được Tiểu Ức, vì sao không chịu nói ra?” Cố Ức Lâm nổi giận đùng đùng hỏi.
Mộc Tử Hoành bị anh rống hơi sửng sốt: “Ức Lâm, chuyện này cậu bình tĩnh đã, lát nữa tôi sẽ giải thích.”
Anh nói xong, bật xi nhan, đem xe chạy đến ven đường thì dừng lại, anh mới quay đầu nhìn vẻ mặt đầy kích động của Cố Ức Lâm.
Chỉ thấy toàn thân cậu ta có chút run rẩy, Mộc Tử Hoành cũng không dễ chịu.
Cố Ức Lam, vẫn luôn là nỗi đau của nhà họ Cố.
Cố Ức Lâm không thẻ tin lắc đầu, thì thào tự nói, “Không nghĩ tới, Lam Hân chính là Tiểu Ức? Sao có thể? Tiểu Ức sao có thể chịu nhiều khổ như vậy?” Giọng nói dần dần trở nên nghẹn ngào.
Lam Hân là Tiểu Ức, anh cũng đã nghĩ qua, nhưng vẫn cảm thấy không có khả năng.
Tuy nhiên, sau khi đến bệnh viện, nhìn thấy sự kiên trì của cha mình, anh cũng đoán rằng Lam Hân chính là Tiểu Ức.
Trước kia, anh sở dĩ không thèm nghĩ nữa, chính là bởi vì cảm thấy Tiểu Ức, không thể chịu nhiều khổ như vậy.
Mộc Tử Hoành nghe xong, cảm thấy khó chịu.
Anh quay đầu lại: “Ức Lâm, thật ra, ngay khi Lam Hân đến tổng công ty, chúng tôi đã hoài nghi cô ấy là Lam Lam.Cậu cũng biết, Hạo Thành đối với Lam Lam có bao nhiêu cố chấp, cậu ta có cảm giác sẽ không bỏ qua. Điều tra rõ, mới phát hiện, Lam Hân chính là Lam Lam.
Nhưng cậu cũng biết tình cảnh của Hạo Thành, cậu ta cũng là vì an toàn của Lam Lam mà suy nghĩ, mới không nói cho nhà cậu. Tần Ninh Trăn luôn nhìn chằm chằm Hạo Thành, chỉ cần nắm được nhược điểm của cậu ta, sẽ lập tức giẫãm chết. ….. D: Mộc Tử Hoành dùng thời gian nửa giờ, mới cùng Cố Ức Lâm nói rõ ràng.