Chương 2156:
Lâm Dã nhìn, đau lòng đến mức không lên tiếng.
Lục Hạo Thành đi đến bên cạnh Lam Hân, nhìn Lam Hân lắng lặng ngôi thưởng thức video trên màn hình lớn, sắc mặt tái nhợt như giây.
“Vợ.” Anh ngồi xổm trước mặt Lam Hân, đau lòng kêu lên một tiếng.
Lam Hân chậm rãi thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhìn khuôn mặt của anh, ba năm qua, khuôn mặt này, tuần mỹ trẻ tuổi trước sau như một, khuôn mặt của anh, phảng phất như sẽ không thay đổi, cũng giống như lần đầu tiên cô nhìn thấy chói mất, cao quý kiêu ngạo.
Sau đó, bọn họ ở cùng nhau, chưa.
từng có gì âm T, thỉnh thoảng có mây người phá hoại tình cảm của bọn họ, cô cũng cảm thây không có gì, dù Sao bọn họ yêu nhau, không có gì có thể phá hủy tình yêu của bọn họ.
Thế nhưng, cô hiện tại cảm thấy, có một cái lưới bao phủ hai vợ chồng bọn họ, muôn đem vợ chồng bọn họ tách ra.
Nhưng làm người chính là như vậy, bạn nghĩ như thê nào vệ người này, yêu người này, có muôn tách ra hay không, cũng xem đối phương người này đáng giá hay không.
Đáp án là, Lục Hạo Thành đáng giá, đáng đề cô cả đời tin tưởng, yêu.
Quan điểm của cô về cuộc sống, sông là vì gia đình, vì hạnh phúc.
Đối với giá trị, điều gì có ý nghĩa nhất đối với cô đây?
Khi còn sống, củng người đàn ông này sống phân còn lại của cuộc đời mình, mới có ý nghĩa nhất.
Cô biết rất rõ, người đàn ông này đã sông sót như thê nào trong những năm qua.
Cô cũng rất rõ ràng, mấy năm nay, anh tìm mình biết bao nhiêu khổ sở.
Khóe môi cô khẽ mím một chút, ánh mắt ôn nhu lằng lặng nhìn chăm chằm ánh mắt Ìo lắng sợ hãi của anh, cô cũng biết, người đàn ông này sợ mắt cô bao nhiều.
Ngón tay hơi lạnh lếẽo của cô, nhẹ nhàng vuôt ve vẻ khuôn mặt của anh, trán anh, mặt mày anh, đường nét của anh, hình ảnh như vậy, bị ánh đèn ở một bên chiếu xuống, đẹp đến mức khiến người ta thở không thông, kim đồng ngọc nữ, thiên tác lộn lại.
Bắt tri bất giác, mọi người xung quanh đều nghĩ tới mây chữ này, hoàn toàn quên mắt video xuất hiện trên màn hình lớn trước đó, cho dù bây giờ vẫn đang phát hình ảnh đam mề đó.
Lục Hạo Thành bất động, lằng lặng nhìn cô, nhìn biểu cảm trên mặt cô, đáy mắt cô dâng lên quá. nhiều cảm xúc, anh nhìn đáy lòng vừa hoảng hốt vừa rồi loạn.
Mà Lam Hân, nhìn đáy mắt anh lo lắng cùng sợ hãi, trong lòng không khỏi hung hăng đau đón.
Anh nhớ rõ tất cả sở thích của mình khi còn bé, anh vì cô mà tạo ra phòng thủy tinh giống như thiên đường, buôi tối nằm trong phòng, chính là nhìn sao đêm sáng sủa, khi còn bé cô rất thích, hiện tại cô vẫn rất thích.
Anh đã hoàn thành tật cả những giâc mơ của mình, sau đó, sau đó, cô sẽ hoàn thành những giâc mơ anh muôn thực hiện.
Hiện trường quỷ dị yên tính, mỗi người đều không tự chủ được nín thở, đều khẩn trương nhìn hai người trong bức tranh, đang thâm tình nhìn chằm chằm đối phương.
Một cơn gió lạnh thổi tới, Lam Hân chớp chớp mắt, trong lúc hoảng hốt liên mơ mơ màng màng, bất trí bắt giác nước mặt cô chảy ra, từng giọt đập vào khóe mắt Lục Hạo Thành.
Lam Hân chậm rãi cúi đầu, đôi môi mềm mại hơi lạnh lẽo rơi trên đôi môi mỏng gợi cảm của Lục Hạo Thành.
Thân thể Lục Hạo Thành run lên, cô hôn môi anh.