Hy vọng gì về cách giáo dục con cháu ở những gia đình thế này chứ.
Hãy quý trọng tiền tài trước mắt, đừng để bản thân nghèo khó lại lần nữa.
“Lạc Lạc, về nhà thôi, mẹ còn phải chơi mạt chược.” Một người phụ nữ mập mạp bước tới, giọng điệu khó chịu.
“Bất? ” Tần Lạc Lạc nhìn thấy mẹ, oa một tiếng liền khóc.
Sau đó chỉ vào Lục Hạo Thành nói: “Mẹ, người kia bắt nạt con, nói con bắt nạt con gái mình, sẽ khiến công ty cha con cạp đất ăn.”
Lục Hạo Thành vừa nghe, cau mày nhìn Tần Lạc Lạc.Bắt nạt nó, anh còn chưa giáo huấn vụ con bé kia gây chuyện với con gái anh đâu.
Đúng là kẻ ác sẽ cáo trạng trước.
Người phụ nữ nghe xong liền liếc nhìn Lục Hạo Thành đã nhanh chóng bị vẻ đẹp của anh mê hoặc, nhưng vừa thấy con gái mình khóc, ánh mắt hèn mọn nhìn Lục Hạo Thành, “Nhìn anh cũng ra dáng con người, sao đến cả một đứa trẻ cũng bắt nạt vậy?”
“Ai bắt nạt cậu ta, là cậu ta bắt nạt chúng tôi trước.” Lam Tử Kỳ từ trong phòng vệ sinh đi tới đã nghe hết lời cô ta.
“Sao lại là mày?” Người phụ nữ cau mày, bắt mãn nhìn Lam Tử Kỳ.
Lam Tử Kỳ cười lạnh: “Vậy ra cô còn biết tôi, là cô dạy con gái mình bắt nạt tôi, cũng là cô giựt giây bảo con gái mỗi ngày đều ngồi ở chỗ này đối nghịch với tôi.
Hôm trước chuyện hai mẹ con các người nói ở nhà vệ sinh tôi đều nghe rõ ràng, cô đúng là một người mẹ tốt?”
Mẹ Lam Hân sẽ chỉ dạy các con phải khiêm tốn và lễ phép, lương thiện nhưng cũng không cho phép người khác được bắt nạt, cũng chưa bao giờ dạy bọn họ cách đối phó người khác.
“Mày….. Mày tuổi còn nhỏ đã dám nói láo, tao đã nói với con gái khi nào? Có tin tao xé miệng mày ra?” Mặt người phụ nữ đỏ bừng nhìn Lam Tử Kỳ, bị một đứa trẻ vạch mặt, cô ta thẹn quá hóa giận.
Lục Hạo Thành vừa nghe, tức giận nói, “Nói lại những gì cô vừa nói xem, cô muốn thế nào?”
TÔI Sẻ, ” Nhìn thấy khuôn mặt âm lãnh của Lục Hạo Thành cô ta sợ tới mức cỗ rụt lại, không thốt nên lời.
“Lạc Lạc, Tiểu Tiểu, chúng ta đi.”
Người đàn ông này nhìn cũng không phải dạng tầm thường, cô ta cũng không dại mà chọc vào nhân vật lớn.
Những lời Lục Hạo Thành vừa nói cũng khiến cô ta thấp thỏm lo âu.
“Ôi trời, sao các người lại chậm chạp vậy chứ? Tôi đợi đã lâu rồi đấy.
Chị tôi gọi đến bảo chúng ta đi ăn cơm, bàn tiếp chuyện mua cổ phiếu tập đoàn Lục Trăn, đây là chuyện lớn, cần thương lượng kỹ.” Một người đàn ông trung niên bụng phệ đi tới, vẻ mặt và giọng điệu đều khó chịu.
Người phụ nữ nghe vậy rất vui mừng, kéo hai bé mập chạy qua.
“Oa, Ninh Viễn, anh nói như vậy, tập đoàn Lục Trăn rất nhanh sẽ là của chị chồng rồi.
Chúng ta cũng sẽ trở thành đại cổ đông của tập đoàn Lục Trăn, về sau ở tập đoàn Lục Trăn cũng có tiếng nói, có phải hay không?” giọng nói không nén nỗi kích động.
Lam Tử Tuấn còn chưa lên tiếng, Lam Tử Kỳ đã nói: “Anh, được nha, chúng ta cùng Chú Lục cùng đi ăn xong cơm chiều sẽ trở về, lát nữa em sẽ gọi cho mẹ nói một tiếng.”
Lam Tử Tuấn cau mày nhìn em gái, lại liếc Lục Hạo Thành, cũng không nói gì.
Lục Hạo Thành nhìn biểu hiện của con trai cả, lại thấy tính cách thằng bé thật giống mình Tiểu Tuấn như vậy là đành cam chịu.
Anh tinh mắt mỉm cười, nói: “Tiểu Tuấn, quyết định như vậy đi”
Lam Tử Tuấn nhấp mím môi, giọng chần chờ: “Mẹ cháu đồng ý, chúng cháu sẽ đi.”
Lam Tử Kỳ vui vẻ nói: “Anh yên tâm, mẹ sẽ đồng ý.”
Lam Tử Tuấn ánh mắt thâm trầm nhìn thoáng qua em gái, không nói gì, xoay người tiếp tục đọc sách.
Lam Tử Kỳ cũng nói, “Chú, chúng ta tiếp tục đọc sách.”
“Được” Lục Hạo Thành cười gật đầu.
Mà Âu: Cảnh Nghiêu ở bên cạnh cũng bị thu hút, lúc bọn họ nói chuyện anh cũng không ngắng đầu lên.
Lục Hạo Thành kéo khóe miệng, cậu ta ngồi cạnh Kỳ Kỳ cả người toát ra vẻ quỷ dị mà cao quý.Đối diện có mấy cô gái, ánh mắt thường xuyên liếc trộm cậu ta cùng nhau cười thấp giọng thảo luận.
Lục Hạo Thành cũng nhìn lướt qua các cô gái đó, khóe miệng nở nụ cười lạnh như băng hai tròng mắt đen âm lãnh ai nhìn vào cũng không rét mà run.
Máy cô gái nháy mắt yên tĩnh hẳn ra, không khí và ánh mắt lạnh lẽo đó khiến các cô không dám lên tiếng nữa.
Anh lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tô Cảnh Minh.
Cuối tuần nhận được tin nhắn hay cuộc gọi của Lục Hạo Thành chắc chắn không phải chuyện gì tốt lành.
Lúc này Tô Cảnh Minh đang trang hoàng lại biệt thự.
Nhìn đến tin nhắn của Lục Hạo Thành, cảm giác có gì không ổn.
Mộc Tử Hoành không ở đây, chuyện của cậu ta cũng đến tay anh tiếp nhận xử lý.
Tô Cảnh Minh nháy mắt cảm thấy ngày hôm nay sẽ là ngày khó khăn, khuôn mặt tuần tú phóng túng lộ ra vẻ đau khổ, anh miễn cưỡng bấm vào xem tin nhắn.